Mặc dù đã đạt được thỏa thuận với Thẩm Quân, nhưng Lãnh Tâm Nhiên cũng không lập tức triển khai kế hoạch.
Chuyện này cô chỉ mới định sơ lược, chưa có kế hoạch cặn kẽ, cần thời gian để chuẩn bị.
Huống chi, vết thương trên người Thẩm Quân, ít nhất phải hơn một tháng mới có thể tốt lên được. Cũng may thân thể anh ta tương đối khỏe mạnh, mặc dù trong khoảng thời gian này phải chịu rất nhiều giày vò, nhưng chỉ cần từ từ điều dưỡng, rất nhanh là có thể hồi phục.
Tranh thủ khoảng thời gian này, cô có thể chuẩn bị tốt chuyện trong trường.
Cách thời gian thi tốt nghiệp còn ba bốn tháng, chỉ cần sống sót qua ba bốn tháng này, cô có thể trở về thành phố A mà mình quen thuộc nhất, nhìn thấy người mà mình quen thuộc nhất.
Kết quả là, trong thời gian Thẩm Quân dưỡng thương, Lãnh Tâm Nhiên cũng lật xem tài liệu ôn tập cho cuộc thi toán. Cô chỉ lật sơ qua, mỗi đề chỉ liếc qua một cái, không có liều mạng làm như người khác. Làm như thế, chủ yếu vẫn là để cho bản thân làm quen một chút cách ra đề, kích thích tư duy, để đến khi thi có thể làm nhanh hơn một chút.
Bất quá, nhìn những thứ đồ ăn vặt và sách tham khảo chất đầy trên bạn, Lãnh Tâm Nhiên đã sống qua hai đời cũng có chút không nhịn được cười khổ. Kể từ khi người trong lớp biết cô muốn tham gia cuộc thi toán học này, mỗi ngày đều có người đem thức ăn từ nhà lên, dâng lên cho cô giống như dâng cúng tổ tiên. Ngay cả cái người hễ nghe được chút nhạc là nhảy lên bàn khiêu vũ Chu Bình cũng chạy ra ngoài phòng học để khiêu vũ. Tóm lại, chính là tận tâm tạo ra một không gian yên tĩnh cho cô học.
Thay đổi như vậy, khiến cho Lãnh Tâm Nhiên dù lạnh như băng nhưng mỗi ngày đều cảm động. Trước kia nghĩ muốn đến lớp này vì lớp học này tự do giống cuộc sống trước kia của cô nhất, nhưng mà hiện tại, cô đã bắt đầu để những đứa trẻ khả ái này ở trong lòng. Ở lớp F, cô mới biết những học sinh lớp này chịu biết bao bất công và vũ nhục. Không nói đến những học sinh lớp khác đặc biết là những người tự cho mình là đúng của lớp A, ngay cả các thầy cô giáo, nhìn thấy học sinh lớp F, đều ra vẻ chán ghét.
Mỗi lần có tiết học tập trung, lớp F luôn bị ép ở góc cuối, còn phải chịu đựng ánh mắt chán ghét của thầy trò cả năm lớp, hơn nữa lúc nào cũng phải chuẩn bị tư tưởng bị đưa ra làm ví dụ mặt trái trong giờ giảng.
Những chèn ép cô gặp ở lớp A, so với lớp F, chỉ là cửu ngưu nhất mao (chín con trâu mất một sợi lông), hoàn toàn không đáng để nhắc đến. Không có gia thế ưu việt như lớp A, mỗi người trong lớp F dường như đều có một quá khứ, vài người cần phải làm thêm ngoài giờ mới có thể trả được học phí, cũng có, người bị tàn tật, người sống lang thang trên đường.
Cũng không phải tất cả mọi người đều ghét việc học, bọn họ cũng hi vọng có một tương lai tươi sáng, cũng hy vọng có được sự công bằng như những người khác. Nhưng mà, nền tảng kém, bị giáo viên bỏ bê, nhiều nhân tố kết hợp lại, thành tình huống của A Đấu không gượng dậy được giống như hiện tại. (A Đấu: con của Lưu Bị thời tam quốc, ví với kẻ bất tài)
Thu hồi ánh mắt quan sát bọn nhỏ khả ái này, lại nhìn một chút cái người ở đây ngủ quanh năm suốt tháng mỗi cuộc thi đều không vượt quá điểm 2 Dung Thiếu Tuyệt, Lãnh Tâm Nhiên có chút ngạc nhiên, vì sao anh ta học ở lớp này? Còn có Triệu Nghị đó, là thiên tài máy tính, tuyệt đối không đơn giản như vậy.
"Dậy đi, tiết cuối là thể dục."
Triệu Nghị ôm máy tính bước tới, vỗ vai Dung Thiếu Tuyệt. Cả lớp F, trừ Lãnh Tâm Nhiên, cũng chỉ có cậu ta mới dám làm thế với vương.
"Thể dục?"
Nghĩ đến chuyện học thể dục ở trường này, khóe miệng Lãnh Tâm Nhiên co rút. Tiết thể dục ở đây, bố trí một mục khiến cho cô phát điên.
