Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Chương 111
"Nữ vương, tên Tiểu Thứ Lang đó đang nói cái gì thế?"
Mắt thấy sắc mặt Lãnh Tâm Nhiên ngày cảng trở nên ngạc nhiên, vài người cũng bắt đầu thì thầm trao đổi với nhau, rốt cuộc Triệu Nghị cũng không kiềm chế được sự tò mò quay sang hỏi. Lãnh Tâm Nhiên nhìn chằm chằm vào tên nhóc đang đứng trên bục nói vô cùng chân thành kia, nhìn hắn dùng giọng điệu khinh miệt nói về nước Trung Hoa, nói về Yến Đại, lửa giận giống như dâng lên giống như thủy triều. Nghe được câu hỏi của Triệu Nghị, sắc đỏ bao trùm trong con ngươi tối đen mới từ từ tản đi một chút, dùng giọng điệu lạnh lùng trào phúng nói: "Tên nhóc kia còn có thể nói cái gì, ngoài việc quốc qua mình cường đại đến mức nào, mà nước Trung Hoa của chúng ta yếu đến mức nào. Bọn họ là vì tình cảm quốc tế nên mới đến nước Trung Hoa chúng ta, muốn chúng ta phải tỏ ra cảm động rớt nước đối với bọn họ!"
Triệu Nghị nghe được thì nổi trận lôi đình. Quan trọng hơn là, cậu cảm giác được sát khí nồng đậm trong câu nói của nữ vương. Dựa vào sự hiểu biết của cậu về nữ vương, tên nhóc này chắc chắn sẽ gặp xui xẻo rồi. Lãnh Tâm Nhiên không chỉ nói cho Triệu Nghị nghe, mấy người xung quanh cũng nghe được lời của cô.
Đối với chuyện Lãnh Tâm Nhiên biết tiếng N, Triệu Nghị không hề thấy kỳ quái. Hoặc là nói, cậu đã vô cảm rồi. Trải qua quá nhiều kích thích, hiện tại căn bản không còn chút cảm giác nào rồi. Nữ vương chính là nữ vương, căn bản không thể dùng lẽ thường để phán đoán, còn về việc cô biết được những thứ gì, lại càng không cần phải suy nghĩ, tuyệt đối không có gì không làm được!
Mà những người xung quanh lại không cảm thấy như vậy, bọn họ nhìn bộ dáng của Lãnh Tâm Nhiên hiển nhiên chỉ là sinh viên năm nhất. Là sinh viên đại học năm nhất, có thể nghe hiểu được tiếng của nước N quả thật quá ít. Cho dù là những sinh viên du học nước N để chuyên tu, cũng chưa chắc có thể hiểu được ý tứ mà tên Tiểu Thứ Lang kia biểu đạt. Cứ như vậy, ánh mắt nhìn Lãnh Tâm Nhiên lại càng nhiều hơn một chút.
Bất quá, sau khi biết được những lời nói chân thành của tên Tiểu Thứ Lang Kia, gần như mỗi người có tâm với Trung Hoa đều cảm thấy phẫn nộ. Đây là một sự vũ nhục! Quan hệ giữa Trung Hoa và nước N vẫn nằm ở ranh giới nguy hiểm, vì cái gọi là hiệp ước hòa bình quốc tế nên ngoài mặt vẫn phải giữ cục diện hão hữu. Nhưng trên thực tế, vấn đề lịch sử, vấn đề biên cảnh, vấn đề chủ quyền, đủ loại cả, tranh luận giữa hai nước vẫn chưa bao giờ ngừng lại.
Mà phiên dịch viên kia cũng là người Trung Hoa, cảm giác được rất rõ vẻ thù địch của tên Tiểu Thứ Lang kia. Lúc hắn nói chuyện, dùng rất nhiều từ mang ý nghĩa vũ nhục, nhưng anh ta lại không nói thẳng, chỉ có thể quanh co biểu đạt uyển chuyển một chút ý tứ của đối phương. Nhưng mà, thân là người Trung Hoa lại không có năng lực biện giải cho nước mình, loại khuất nhục này khiến cho phiên dịch viên đỏ cả mặt.
