Editor: Sara Phủ tướng quân ở Thủ đô Tinh là một tòa biệt thự màu trắng ba tầng, trước nhà là một bãi cỏ, sau nhà là một hoa viên, chiếm diện tích nhỏ hơn so với lâu đài Greens, nhưng ở đây quang cảnh tao nhã, tràn ngập hơi thở nồng đậm của cuộc sống. Rafael mang theo Diệp Quân đi thăm chỗ ở mới của bọn họ: tầng một là phòng khách, nhà ăn và phòng bếp, tầng hai là phòng ngủ, tầng ba là thư phòng, phòng sinh hoạt, còn có sân thượng trồng đủ loại cây cảnh lớn nhỏ, bên cạnh còn có một cái ghế nằm lớn. Diệp Quân nghĩ thầm đây nhất định không phải do Rafael thiết kế, hoàn toàn không phải là phong cách của y, nhìn Alpha mặc quân trang cao lớn bên cạnh, hắn không thể tưởng tượng cảnh đối phương mặc quần áo ở nhà nằm trên ghế phơi nắng. Quả nhiên, Rafael nói, nơi này là do ông nội của y Rafael lão tướng quân làm ra. Đi tham quan xong chỗ ở mới, Rafael nhận được tin tức Norman phát tới, "Ta trở về thư phòng đi xử lý chút việc, em đi dạo xung quanh đi, mệt thì trở về phòng nghỉ ngơi." Diệp Quân gật gật đầu, "Tôi không cảm thấy mệt, anh cứ đi làm công việc của anh đi." Sau khi Rafael rời đi, Diệp Quân quyết định một mình đi bộ xung quanh một chút. Dạo qua sân nhỏ một vòng ngó ra ngoài đường ngoài cửa rồi nhìn khắp nơi, hình như nơi này là khu nhà quý tộc, đi rất xa mới có thể nhìn thấy tòa biệt thự bên cạnh. Lúc hắn dạo một vòng trở về, sắc trời đã không còn sớm, Diệp Quân quyết định đi làm bữa tối. Hắn đi vào phòng bếp hiện đại tiện nghi, sử dụng robot gia dụng kiểm tra đo lường nguyên liệu nấu ăn ngày hôm nay rồi Diệp Quân chọn lựa vài loại rau dưa và thịt, trong đầu suy nghĩ xem nên làm món gì. Dựa theo sách dạy nấu ăn Diệp Quân nhanh chóng chuẩn bị xong bữa tối, hai món thịt, nếm thử, ân, mùi vị không tệ, Rafael nhất định sẽ thích. Diệp Quân tâm tình khoái trá đi về phía thư phòng, vừa đi đến trước cửa, cước bộ hắn dừng một chút. OMG, cái cảnh tượng chuẩn bị bữa tối cho đối phương, còn cực kỳ hứng thú đi kêu đối phương dùng cơm giống như đã gặp nhau ở chỗ nào thì phải? Bỗng nhiên Diệp Quân nhớ tới trước đây, ba ba tan tầm về nhà, thay đổi quần áo ở nhà rồi ngồi trên ghế sa lon xem báo chí, ma ma thì buộc tạp dề ở phòng bếp nấu cơm, nấu cơm xong rồi thì đứng ở cửa phòng bếp gọi mình cùng ba ba đi xuống ăn cơm ngay. Diệp Quân cả người đều hóa đá, đứng ở cửa thư phòng, nửa ngày không nhúc nhích. Thẳng đến khi cửa được mở ra, Rafael xuất hiện trước cửa. Diệp Quân ngửa đầu, "Tôi, tôi tới kêu anh xuống ăn cơm." Rafael khóe miệng kiều lên, "Dùng Quang Não của em gửi thư cho ta sẽ tiện hơn, không cần tự mình chạy tới." Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng tâm tình của y vẫn phi thường khoái trá. Diệp Quân hoàn toàn quên mất mình đang đeo Quang Não, hắn có thể bằng Quang Não gửi thư cho Rafael để thông báo chuyện này. "Cái đó, tôi quên mất", Diệp Quân nhỏ giọng nói, hắn làm cơm xong liền hào hứng chạy lên, coi như hắn nhớ đi, nhưng cũng không thể gửi tin nhắn bảo anh ấy xuống dùng ăn tối, như vậy rất không lịch sự nha. "Đi thôi", Rafael kéo tay hắn, "Nhìn xem cậu bé của ta, Diệp Quân làm món ngon gì nào." Trong phòng ăn chỉ có hai người bọn họ, Rafael tâm tình rõ ràng rất tốt, nhưng Diệp Quân lại có chút khẩn trương, cái loại cảm giác áp bách mãnh liệt lại tới nữa. Tuy rằng thời gian hai người sống với nhau không phải là ngắn, nhưng hắn vẫn không thể thản nhiên đối mặt Rafael, trước kia ở lâu đài Greens, ít nhất còn có quản gia Simon bên cạnh, còn hiện tại chỉ có hai người bọn họ, hormone của Rafael cực kỳ cường thế rất nhanh đã tràn ngập cả nhà ăn, hẳn cảm thấy hít thở không thông a. Y ngồi ở phía đối diện quay mặt về phía hắn, ngẩng đầu liền có thể thấy khuôn mặt nam tính của y, hơn nữa, bộ dáng đối phương dùng cơm phi thường cao nhã, ngón tay thon dài mạnh mẽ cầm dao và dĩa, xiên đồ ăn bỏ vào trong miệng, ngậm miệng rồi chậm rãi nhai, bởi vì đồ ăn mà màu môi nổi lên phi thường dễ thấy, phối với cái cằm cương nghị, yết hầu lên xuống, a, thật là gợi cảm không nói lên lời. Diệp Quân vội vàng cúi đầu, một bên bới cơm bỏ vào miệng, một bên mặc niệm, hơi thả lỏng, coi như đang ngồi đối diện là cha hay anh của mình đi, ân, được rồi, vừa nghĩ thế xong quả nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều. Sau bữa cơm chiều, Diệp Quân đem tàn cuộc trên bàn cơm ném hết cho robot gia dụng, rồi nhanh chóng chui vào phòng. Rafael chuẩn bị cho hắn một căn phòng rộng rãi tươi sáng, màu sắc nhẹ nhàng, thoạt nhìn rất thoải mái, Diệp Quân thoải mái bán nằm ở trên ghế sa lon bắt đầu nghiên cứu Quang Não của mình. Quang Não thể tích rất nhỏ, chỉ bằng một chiếc đồng hồ lớn, xem xét màn hính chính xong, ở phía trước Quang Não bắn ra một cái bảng điều khiển ảo, có thể dùng ngón tay để điều chỉnh mặt bảng lớn nhỏ cùng vị trí tùy thích. Công năng của rất phức tạp, có thể lên mạng, có thể mua bán hàng, thanh toán, gửi tin nhắn, có thể nói tất cả vấn đề sinh hoạt hàng ngày có thể được giải quyết bằng Quang Não. Trên địa cầu, Diệp Quân cũng một sinh viên mười □□ tuổi, có hứng thú trời sinh với các sản phẩm điện tử, hắn tò mò nghiên cứu các loại chức năng của Quang Não, càng nghiên cứu càng thấy rằng, trình độ khoa học kỹ thuật Tefra tinh hệ thật cao. Diệp Quân nghiên cứu tới chức năng gửi thư từ liền đem giao diện liên lạc kéo ra ngoài, bên trong chỉ có một người —— Rafael tướng quân. Nếu hắn muốn gọi điện thoại cho Gil, đối phương có thể hạnh phúc muốn chết hay không nhỉ, nhưng hắn không có cách nào gửi