Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Chương 257
Lãnh Tâm Nhiên khoác áo cỏ ngụy trang mai phục trong bụi cỏ, ánh mắt như chó sói không chớp mắt nhìn chằm chằm về phía trước. Kể cả hô hấp cũng đều ngừng lại, giống như cô đã không còn hơi thở.
Cô híp mắt lại nhìn chằm chằm phòng ốc trước mặt thì một người khác đang ngụy trang ở trong bụi cây từ phía sau cẩn thận lại gần. Mặc dù đối phương không nói gì , chỉ ngồi xổm xuống đem chai nước trên tay đưa cho cô. Lãnh
Tâm Nhiên nhận lấy nước, bởi vì thiếu nước nên môi của cô bị khô rộp, dính nước vào có cảm giác tê tê . Nhưng hiện tại dưới tình huống này đã hoàn toàn không để ý tới. Cô không biết mình đã nằm ở nơi này đợi thời gian bao lâu, dưới tình huống cần tập trung cao độ này nên căn bản không cảm giác được thời gian trôi qua bao lâu.
Nhưng cô biết, thời gian càng trôi đi thì tình huống sẽ càng xấu hơn.
Nơi này là thâm sơn rừng hoang ma quỷ Tây Bắc, mặc dù bị nói là đất ma quỷ đất. Đó là bởi vì lai lịch nơi này từng là nơi ẩn thân của trùm buôn thuốc phiện Tây Bắc. Quan trọng hơn là ở địa phương này, toàn bộ đều hơn trăm năm
.Côn trùng, động vật vô số, đầm lầy càng đếm không xuể. Nơi này từng bị mọi người Tây Bắc đồn đãi thành chỉ có vào chứ không có ra . Nghe nói nơi này là bảo tàng tử thần, chỉ cần có người đi vào cũng sẽ được xưng là tù binh tử thần .
Mà bây giờ chính là nhiệm vụ của bọn họ lần này.
Tác chiến trong rừng, đối với Lãnh Tâm Nhiên mà nói cũng không xa lạ. Thời điểm tập huấn cùng Báo Tuyết, cô đã từng cùng một nhóm người vào sâu trong núi rừng một tuần lễ. Nhưng tình huống khi đó so với bây giờ tuyệt đối không giống nhau. Vân Nam có một ít núi rừng sâu thẳm, mặc dù còn chưa được khai phá nhưng mà trên người bọn họ đều mang theo đạn có tín hiệu cầu cứu.
Hơn nữa địa hình bên trong tuy còn hiểm trở nhưng đã được điều tra qua. Tuy vẫn còn nguy hiểm nhưng so với hiện giờ thì tốt hơn nhiều.
Diện tích đất ma quỷ này đều do trùm buôn thuốc phiện xây dựng cơ sở tạm thời, là phòng tuyến cuối cùng của bọn họ. Bọn họ đã sống ở đây nhiều đời, mức độ quen thuộc nơi này tuyệt đối hơn hẳn những người mới đến. Mặc dù bọn họ cũng được cung cấp bản đồ, nhưng đó chỉ là bản đồ trừu tượng , không thể nào thể hiện được tất cả các chi tiết nhỏ. Lãnh Tâm Nhiên cùng mấy người ở rừng sâu dò xét trong hai ngày mới bắt đầu hành động vào lúc rạng sáng. Lần hành động này đã không còn là bộ đội đặc chủng của Báo Tuyết nữa, mà ngay cả Tướng quân đứng đầu cũng tới.
Thời điểm ngày đó khi nghe Trần Anh nói có chuyện gì sẽ tìm đến mình, Lãnh
Tâm Nhiên cũng không để việc này ở trong lòng. Chẳng ai nghĩ tới, chỉ sau một tuần lễ ngắn ngủi , Trần Anh đã tìm tới cửa. Hơn nữa là để cho cô tham dự nhiệm vụ lần này.
Cảm thấy trên mặt Trần Anh nặng nề, Lãnh Tâm Nhiên thấy nhất định đã xảy ra chuyện gì không tốt. Đợi đến khi biết chuyện, càng không chút do dự trực tiếp đồng ý.
Bởi vì mục đích bọn họ lần này là cứu mấy đội viên đặc biệt bị trùm buôn thuốc phiện Tây Bắc bắt được. Dĩ nhiên, nếu nói chỉ cứu đội viên thì không hẳn là thật, vì thân phận của đối phương tuyệt đối không giống như nhau.
Nếu không, động tác của quân đội cũng không lớn đến vậy
Sau một tiếng khi Trần Anh tìm đến Lãnh Tâm Nhiên. Thì ở nước Mỹ, Dạ Mộc
Thần gọi điện thoại tới. Từ trong miệng anh biết được chân tướng sự việc thì càng làm cho Lãnh Tâm Nhiên hận không được lập tức vọt tới Tây Bắc. Bởi vì, cái gọi là đội viên ở bên trong, đó chính là Dạ Tĩnh Nhi!