Tiểu Thứ Lang dường như không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây, tiếp tục phát biểu bài diễn thuyết của mình. Từ nhỏ hắn đã được tiếp nhận nền giáo dục nước N là quốc gia mạnh nhất châu Á, xem thường các quốc gia chung quanh, đặc biệt là nước Trung Hoa có thù sâu hận lớn với nước mình này, càng còn có địch ý nhiều hơn. Lần này lấy thân phận đại hiểu sinh viên đại học đi sứ Trung Hoa, là do hắn chủ động yêu cầu.
Sư phụ của hắn là một vị ẩn sĩ rất lợi hại, vẫn luôn nói với hắn Trung Hoa có các loại nội công cực kỳ lợi hại, chuyện này khiến cho hắn cực kỳ khó chịu. Đặc biệt là khi sư phụ nói những năm gần đây Trung Hoa ngày càng trở nên cường đại, trở thành sự uy hiếp rất lớp đối với dã tâm của nước N, lại càng khiến hắn phẫn nộ. Trung Hoa, chỉ là một khu vực rộng lớn mà yếu đuối mà thôi, có cái gì mà phải lo lắng. Bên cạnh hắn có rất nhiều du học sinh người Trung Hoa, mỗi lần đều nịnh nọt lấy lòng hắn. Quốc gia có những con dân yếu đuối như vậy, sao có thể so được với đại quốc của bọn hắn?
Bởi vậy, trước khi đến Trung Hoa, hắn đã chuẩn bị một bài diễn thuyết thật dài, thề phải đánh một đòn phủ đầu ra oai với Trung Hoa. Dựa theo lời sư phụ hắn nói, người Trung Hoa rất xem trọng mặt mũi xã giao, cho dù có chuyện gì, cho dù mất hứng, cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài trước mặt khách. Bọn họ cảm thấy đó là một ứng xử lễ độ. Vậy thì, đến lúc hắn phát biểu, khẳng định cũng sẽ không có người cắt ngang!
"Bóng đá nam của nước tôi có thể tiến vào thế vận hội Olympic. Tôi nghĩ, nếu quý quốc có thể dồn tinh lực vào hạng mục này, có thể rút ngắn sự chênh lệch với nước tôi. Ít nhất sẽ không bị đá đến 6:0, có thể tiến bộ lên 5:0 rồi. Bất quá tuy bóng đá nam của quý quốc rất nổi tiếng, nhưng lợi hại nhất vẫn là bóng bầu dục. Ở trong nước tôi đã nghe không ít tin tức về bóng bầu dục của quý quốc, thật sự là đặc sắc!" Tiểu Thứ Lang nói cực kỳ hăng say.
Trán của phiên dịch viên đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh rồi. Những lời khiêu khích lúc trước anh ta còn có thể phiên dịch uyển chuyển một chút, nhưng mà hiện tại đến cái này, cực kỳ rõ ràng là bày tỏ địch ý rồi! Bóng đá nam, vĩnh viễn là nỗi đau của Trung Hoa! Lật tẩy người khác như vậy, tuyệt đối không phải là hành vi mà một người lễ phép nên có!
Bất quá đầu óc của anh ta hoạt động rất nhanh, đời này cho đến bây giờ anh ta vẫn chưa từng khẩn trương như vậy. Trời ạ, may mắn phần lớn những người ngồi dưới đều không biết tiếng N, nếu không, cục diện này khẳng định là không thể khống chế được rồi. Đã từng có người đánh giá hiện trạng của Trung Hoa như vậy, những người nóng nảy nhất Trung Hoa chính là giới thanh thiếu niên, đặc biệt là sinh viên đại học. Những người đã đi làm đều bị xã hội và hiện thực giày vò đến vô cảm, đối với rất nhiều chuyện đều đã mất đi cảm giác bình thường. Nhưng sinh viên đại học thì khác, sinh viên đại học là thời khắc mấu chốt chuyển từ trẻ em lên người trưởng thành, lúc này là giai đoạn con người cứng đầu nhất, cảm thấy vinh dự tập thể đặc biệt quan trọng. Cho nên, từ thời tư bản chủ nghĩa, mới có nhiều sự kiện biểu tình của sinh viên đại học như vậy.