"Làm giả giúp tôi nghỉ đi."
Triệu Nghị nhịn cười: "Sợ rằng không được, tiết thể dục nam nữ tách riêng ra. Thật ra thì, mình có đề nghị, cậu có thể thảo luận với giáo viên, chuyển qua học thể dục chung với nam sinh chúng tôi, dường như chuyện này rất hợp với cậu."
Anh cũng không nghĩ tới, nữ sinh có công phu quyền cước rất lợi hại này tập thể dục lại không theo bất kỳ một nhịp nào, tiết thể dục trước, đã gây nên chuyện huyên náo lớn.
Lãnh Tâm Nhiên không biết phải làm sao, lúc trước ở lớp A vừa đúng tiết thể dục thì thầy giáo xin nghỉ, giáo viên dạy thay mỗi nghĩ chỉ dạy các cô những bài tập phổ biến, ví dụ như đánh bóng, nhảy ngựa gì đó, cho nên có cảm giác tiết thể dục rất đơn giản. Nhưng mà hiện tại............
Đợi đến khi cô thay xong quần áo đi đến sân tập, nơi đó đã bị một đám người vây quanh. Thật bất hạnh chính là, cô thấy được thấy bóng dáng người quen —— hôm nay lại học chung tiết thể dục với lớp A?
Quả thật là xui xẻo, uống nước cũng mắc kẽ răng!
Có chút cứng nhắc bước tới, không để ý đến mấy người ............kia đang giơ tay múa chân ríu rít nghị luận không ngừng về mình, mà đi về phía hàng ngũ lớp F.
"Tâm Nhiên, cậu đã đến rồi. Hôm nay tiếp tục tập thể dục nhịp điệu, động tác tuần trước, cậu còn nhớ không?"
Nói chuyện với Lãnh Tâm Nhiên, chính là nữ sinh đánh nhau đùa giỡn với nam sinh hôm Lãnh Tâm Nhiên tới lớp F, tên là Lâm Lâm, là một cô gái nhỏ rất hoạt bát, dĩ nhiên, thông thường mà nói, nữ sinh thích học võ như vậy sẽ có chút nóng tính. Mặc dù dáng dấp Lâm Lâm nhỏ nhắn đáng yêu, nhưng tính khí lại cực kỳ phóng khoáng, cũng là một trong số ít người có thể đối nghịch với lớp F.
Vừa nhìn thấy vẻ mặt chế nhạo của Lâm Lâm, khóe miệng của Lãnh Tâm Nhiên cũng không tự chủ được rút rút mấy cái. Xem ra buổi tập trước đã để lại cho cô ấy ấn tượng vô cùng sâu sắc.
"Thật xui xẻo, hôm lại lại cùng những người này học thể dục."
Thanh âm của Gian Sảng bên kia mang theo vẻ bén nhọn chán ghét trước sau như một.
Lãnh Tâm Nhiên rất bình tĩnh, Lâm Lâm lại không khống chế tốt như vậy, mới vừa rồi còn đang cười, trong nháy mắt liền chuyển thành cơn bão nhỏ. Hung tợn nhìn chằm chằm mấy nữ sinh trang điểm lộng lẫy cằm hất cao đến trời bên kia, khuôn mặt nhỏ nhắn căng ra.
"Được rồi, chúng ta đi thôi."
Lãnh Tâm Nhiên buồn cười, thủ đoạn nhỏ này, cô không quan tâm, nhưng muốn khích bác đứa nhỏ này, vẫn đủ xài.
"Ây nha, người đó không phải là học sinh cũ của lớp chúng ta hay sao? Xem ra Nhiên háo sắc rất quen sống ở lớp F."
Những nữ sinh khác đang nhìn Lãnh Tâm Nhiên cũng châm chọc khiêu khích.
Vẻ mặt Lãnh Tâm Nhiên vẫn vô cảm như cũ, kéo Lâm Lâm sắp bộc phát: "Giáo viên đang ở đây, không nên."
Ý của cô rất rõ ràng, giáo viên ở đây, nếu các cô tiến lên phản bác, trách nhiệm sẽ bị đẩy tới cho các cô. Dù sao, giáo viên cũng rất thiên vị, giữa lớp A và lớp F, nhất định sẽ chọn lớp A.
Lâm Lâm cũng biết điều này, biết là những người kia cố ý, nhưng lại vô cùng bực bội, nụ cười trên mặt tắt ngấm, cả người tức giận, giống như cái bánh bao nhỏ.
Ngược lại Lãnh Tâm Nhiên rất thích tính tình thẳng thắn này, buồn cười chọc chọc mặt cô, cũng không nói gì, cứ chọc chọc như vậy, mềm mềm rất thoải mái. Trong mắt cô, nhưng người bạn cùng lứa tuổi mười bảy mười tám tuổi này, chỉ là con nít, vẫn còn ngây thơ. Nhưng mà, con nít cũng đứa đáng yêu, đứa đáng ghét, đứa bên cạnh cô là đáng yêu, còn mấy người kia làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
40 chương
10 chương
17 chương
18 chương
28 chương
10 chương