Mặc dù là nữ tướng quân trẻ tuổi nhất Trung Hoa, Dạ Tĩnh Nhi vẫn là huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Thanh Long . Bộ đội đặc chủng Thanh Long là lực lượng có thực lực nhất của Trung Hoa. Khi thi hành nhiệm vụ, đều ở hệ số cấp S trở lên, dù là đội ngũ của Báo Tuyết thì theo chân nó vẫn chưa là gì.
Dạ Tĩnh Nhi hiện tham gia nhiệm vụ "X" trong quân đội. Thanh Long luôn luôn làm các nhiệm vụ từ cấp S trở lên. Trong đó cũng không thiếu cấp SS, nhưng mà cấp X thì cũng chỉ có một lần, chính là năm năm trước truy nã tội phạm
Chiêm Hùng.Mà nội dung nhiệm vụ mà Dạ Tĩnh Nhi tham gia chính là đem phá huỷ thứ chất độc này . Vì hành động lần này, quân đội đã chuẩn bị 3 năm, hiện tại cuối cùng đã tới thời khắc thu lưới. Vốn là chuyện sẽ được tiến hành rất thuận lợi , ai ngờ quân đội bên này cư nhiên có phản đồ. Tất cả kế hoạch hành động lần này đều được tiết lộ, một tuần sau khi đám người Dạ Tĩnh Nhi hành động, thì quân đội có được tin tức bọn họ rơi vào tay đối phương.
Những người tham gia nhiệm vụ lần này thân phận đều rất không bình thường , đặc biệt là Dạ Tĩnh Nhi. Vừa là nữ tướng quân trẻ nhất Trung Hoa, vừa là người của nhà họ Dạ. Loại thân phận này, quân đội tự nhiên sẽ không thể nào bỏ qua như vậy.
Ở nhóm hành động đầu tiên, Báo Tuyết cũng có người tham gia, dĩ nhiên chính là Chu Đào có bản lĩnh tốt nhất. Chỉ là sau khi chuyện bại lộ, Chu Đào liền biến mất. Tình huống như thế, khả năng lớn nhất đó là anh cũng rơi vào tay đối phương rồi.Sau khi nhận được thỉnh cầu của Trần Anh, Lãnh Tâm Nhiên ngay đêm hôm đó liền ngồi trong chuyên cơ của quân đội chạy tới dãy Tây Bắc. Trên đường vì để tránh cho hành tung bị bại lộ, chuyên cơ không có trực tiếp đưa bọn họ đến vị trí cần đến. Mà là đưa tới một thị trấn ở dưới, sau đó bọn họ lển xe lửa đi qua cả ngày rốt cuộc mới chạy tới mục đích.
Lần này tổng cộng có 20 người hành động, đội trưởng là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, Trên mặt có một vết sẹo, vẻ mặt lạnh lùng, biệt hiệu là "Răng" .
Trên xe lửa, bọn họ cũng đã tự giới thiệu mình qua mình. Trong số 20 người, đều là cấp bậc Thượng úy trở lên , trong đó người đội trưởng có biệt hiệu là "Răng" này có cấp bậc là Thượng tá. Anh ta ngồi ở đó không nhúc nhích, giống như là ngọn núi bền bỉ. Anh ta không giỏi nói chuyện, từ lúc bắt đầu gặp mặt cho đến bây giờ, chỉ nói một câu: "Tôi là Răng, bắt đầu từ bây giờ tất cả hành động của mọi người đều nghe theo sự chỉ huy của tôi."
Hai mươi người này, tuổi của Răng không phải là lớn nhất. Trên căn bản số tuổi mọi người ở đây đều chừng ba mươi tuổi, hơn nữa trừ Lãnh Tâm Nhiên ra thì toàn bộ đều là đấng mày râu. Lãnh Tâm Nhiên là người không có bất kỳ cấp bậc nào nên lấy thân phận người bình thường để tham gia hành động lần này, vừa xuất hiện đã làm cho tất cả mọi người nghi ngờ hoài nghi nhìn chăm chú mình.
Đối với biểu hiện này của mọi người, Lãnh Tâm Nhiên vừa mới bắt đầu thì đã có chuẩn bị, lúc giới thiệu cũng chỉ lạnh nhạt nói câu: "Tôi là Lãnh Tâm
Nhiên, biệt hiệu Huyết Sư, đến từ Báo Tuyết." Liền an tĩnh ngồi ở trong góc không nói thêm câu nào nữa.
Trong hai mươi người thì 19 người đều gần ba mươi tuổi, nhỏ nhất cũng chừng hai mươi lăm. Người thứ hai mươi không chỉ là nữ, hơn nữa còn là cô gái nhỏ mười tám tuổi. Loại tương phản này, làm cho nét mặt của mọi người trở nên kỳ lạ.Đối với loại tình huống này, Lãnh Tâm Nhiên ngược lại không có cảm giác gì nhiều. Ngược lại Răng đi ra, không nói lời nào liền đưa tay về hướng Lãnh
Tâm Nhiên đưa lưng về phía mình.
