Ô long kỳ duyên
Chương 30
CHƯƠNG 36
Lôi Hạo Nhiên không ngừng khai phá mật huyệt của ái nhân, hy vọng có thể dùng ngón tay cứng rắn tiến vào đó nhanh hơn ..
Ngón tay ra ra vào vào, có đôi khi phát ra âm thanh thở dốc, nếu không phải đang ở trong đó, Lâm Tiểu Thiên khó có thể tưởng tượng được vì động tác của ái nhân mà có thể phát ra thanh âm như vậy …
“A ….A…” Nhưng mà, y ngoại trừ rên rỉ, y cũng không biết mình còn có thể nói gì…
Những điểm mẫn cảm của Lâm Tiểu Thiên từ trên xuống dưới, hắn không chỗ nào chưa từng thưởng thức qua …
Một ngón, hai ngón, ba ngón tay … cuối cùng, Lôi Hạo Nhiên đã có thể khai phá tiểu huyệt của y … hắn rút tay … tiểu huyệt đã quen được lấp đầy, nhất thời rút ra, tiểu huyệt không ngừng run rẩy, nước mắt từ khóe mi chảy xuống, mông không nhịn được mà khẽ lay động “Hạo Nhiên …ta nghĩ phải …cho ta …”
Kỳ thật, cho dù Lâm Tiểu Thiên không cầu, Lôi Hạo Nhiên cũng sẽ không để y phải chờ, bởi vì chính bản thân đã nhịn đủ rồi, hắn rốt cuộc vẫn không nhịn được, dùng sức nâng thắt lưng, mạnh mẽ, nóng bỏng luồn vào tiểu huyệt, hai thân thể chạm vào như hòa làm một …
Cuối cùng, tiến nhập này như nguồn suối ngọt ngào, bị cảm giác rực nóng bao phủ lấy khiến y không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng, trời ạ, loại cảm giác thật tuyệt !.
Lôi Hạo Nhiên nắm chặt bàn tay Lâm Tiểu Thiên, mười ngón đan xen vào nhau, khoái hoạt cùng thống khổ hắn phải cùng ái nhân chia sẻ….
“Hạo Nhiên … Hạo Nhiên ….” Cùng với đau đớn, Lôi Hạo Nhiên tiến nhập cả thân mình nhưng cũng không chạm tới nơi đó, Lâm Tiểu Thiên cảm thấy quan hệ của hai người một lần nữa có vị trí xác thực, những chuyện hắn tiến vào thân mình đều thay đổi, hai người tiếp xúc thân mật, trong lúc quan hệ, bọn họ đã đạt tới một mức độ nào đó, y càng không ngừng gọi tên ái nhân …
Hài lòng tiến vào hỏa huyệt liền bắt đầu một trận kịch liệt…
“A …Không ….Quá nhanh ….”
Ngay khi Lôi Hạo Nhiên chạm vào, hắn tinh tường cảm nhận được phản ứng của ái nhân, tiếng rên rỉ đặc biệt thỏa mãn, thế là hắn cứ như vậy mà không ngừng tiến công …
“A ….Quá sâu …Hạo Nhiên….nơi đó thật thoải mái ….”
Lôi Hạo Nhiên tiến đến mông của Lâm Tiểu Thiên, cuối cùng, bạch quang xinh đẹp vì kích tình của hai người hiện lên trong mắt, bọn họ bắn ra chất dịch nóng bỏng của dục vọng …
Thời điểm đạt tới cao trào, đồng thời có một loại cảm giác xuất hiện trong đầu họ, có thể trong biển người mờ mịt mà gặp được nhau, quen biết, là rất khó, huống chi là yêu nhau ? Lưỡng tình duyên tuyệt không phải là chuyện dễ dàng, cho nên chúng ta phải quý trọng ái nhân bên người, người khác đối xử với người khi yêu như thế nào không phải là điều quan trọng. Chúng ta đối xử với mình khi yêu như thế nào, hai người phải thẳng thắn thành khẩn yêu nhau mới là quan trọng nhất, cho nên chúng ta phải biết quý trọng mỗi một khắc mà chúng ta yêu, bất luận là ai cũng không thể chia rẽ chúng ta. Trước kia không có ngươi, mỗi ngày trôi qua, ta thật quá cô quạnh, hiện tại ta đã có ngươi, mỗi một khắc đều hạnh phúc, tương lai ta muốn cùng ngươi hưởng thụ những thời khắc hạnh phúc và đau khổ ! Kiếp này, có thể cùng ngươi yêu nhau thì ta đã quá may mắn !
Sau khi kích tình, Lôi Hạo Nhiên xoay người nằm trên giường, rồi mới ôm ái nhân vào lòng ngực, để hắn thở vào lòng ngực của mình, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt “Tiểu Thiên, ta yêu ngươi”
Không biết tại sao, những lời này Lôi Hạo Nhiên không phải lần đầu tiên nói với mình, nhưng để cho hắn cảm nhận được một câu yêu, Lâm Tiểu Thiên hai tay gắt gao ôm lấy thắt lưng Lôi Hạo Nhiên, ngửa đầu nhìn hắn nói “Hạo Nhiên, ta cũng yêu ngươi, có thể sống cùng ngươi, cả kiếp này ta thật hạnh phúc !”
Sau khi nói, hai người cùng nhìn và nở một nụ cười thật ngọt ngào, nếu không phải nghĩ vì đây là lần đầu hầu hạ Lâm Tiểu Thiên, Lôi Hạo Nhiên thật muốn làm lại một lần, nhưng hắn không thể ích kỉ vì mình mà làm cho ái nhân ngày mai không thể xuống giường. Ôm ái nhân trong lòng, trong lòng Lôi Hạo Nhiên không khỏi cảm tạ hai Câu Hồn sứ giả hồ đồ kia, nếu như không phải họ xếp đặt như vậy, sao mình có thể sống cùng Lâm Tiểu Thiên ? Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
1419 chương
89 chương
18 chương
146 chương
40 chương
59 chương
17 chương