Ờ Thì ... Sói Yêu Thỏ Đấy !
Chương 61 : chap 57:Trách nhiệm của tôi
Sau bao nhiêu ngày vất vả nhọc nhằn , mất ăn mất ngủ dưới sự nhiệt tình hợp tác của hai bên Enly đã cho ra đời bộ sưu tập hoàng kim thế kỉ rạng rõ hình ảnh mới của Vương thị . Đánh dấu sự hưng thịnh của tập đoàn đạt tới đỉnh cao tuyệt hảo
Qua đây cũng đánh dấu vụ nổ lớn của kỷ nguyên cách mạng thế giới thời trang mới ...Thay đổi góc nhìn đưa thẩm mỹ của con người lên một tầm cao khác . Thể hiện cái tôi trong từng bộ trang phục , tự tin khoe bản thân trên mọi phương diện
Ngày ra mắt tác phẩm cũng gần kề tất cả 2 team thiết kế của hai công ty liền mở tiệc ăn mừng sớm đương nhiên là không thể thiếu sự góp mặt của hai sếp lớn của bổn công ty rồi.
-Chúc mừng bản thiết kế của em đã hoàn thành
-Cám ơn. Nhờ công của tất cả mọi người nên bản thiết kế này mới hoàn thành nhanh như vậy tôi không thể nhận hết công trạng to lớn như vậy
Hai người nhìn nhau mỉm cười , thời gian này thái độ của Băng Hi đối với anh đã không còn gay gắt và né tránh nữa, thực sự như vậy với anh là quá tốt rồi
-Hai người còn ở đó sao? mau mau qua đây đi mọi người đang chờ kia kìa tâm sự thì để sau đi . Mẹ trẻ , coi lại tủ bảo mật nhé khóa kỹ rồi đi cho lẹ mọi người đói lắm rồi
Jack nói vọng lại , nó và Vương Lãnh Nhân kiểm tra lại két khóa bảo mật lại lần nữa rồi cùng đi với mọi người , ai lấy đều hồ hởi ra xe của mình nó cũng thế nhưng mà thật tệ khi nó chỉ có thể ngán ngẩm nhìn bánh xe xịt lốp của mình . Chết tiệt thật ý
-sao vậy ? sao em còn đứng đây? mọi người xuất phát cả rồi
Vương Lãnh Nhân bước xuống xe nói vọng tới
-Xe tôi bị xịt lốp rồi anh tới trước đi tôi sẽ đón taxi để tới sau
-Giờ này khó bắt taxi lắm. Lên xe tôi đi , chúng ta cùng tới đó... chỉ là đi nhờ thôi tôi không phải ngại gì đâu ban lãnh đạo với nnhau
Nghĩ ngẫm một chút nó cũng bước nên xe
Tới nơi mọi người đã tập hợp đầy đủ. Vương Lãnh nhân hứng thú nói lớn
-Hôm nay tôi mời , mọi người cứ tự nhiên nhé... mọi người hú hét ầm ĩ làm một bữa xả láng xong còn đi tăng hai hát karaoke tưng bừng khói lửa... nó và vương lãnh nhân uống rất nhiều... mọi người hùa nhau chúc nên chúc xuống không thể từ chối nên nó xác định quả này say bí tỉ luôn...Cùng mọi người tới bến luôn
Vương Lãnh Nhân khá hơn dù sao tửu lượng của anh đã được rèn luyện khi đi tiếp đối tác ...
Nhìn nó cười tươi chưa kìa hai má hây hây muốn cắn một cái trong mắt anh lúc này nó đẹp hơn bao giờ hết ..vẻ đẹp ấy thực sự khiến anh không thể không nhìn từng cử chỉ của nó luôn thu hút anh
Hôm nay ai cũng hết mình ý nên kẻ gọi xe người say ít đưa người say nhiều ra taxi... Jack được một anh chàng phục vụ tốt bụng đưa về khách sạn. Vương Lãnh nhân nói có men rượu trong người không nên lái xe để đảm bảo an toàn cho bản thân và người khác mọi người hầu như đều gọi taxi hoặc người tới đón
Anh cũng gọi taxi rồi bế nó nên xe cô gái của anh cười cười, gò má hây hây miệng nhỏ lảm nhảm cạn ly cạn ly... mê mê tỉnh tỉnh rất khốn nhé
-Vương Lãnh...Nhân....Là anh sao? anh khốn nạn... khiến tôi đau tim ...sao không biến mất đi... nó vừa khóc vừa đánh anh
-Rồi anh khốn nạn...rất khốn nạn, em ngoan một chút chúng ta về nhà
-Phụ nữ ý phải tự chủ...đàn ông đều khốn nạn...Người con gái tuyệt vời nhất là khi có kinh tế độc lập, là người tự biết cách để khiến mình xinh đẹp ......và .....và quyến rũ hơn, đủ trưởng thành, đủ mạnh mẽ để có thể kiên cường tự mình đứng vững trước mọi phong ba của cuộc đời. Là con gái, phải học cách làm chủ cuộc đời mình trước khi khó khăn...khốn cùng như tôi... như tôi....