Lần trao đổi này, vốn là muốn làm dịu đi quan hệ giữa hai nước. Nếu mà gây rối ở đây, tuyệt đối sẽ làm cho những người bên trên nổi giận!
Một bên ngầm thấy may mắn, phiên dịch viên bắt đầu trợn mắt bịa đặt lại những lời vừa rồi của Tiểu Thứ Lang. Trung Hoa là bát đại tinh thâm, rất nhiều khi một câu có thể biểu đạt những ý hoàn toàn khác nhau. Giống như trước có một người bị tai nạn xe mất đi lỗ mũi, lúc đi xem mắt lại bị bà mối nói thành hiện tại chưa có gì (眼下没东西 có thể hiểu là hiện tại chưa có tài sản gì đó, còn có nghĩa là bên dưới mắt không có gì, ý là không có mũi đó). Mà người kia miệng không có môi trên, kết quả liền biến thành miệng không chặt, ý là miệng không kín không biết giữ bí mật.
Tiểu Thứ Lang châm chọc bóng đá Trung Hoa, theo ý phiên dịch viên lại thành.
"Bạn Thượng Dã Tiểu Thứ Lang nói rằng bóng đá Trung Hoa rất có tiềm lực, đặc biệt là quốc gia vô cùng ủng hộ hạng mục này. Cậu ấy tin, dựa theo tình hình này, bóng đá Trung Hoa tuyệt đối sẽ có được sự tiến bộ không tầm thường, mở ra một cục diện mới!" Lãnh Tâm Nhiên vốn đang tức giận, nghe được phiên dịch viên nói ra những lời này liền nhịn không được có chút vui vẻ. Theo bản năng nhìn về phía cậu thanh niên trẻ tuổi đang ngồi bên cạnh Tiểu Thứ Lang, khóe miệng Lãnh Tâm Nhiên nâng lên, phiên dịch viên này, trái lại rất thú vị.
Chẳng qua, lúc nhìn đến Tiểu Thứ Lang, ánh mắt liền chuyển lạnh trong nháy mắt.
Lúc chú ý tới Đông Phương Di ngồi bên cạnh Tiểu Thứ Lang, Lãnh Tâm Nhiên mới nhớ tới một chuyện khác. Dựa theo gia quy nhà Đông Phương, cộng thêm trình độ được gọi là thiên tài của Đông Phương Di, tiếng N khẳng định là không cần phải nói. Nếu có thể nghe được những lời tên tiểu quỷ này nói, cô ta còn có thể biểu hiện như không có việc gì như thế, thật đúng là......
Nhà Đông Phương không phải luôn tự xưng là thủ vệ trung thành của Trung Hoa sao? Sao hiện tại khi bị người ta khi dễ đến cửa còn có thể biểu hiện bình tĩnh như thế? Chẳng lẽ trăm năm qua bọn họ luôn đứng cuối trong tứ đại gia tộc, nhiều khi, thái độ đã nói lên tất cả!
"Quý quốc dường như cũng rất xem trọng hạng mục chạy vượt chướng ngại vật, tôi tin các người sẽ có được tiến bộ rất lớn trong hạng mục này!" Ngay khi phiên dịch viên âm thầm thở ra, một thanh âm nhàn nhạt từ dưới đài vang lên. Phiên dịch viên cả kinh, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã. Ngay cả người luôn giữ được bình tĩnh như Đông Phương Di, trên khuôn mặt cười cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
Vào lúc này, cắt ngang bài phát biểu của người khác là một hành vi rất không lễ phép. Cho nên, thanh âm đột nhiên xuất hiện này lập tức liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Đại Lễ Đường của Yến Đại rất lớn, có thể chứa được mấy trăm người. Vốn, mấy trăm người chen chúc trong một căn phòng sẽ cảm thấy rất chật chội, mà còn rất ồn ào. Nhưng mà hiện tại, hoàn toàn không có cảm giác này. Mọi người yên lặng, dùng ánh mắt sùng bái nhìn nữ sinh đột nhiên đứng lên kia.
Thượng Dã Tiểu Thứ Lang không hiểu tiếng Trung Hoa, nhưng hắn có thể từ biểu tình của nữ sinh này mà nhìn ra được sự không thân thiện của đối phương. Thấy vậy, liền trực tiếp quay sang hỏi phiên dịch viên bên cạnh cô nói gì.