Động tác của anh rất đột ngột làm cho mọi người ở chỗ này chưa ai phản ứng kịp. Nhưng trong những người này thì cũng không bao gồm Lãnh Tâm Nhiên.
Thời điểm tay Răng sắp đụng phải bả vai Lãnh Tâm Nhiên thì cô khẽ né, sau đó lại nhanh như gió cầm tay giữ chặt tay Răng.
Đây chỉ là một chi tiết rất nhỏ nhưng chính một chút này khiến ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Lãnh Tâm Nhiên phát sinh biến hóa. Lãnh Tâm Nhiên chỉ an tĩnh quay đầu lại, lạnh nhạt liếc mắt nhìn người đàn ông mặt không vẻ gì, không nói một lời .
Răng thu tay lại, cũng như cũ cái gì cũng chưa nói. Cũng không giải thích lí do động tác vừa rồi sau đó lại một lần nữa trở lại chỗ ban đầu ngồi xuống, nhưng không khí xung quanh bây giờ lại trở nên không giống như trước. Lãnh Tâm Nhiên như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn mọi người xung quanh, cái gì cũng chưa nói tiếp tục ngồi tại trong góc an tĩnh đợi.
Người đội trưởng này, thật đúng là khá tốt. Lãnh Tâm Nhiên ở trong lòng lặng lẽ nghĩ đến. Cô không biết, mặc dù cô vừa rồi chỉ là phản xạ tự nhiên.
Nhưng mà những người khác trong lòng lại có bao nhiêu rung động, mà trong những người này cũng bao gồm cả Răng.
Răng là người chọn lựa thành viên tham dự hành động lần này, lúc ấy thấy tài liệu của Lãnh Tâm Nhiên thì trực giác cũng cảm thấy cô gái này là một trò cười. Nhưng mà Trần Anh cũng thật kiên trì khác thường , cuối cùng lấy một lý do thuyết phục anh —— là Chu Đào đã từng bại dưới tay của cô!
Chu Đào mặc dù là cấp bậc Thượng úy, nhưng mà danh tiếng vẫn rất không tồi
. Ai cũng biết, hành động chọn tới anh lần này, chính là muốn cho anh mượn cơ hội lần này lập công để có cấp bậc cao hơn . Nhưng cô gái này chính là người khiến Chu Đào bại tướng dưới tay cô, anh biết Trần Anh không thể nào nói láo trong chuyện này, vì vậy hứng thú đối với cô càng ngày càng nhiều.
Nhưng mà mãi cho đến mấy giờ trước, anh mới chân chính nhìn thấy cô gái làm cho anh tò mò. Từ bên ngoài nhìn vào, đối phương thật rất khó làm cho người ta liên tưởng đến sự thật Chu Đào bị đánh bại bởi cô gái này. Cô có ngũ quan rất tinh xảo, da trắng nõn, thân hình thon thả nhưng thướt tha hấp dẫn, nếu như ăn mặc khêu gợi thì tuyệt đối vô cùng hấp dẫn. Nhưng hấp dẫn người nhất là đó là phong cách của cô, lành lạnh thanh nhã , đứng ở đó an tĩnh không nói lời nào. Giống như một đóa hoa tuyết trên trời, không dính chút hơi thở khói bụi của trần gian nào.
Không thể không nói, thời điểm lần đầu tiên thấy cô thì cũng biết cô là cô gái rất xinh đẹp. Nhưng khi nhìn thấy chân thật mới phát hiện, cô so với trong hình mê người hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Vừa rồi mới thử dò xét, không chỉ là bởi vì ánh mắt hoài nghi của những tiểu tử kia mà cũng là vì mình thấy tò mò. Sau khi thử dò xét anh an tâm, cô gái này thật sự có bản lãnh phi phàm. Chỉ là không biết thân phận của cô rốt cuộc là gì mà có thực lực như vậy , không trách được bị Trần Anh gọi là
"Tiểu Quái Vật" .
"Tốt lắm, hiện tại mọi người nghe đây. Sau đây mọi người sẽ phải tiến hành nhiệm vụ nguy hiểm nhất, cũng là nhiệm vụ có ý nghĩa nhất trong đời. Mọi người đã được huấn luyện nhiều năm, chịu khổ nhiều như vậy, chính là vì cống hiến cho quốc gia. Hiện tại, thời điểm để mọi người thực hiện giá trị cuộc sống đã đến. Chúng ta tổng cộng có hai mươi người, năm người một tổ, hiện tại tự do phân tổ, mọi người hãy nhớ thân phận của đồng đội mình. Sau này khi hành động, chúng ta sẽ hành động theo tổ.’
Một lát sau khi nghỉ ngơi và hồi phục, Răng đứng lên, hướng về phía mọi người lớn tiếng nói. Âm thanh của anh rất trầm thấp, nhưng mà thời điểm rống to mang tới một loại uy hiếp không cách nào diễn tả bằng ngôn từ được.
Chính là loại uy hiếp này làm cho anh có một loại uy tín tuyệt đối.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
40 chương
10 chương
17 chương
18 chương
28 chương
10 chương