Phạm Băng Hi vừa khóc vừa cười thảm thương lắm làm người ôm cô trong lòng quặn lại
Đưa nó tới trung cư nhưng không vào nhà nó được tìm chìa khóa trong túi sách của nó nhưng không thấy đành rằng anh phải đưa nó về phòng mình ( tác giả cười :] )
Người nào đó vẫn lảm nhảm không thôi tay chân khuâ loạn cả nên đã vậy còn cắn anh nữa, khốn nạn không cơ chứ, anh là anh cũng là đàn ông nhé khiêu khích nữa là anh bùng con mợ nó cháy bây giờ
-Này em mà không ngoan là anh đánh mông nhé!
-Đánh tôi... anh dám đánh tôi... đánh đi đánh đi nó vùng vẫy đẩy anh xuống giường còn trèo cả nên người anh mà đánh
Hai người vật lộn giằng co mãi, bình thường nó không điên như vậy đâu nhưng có tý men là y như rằng ... mãi sau nó mệt hay sao ấy nằm luôn lên người anh khóc tức tưởi trách anh bảo anh đểu anh quá đáng lắm .Ừ thì anh biết anh khốn nạn anh có lỗi với nó rồi ...nhìn nó khóc sót lắm, anh như kiểu thằng vô dụng ý
ôm nó vô về an ủi mãi , mà nó rụi rụi vào cổ hơi thở nóng nóng làm anh nhộn nhạo
-Anh không biết ... tôi yêu anh nhiều thế nào đâu.... tôi là con ngu... anh không cần tôi mà tôi cứ thế yêu anh ... không quên anh...tôi ngu lắm phải không?
Em không ngu ... không ngu... anh mới ngu anh ngu dốt nên mới đánh mất em
Nước mắt anh lăn dài thấm vào mái tóc con bé
-Anh xin lỗi
-Yêu mà cứ phải giả vờ không yêu không nhớ nó đau khổ lắm nó òa khóc , Vương Lãnh Nhân siết chặt vòng tay hơn anh hôn lên những giọt nước mắt của nó
Men rượu sui khiến hai kẻ lớn đầu mặc kệ tất cả đến bên nhau... nồng nhiệt cuồng say
Sáng sớm khi ánh nắng dọi vào phòng nó nhíu mày đầu óc quay cuồng cả người nhức mỏi hai mắt nặng trĩu c cả người cứng ngắc ...mùi bạc hà thoang thoảng như chọc tức
Hình như có cái gì đó không đúng cho lắm thì phải
Nó ngước mắt lên thấy cằm của một người đàn ông quen vô cùng luôn... hai mắt mở to hết cỡ nhìn thẳng vào thực tại... hai người là cái loại gì đây???? nó hít thở sâu định bung chuồn thì một vòng tay siết chặt lấy eo mảnh
-Con Sói xấu xa nhà anh... mau thả tôi ra... thả ra... đồ đểu cáng
-em nói xem... anh là sói thì có để mồi chạy thoát khi đến miệng không, tốt nhất em nên ngoan ngoãn đi
-Anh ... đồ lưu manh...
-Anh sẽ chịu trách nhiệm với em
-Tôi không cần mạnh mồm thế thui
- Hôm qua có người nói yêu anh muốn ở bên anh kia.. còn cầu xin anh ở lại
Khiếp nó thế á ... mợ xấu hổ
Lão sói cười khuẩy phát... trình độ ns phét cứ phải hạng đầu
-Anh nói dối
-Ai thèm, em cũng phải chịu trách nhiệm với anh đi đây là lần đầu của anh đấy . xong tên mặt dày
Nó định cái cơ nhưng mà Jack kêu tới gấp...
Hai người cùng tới
Sắc mặt mọi người kém lắm... phải nói là tệ chị Hồng hít một hơi dài rồi nói
-Sếp bản vẽ bị hủy rồi... tất cả...
Nó nhìn đống giấy vụn nát
-Đừng lo . Tôi sẽ chịu trách nhiệm mọi người vào vị trí duy trì công việc đi
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
95 chương
37 chương
46 chương
15 chương
4 chương
96 chương