tin cho Gil, hay là Rafael giúp đỡ hỏi một chút ta. Bây giờ thời gian cũng không quá muộn, y chắc chắn sẽ không...nghỉ ngơi bây giờ, vì thế Diệp Quân đi ra ngoài tìm Rafael. Phòng Rafael ở ngay bên cạnh, Diệp Quân gõ cửa, sau đó hắn cúi đầu tiếp tục nghiên cứu Quang Não của mình. Chốc lát sau, Rafael mở cửa, Diệp Quân ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa bị dọa đến hồn phi phách tán. Rafael trước mặt mặc chiếc áo choàng tắm màu xám, dây lưng tùy ý cột tại thắt lưng, cổ áo không che hết cảnh sắc bên trong, một mảnh nhỏ ngực lộ ra ngoài, tóc của y vẫn còn ướt, nước theo các lọn tóc rồi dọc theo cằm nhỏ xuống lồng ngực, rồi trượt vào trong áo tắm. Da y ngăm đen, cơ bụng nổi lên từng múi, thoạt nhìn phi thường rắn chắc mạnh mẽ, ở trên còn rải rác vài giọt nước nhỏ trong suốt. Chắc là vừa tắm rửa xong, Rafael cả người tản mát ra hơi thở nam tính mãnh liệt, những hơi thở đó như thứ rượu mạnh nhất chui vào mũi Diệp Quân, khiến cho đầu óc hắn có chút u mê. Diệp Quân cảm giác mỗi ánh mặt đối phương chăm chú nhìn mình, thâm thúy yên tĩnh sâu hút như một cái giếng cổ, sẽ hút tất cả mọi thứ vào trong đó. "Ra, Rafael tướng quân", Diệp Quân mạnh lui về phía sau một bước dài, "Tôi tới, là muốn hỏi xin anh cách thức liên lạc với Gil, không nghĩ là ngài đang bận, thực xin lỗi." "Không có việc gì, vào đi", Rafael thanh âm trầm thấp. Trời ạ, Diệp Quân lại cảm giác da đầu của mình run lên, lông tơ phía sau lưng lập tức dựng đứng. Rafael nhường chỗ cho hắn vào phòng, lôi ra Quang Não gọi cho Philip. Diệp Quân lưỡng lự đi vào, rồi chỉ dám đứng ở gần cửa, chuẩn bị tùy thời chạy trốn. Người nam nhân trước mắt này cả người tản mát ra hơi thở người khác ngạt thở, hắn thực không có tiền đồ lại muốn chạy trốn. Còn cái phương pháp "Không cha thì là anh trai" lúc trước hoàn toàn mất đi tác dụng, bất cứ ai khi nhìn cơ thể anh trai, phụ thân của mình nhiều nhất chỉ nói —— "Nga, dáng người không tệ nha", mà không phải —— "Trời ạ, y khêu gợi tột đỉnh" đi! Diệp Quân thật muốn hung hăng gõ đầu của mình, tại sao lại luôn sinh ra loại ý niệm kỳ quái này trong đầu. Rafael gửi một tin nhắn tới cho Philip, trong lúc chờ đợi thì nhìn liếc mắt nhìn Omega đang lo lắng bất an phía trước. Hắn đứng ở vị trí gần cửa, mắt rủ xuống không dám nhìn chính mình, ánh mắt trốn tránh, vẻ mặt khẩn trương kia đều đang biểu thị hắn đang chìm trong một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Tin nhắn trả lời của Philip rất nhanh đã đến, Rafael đem cách thức liên lạc Gil thông qua Quang Não gửi cho Diệp Quân. Diệp Quân nhận tin nhắn, nói cảm ơn, rồi đào tẩu như bay. Quả nhiên, vẫn chưa được. Rafael ngả người trên ghế sofa, nâng tay đem tóc ướt sũng vuốt ra sau trán, Omega của