Phiên dịch viên lâm vào thế khó xử, anh ta không muốn nữ sinh này phải xui xẻo, cũng không muốn liên lụy đến ông chủ của mình. Nhưng cuối cùng, khi nhìn thấy nữ sinh kia cư nhiên lại nở nụ cười với mình tựa như đang nói anh ta nói thật cũng không sao, phiên dịch viên liền nói ra. Chẳng qua, anh ta vẫn gia công lại những lời này như cũ, tuy vẫn là ý kia, nhưng ít nhất cũng không còn sự hung hăng nữa!
Dù là như vậy, Thượng Dã Tiểu Thứ Lang cũng tức giận đến mức run rẩy cả người. Hiện tại xem ra, hắn thật đúng là điển hình của đàn ông nước N. Bộ dáng không cao, một mét sáu mấy, ở Trung Hoa thì thuộc dạng tàn phế rồi. Hơn nữa, hắn còn có chủ nghĩa đàn ông cực mạnh luôn xem bản thân là trung tâm, không cho phép người khác có ý kiến phản đối mình. Cho nên khi nghe nữ sinh này nói đến hạng mục chạy vượt chướng ngại vật của nước bọn hắn, liền nổi giận: "Đại đế quốc chúng tôi rất nhanh sẽ đứng đầu thế giới trong hạng mục chạy vượt rào này. Đại đế quốc của chúng tôi vô luận là kinh tế hay thể thao, đều là vị trí dẫn đầu thế giới."
Nói xong, lại lấy vẻ mặt bị vũ nhục lên án với Đông Phương Di: "Đây là tố chất của sinh viên đại học Yến Kinh các người sao? Cắt ngang trong lúc người khác đang phát biểu, tôi cực kỳ thất vọng. Nếu tố chất của sinh viên đại học Yến Kinh đều như vậy, tôi nghĩ hội trao đổi lần này của chúng ta không cần thiết nữa rồi."
Đông Phương Di cũng nhìn thấy Lãnh Tâm Nhiên đứng dưới đài, cô biết tên tiểu quỷ này nói chuyện rất quá đáng, lại không nghĩ sẽ có người không chú ý tới tình huống mà đứng ra khiêu khích. Thân là phó chủ tịch hội sinh viên đại học Yến Kinh, cô đã nhận lệnh của lãnh đạo trường toàn quyền phụ trách hội trao đổi lần này. Nếu hội trao đổi này mà xảy ra sơ xuất gì, mất mặt là nhỏ, phá hủy quan hệ hai nước mới đúng là chuyện lớn! Nghĩ vậy, Đông Phương Di liền đứng lên nói với Lãnh Tâm Nhiên phía dưới đài: "Bạn sinh viên này, hiện tại là lúc người khác đang phát biểu, có vấn đề gì có thể đợi đến lúc khác rồi mới nói."
Nói xong, còn tỏ ý xin lỗi với Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, ý bảo hắn tiếp tục.
Lãnh Tâm Nhiên nở nụ cười, lúc trước cô đã thấy thái độ của Đông Phương Di đối với chuyện này rất kỳ quái. Hiện tại xem ra, thái độ của cô ta trái lại rất rõ ràng, trong sự kiện này, mặt mũi quốc gia đứng ở vị trí thứ hai, quan hệ hai nước mới là thứ quan trọng nhất. Lựa chọn như vậy, có một số người sẽ cảm thấy rất bình thường, đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, mặt mũi gì đó đều là chuyện nhỏ, chủ yếu là làm được việc lớn. Nhưng mặt mũi quốc gia khác với mặt mũi cá nhân, nếu như ngay cả thể diện của một quốc gia mà còn không giữ được, vậy còn tư cách gì đi bàn quan hệ hảo hữu?
"Thì ra phó chủ tịch cho là như vậy, vậy được rồi..."
Lãnh Tâm Nhiên cười lạnh ngồi trở lại chỗ.
