Nương tử là pháp y

Chương 63 : Nhật ký làm nông của cảnh dực

Một ngày nào đó, bầu trời trong xanh, gió xuân ấm áp. Cảnh vương phủ, tại rừng cây nhỏ sau hoa viên, Cảnh Dực nằm trên đất ngủ khá say tay chân dang hình chữ đại , quần áo xộc xệch Ngô Giang ( mặt than nghiêm túc ): Vương gia triệu gấp. Cảnh Dực ( dụi mắt ): Hồ sơ ta nộp đủ rồi mà… Ngô Giang ( mặt than nghiêm túc): Vương gia có chuyện quan trọng cần giao phó. Cảnh Dực ( lặng lẽ lồm cồm bò dậy ): Ờ… Ngô Giang ( mặt than nghiêm túc): Sao cậu lại ngủ ngoài này ? Cảnh Dực ( lắc đầu ): Tối hôm qua uống hơi nhiều nên không nhớ nữa… Ngô Giang ( mặt than nghiêm túc): Vậy nữ nhân không mặc quần áo nằm bên cạnh cậu là ai? Cảnh Dực ( mê man quay sang bên cạnh ): Nào có ai… (⊙o⊙)! An Vương Phủ, Thập Giới Đường Vương gia ( hững hờ nhìn ): Hai ngày nay trời đẹp thật. Cảnh Dực ( cười vô hại ): Đúng đúng đúng! Vương gia ( hững hờ nhìn ): Hoa cũng nở rồi, lá cũng dần thay rồi. Cảnh Dực ( cười vô hại ): Dạ dạ dạ! Vương gia ( hững hờ nhìn ): Buổi tối ngủ ngoài hoa viên có lạnh không? Cảnh Dực ( cười vô hại ): Không lạnh không… (⊙o⊙)! Vương gia (cười khẽ ): Nếu cậu đã thích nằm đất như thế, nhiệm vụ lần này nhất định sẽ làm rất tốt. Cảnh Dực ( run rẩy trong lòng ): Nhiệm vụ gì… Vương gia ( cười khẽ ): Chỗ Tề thúc quản lý nông trường của Vương phủ ở ngoại ô đang thiếu người, đúng lúc cậu cũng đang rảnh. Cảnh Dực ( nước mắt rơi đầy mặt ): Vương gia… Vương gia ( một giây sau đổi sang mặt lạnh ): Tứ chi không chăm chỉ, ngũ cốc không phân biệt được, còn làm quan gì nữa? Cảnh Dực ( trong lòng lặng lẽ cào tường ): Dạ… Sáng sớm, tại nông trường ngoại ô của An vương phủ Cảnh Dực ( hít sâu nở nụ cười miễn cưỡng ): Tề thúc, Vương gia lệnh cho ta tới hỗ trợ ông. Tề thúc ( tươi cười rạng rỡ ): Hay hay lắm… ngài đã từng làm nông chưa? Cảnh Dực ( nghiến răng mặt dày cười ): Đã từng…. cũng hay làm ! ( ra vẻ nhìn xung quanh) ông không hổ là cả đời làm nghề nông, cỏ ngựa cũng chăm lớn mạnh như vậy! Tề thúc ( im lặng mấy giây ): Cảnh đại nhân, đó là lúa mạch… Cảnh Dực ((⊙o⊙)! ) ( Một giờ sau ) Cảnh Dực ( đầy mồ hôi ): Tề thúc, ta cho gà ăn xong rồi! Tề thúc ( mê man nhìn chuồng gà ): Được… Nhưng mấy hàng rào ngài dựng trong kia là sao? Cảnh Dực ( cười đắc ý ): Ta đếm rồi, một gà trống phối với ba gà mái vừa đúng luôn, bốn con nhốt chung một chuồng sẽ không chạy loạn, sinh con ra còn biết cha nó là ai! Tề thúc : (-_-) ( Nửa tiếng sau ) Tề thúc ( mê man nhìn ): Cảnh đại nhân, ngài đang tìm gì vậy? Cảnh Dực ( ôm gáy nghển cổ nhìn ): Không phải ông bảo ta đi thu hoạch lạc đó sao… Tề thúc ( ngu ngơ nhìn ): Đúng thế, vậy ngài đang tìm gì thế? Cảnh Dực ( mặt vô tội): Ta đã tìm quanh đây nãy giờ rồi, chẳng thấy lạc đâu cả… Ông có chỉ nhầm chỗ không? Tề thúc ( không nói gì chỉ chỉ dưới chân ): Thứ ngài đang giẫm chính là… Cảnh Dực (⊙o⊙) Tề thúc ( dè dặt): Cảnh đại nhân, giờ thì ngài hiểu chưa ? Cảnh Dực ( vỗ ngực ) : Ông yên tâm đi! Khoai tây to để giỏ to, khoai tây nhỏ để giỏ nhỏ, chuyện này nào có gì khó khăn ~ Tề thúc ( yên tâm rời đi ) ( Hai tiếng sau ) Tề thúc ( mê man nhìn cả hàng khoai tây xếp trên mặt đất theo thứ tự từ lớn đến bé ): Cảnh đại nhân, ngài lại đang làm gì vậy? Cảnh Dực ( nổi khùng ): Ông nói xem! Trong những củ khoai tây ở đây, mặt trước thì to mặt sau thì nhỏ, vậy tính nó là to hay nhỏ! Tề thúc ( nước mắt rơi đầy mặt ): Cảnh đại nhân, ngài vẫn nên về nhà nghỉ ngơi đi… Cảnh Dực ( nắm tay ): Ta không mệt! Tề thúc ( nước mắt rơi đầy mặt ): Nhưng ta mệt… Cảnh Dực (=_= ) An Vương Phủ, Thập Giới Đường Vương gia ( đầy hứng thú nhìn): Thành quả sao rồi ? Cảnh Dực ( mặt dày cười ): Thu hoạch được rất nhiều rất nhiều… Vương gia ( nghiêm mặt hỏi ): Sau trải nghiệm này, cậu thấy cậu có hứng thú với người hay làm nông hơn? Cảnh Dực ( không chút nghĩ ngợi đáp ngay): Người! Vương gia ( đăm chiêu gật đầu ): Được… Vậy cậu không cần tới nông trại nữa . Cảnh Dực ( nước mắt đảo quanh khóe mắt ): Dạ, Vương gia! Vương gia ( cười khẽ ): Ngày mai phòng chứa xác của hình bộ bắt đầu xử lý những thi thể vô danh, cậu tới đó hỗ trợ thêm đi. Cảnh Dực (⊙o⊙)