mình sợ mình, sợ khí tức của mình, có chỗ nào không đúng, chẳng lẽ không phải là thích khí tức của mình? Rafael rất chắc chắn hormone của mình và Diệp Quân là phù hợp, tuy rằng hắn còn chưa trưởng thành, hormone còn rất yêu, hơi thở cũng mỏng manh, nhưng cảm giác của y tuyệt đối sẽ không sai. Y xác định, hormone của họ giống như hai nửa vòng tròn liên tiếp gồ lên, chặt chẽ khảm hợp với nhau để tạo thành một vòng tròn hoàn mỹ. Hơn nữa cái loại cảm giác phù hợp lẫn nhau này, y có cảm giác như thế với Diệp Quân, Diệp Quân hẳn là cũng có cảm giác giống như y, sẽ không lý nào lại xuất hiện tình huống như vậy. Rafael dùng bàn tay phủ lên hai mắt của mình, che kín trong đó là bóng tối dày đặc không lối thoát. Diệp Quân nhanh chóng trở lại phòng, đóng cửa lại, thở dốc thật lâu. —— mình nhất định là điên rồi, lại sinh ra ý niệm quái lạ đối thân thể một người nam nhân, đây là chuyện kỳ dị nhất mà mình từng gặp! Hắn dùng đầu óc mơ hồ của mình phân tích, nếu Kate Upton* bỗng nhiên mặc Bikini đứng ở trước mặt, hắn nhất định sẽ kinh hô, rất sexy. Đồng dạng, nếu Brad Pitt* mặc quần bơi đứng ở trước mặt mình, hắn cũng sẽ thầm nghĩ, rất gợi cảm. Không phải là ta nghĩ rằng Brad Pitt đẹp trai, mà là ta nghĩ ta trở thành người đàn ông như thế, đúng không. Nhất định là như vậy, vốn dĩ là như vậy, đơn giản chỉ vì Rafael, y thế mà tắm rửa giặt sạch một nửarồi chạy ra mở cửa, còn lộ ra lồng ngực Hơn nữa tên kia rõ ràng sexy hơn gấp 1000 lần Brad Pitt về mọi mặt. Diệp Quân mặt đỏ tai hồng lại hồi tưởng lại Rafael mặc áo tắm, rõ ràng mặc cũng không phải lộ hẳn, nhưng lại rất khêu gợi. Dừng! Dừng! Dừng ngay lập tức! Diệp Quân hít sâu một hơi, cố gắng đuổi Rafael trong đầu ra ngoài. Hắn định làm gì đó để ngăn cản chính mình lâm vào tưởng tượng vô tận, vì thế hắn liền gọi cho Gil. "Hắc, Diệp, là cậu!" Gil trên màn hình vẻ mặt kinh hỉ, cậu đang ngồi ở trên giường, một đầu tóc vàng có chút hơi loạn, "Tớ đang cảm thấy chán muốn chết đây nè, nhận được điện thoại của cậu, thật vui vẻ." "Cậu làm Tinh tịch rồi sao?" Gil hiển nhiên có rất nhiều lời muốn nói với Diệp Quân nói, hưng phấn mi phi sắc vũ. "Ân, vừa mới đi cục quản lý gien đăng ký tinh tịch về, được một bộ Quang Não", Diệp Quân cười nói, "Người đầu tiên tớ gọi là cậu đó." "Oa, tớ rất kích động", Gil cao hứng cực kỳ, từ sau khi Diệp Quân rời khỏi bệnh viện, họ không còn liên lạc với nhau nữa, có đôi khi cậu muốn Philip giúp đỡ thông qua Rafael tướng quân mà liên hệ với Diệp Quân, nhưng vừa nghĩ tới tướng quân xem ra rất lãnh khốc lại không lộ vẻ mặt gì liền nhụt chí. Vừa rồi cậu nằm ở trên giường đang định ngủ, đột nhiên Quang Não đinh một tiếng truyền đến — Diệp Quân thỉnh cầu điện thoại với ngài. Cậu nhảy khỏi giường, Diệp Quân dùng Quang Não của hắn cùng cậu liên hệ, hắn gia nhập Tinh tịch rồi. "Philip nói Rafael tướng quân chuẩn bị mang cậu đi thủ đô Tinh xin Tinh tịch, không ngờ y tốc độ thật nhanh nha", Gil nói, "Bất quá, cục quản lý gien không tỏ vẻ kỳ quái gì với F gien của cậu hả." "Không có, hình như Rafael tướng quân bắt chuyện trước với bọn họ rồi ", Diệp Quân nhớ tới cuộc trò chuyện có điểm cổ quái của Bane viện trưởng và Rafael, rõ ràng trước đó hai người đã nhất trí ý kiến về F gien của hắn rồi. Y không nói với mình rốt cuộc đã đạt được đồng thuận như thế nào, nhưng hắn tin tưởng Rafael nhất định sẽ không làm gì bất lợi với chuyện của hắn. "Rafael tướng quân thật lợi hại", Gil giơ ngón tay cái lên, "Tuy rằng y bình thường nghiêm túc có điểm dọa người, nhưng là thực sự tốt với cậu đấy, tớ nghe Philip nói y cố ý đi nam bộ tinh hệ tìm thực vật cho cậu, y thật người giám hộ có trách nhiệm nhất tinh hệ a." Kể từ khi Rafael tướng quân tự mình cảm ơn Gil đã chăm sóc Diệp Quân, cái nhìn của cậu đối với y có chuyển biến rất lớn, hơn nữa Philip còn nói cho cậu một ít chuyện Rafael tướng quân làm cho Diệp Quân, Gil cảm thấy, Rafael tướng quân không giống như những người khác đã nói, mọi người đều cho rằng y rất lãnh khốc, tàn nhẫn, vô nhân đạo, đối với y vừa kính vừa sợ. Nhưng việc y làm đã hoàn toàn lật đổ quan điểm ban đầu của cậu, thì ra y là một người như vậy a. Vốn Gil còn lo lắng Diệp Quân bị y giám hộ là một việc vô cùng đáng sợ, nhưng hiện tại cậu cảm thấy không ai có thể phù hợp làm người giám hộ của Diệp Quân hơn y Diệp Quân sau khi nghe lời Gil nói thì lại sinh ra một loại tâm trạng khác, đến cả Gil cũng nhìn ra Rafael vô cùng có trách nhiệm giám hộ mình, mình lại sinh ra ý niệm kỳ lạ với y, thật sự là quá khinh nhờn y rồi. "Đúng rồi, Diệp, nói cho cậu một tin tốt nha", Gil đột nhiên nhớ tới một sự kiện, "Philip nói xét thấy biểu hiện của tớ rất tốt trong lúc cậu nằm viện cho nên viện nghiên cứu tính toán phê chuẩn đơn xin chuyển chính thức của tớ." "Thật tốt quá", Diệp Quân thật tình cao hứng thay Gil, ước mơ lớn nhất của cậu ấy là trở thành bác sĩ, bây giờ cậu ấy đã thực hiện được ước mơ đó rồi. "Ân, tới muốn cám ơn cậu, Diệp", Gil ngượng ngùng nói, "Tớ biết mình kỳ thật mình không tốt như vậy, nếu không có cậu, tớ nghĩ là mọi chuyện cũng không chuyển biến tích cực như bây giờ. " "Không sao đâu, cậu có thể mà", Diệp Quân cười nói, "Cậu là một bác sĩ có tiềm năng, thật đấy." Diệp Quân cực lực cổ vũ Gil, hai người vui vẻ hàn huyên thật lâu, mới lưu luyến không rời tạm biệt. Diệp Quân đóng cửa thông tin, nằm ở trên giường, Gil có mục tiêu cuộc đời cậu ấy, hơn nữa vì mục tiêu đó mà luôn luôn nỗ lực. Mà mình cũng nên cố gắng vì cuộc sống riêng mình thôi.