Thượng Dã Tiểu Thứ Lang thấy Đông Phương Di nể mặt mình như vậy, quan trong hớn đối phương lại còn lại một đại mỹ nữ, tức giận liền biến mất ngay tại chỗ. Sau đó tiếp tục bài phát biểu mênh mông tình cảm mãnh liệt của mình, trong miệng hắn, Trung Quốc giống như một quốc gia phụ thuộc vào bọn họ vậy, thực lực vô cùng yếu kém, không có chút nổi trội nào. Thậm chí ngay cả trận chiến thời cận đại giữa hai nước cũng bị hắn dùng lời lẽ méo mó để nhắc đến. Hắn xóa sạch tất cả tội ác của nước N tại Trung Hoa, trái lại còn vu oan Trung Hoa không tôn trọng lịch sử, bôi đen quốc gia bọn hắn. Từ quốc gia nói đến người, nói xong quốc gia, hắn lại nói đến người Trung Hoa. Nói gì mà người Trung Hoa đều bắt chước bọn hắn, bắt chước khoa học kỹ thuật của bọn hắn, bắt chước cách ăn mặc của bọn hắn, giống như tiểu người hầu sùng bái thần tượng vậy. Tóm lại, trong lời nói của hắn, Trung Hoa căn bản không thể so sánh được với quốc gia của bọn hắn.
Lời lẽ như vậy, tuyệt đối có thể xem là phản động.
Nhưng hắn lại vô cùng thông minh nhạy bén, tất cả mọi chuyện, hắn đều dùng phương thức nói chuyện rất uyển chuyển. Cho nên tuy nghe ra được ý tứ trong lời nói của hắn, cũng không thể trực tiếp trở mặt với hắn. Kìm nén như vậy sẽ sinh ra cảm giác tức giận, khiến cho những người nghe hiểu được tiếng N cảm thấy cực kỳ bực tức. Những lãnh đạo trường học này, có một số người biểu tình có chút vặn vẹo, nắm chặt quả đấm, bộ dáng nổi giận đùng đùng. Nhưng mà, phần lớn, trên mặt đều mỉm cười, cũng không biết là thật sự không hiểu ý của những lời này hay là đang ngụy trang. Khiến cho Lãnh Tâm Nhiên liếc mắt nhìn, chính là Đông Phương Di lúc nãy dùng thái độ nghiêm khắc ngăn cản cô, biểu tình của đối phương từ đầu đến cuối đều như thế, không chút thay đổi.
"Mẹ nó, quá khi dễ người."
Ngay khi Lãnh Tâm Nhiên đang đếm ngược sự nhẫn nại của những người biết tiếng N, một nam sinh ngồi cùng hàng nhịn không được nhảy dựng lên, vừa mở miệng liền lên tiếng mắng, sau đó cũng không kiêng kị Thượng Dã Tiểu Thứ Lang trên đài chửi ầm lên: "Mày là ai chứ, nước N của tụi mày tốt lắm sao? Phim nghệ thuật rất không tệ đó, chẳng lẽ bọn mày cũng coi những thứ này trở thành tinh hoa văn hóa của đất nước rồi à. Chạy vượt rào cũng rất không tệ, bóng chuyền nữ cũng không tệ, bóng rổ cũng không tệ, những thứ này đều rất không tệ nha, cư nhiên dám đến nơi này của bọn tao để hung hãn, thật đúng là da mặt dày không biết cái gì là tự rước lấy nhục!"
Triệu Nghị không hiểu tiếng N, nhưng ngay từ đầu đã biết những tên nước N không có ý tốt gì. Loại tình huống này rất bình thường, nước N luôn tự xưng là cường quốc châu Á, càng có địch ý với Trung Hoa, hữu hảo hai nước gì đó, tuyệt đối là trợn mắt nói lời bịa đặt. Chẳng qua là hiện tại có hiệp ước quốc tế làm gông cùm xiềng xích, ai cũng không dám chọc thủng lớp giấy bóng này. Cho nên hai bên đều cố kìm nén, chỉ có thể dùng những phương thức uyển chuyển để khiêu khích, trong chuyện này, quốc gia nào không nhịn được trước, vậy thì, quốc gia đó liền thua. Hiệp ước quốc tế vẫn còn đó, chỉ cần một quốc gia chủ động, tuyệt đối sẽ bị các cường quốc trên thế giới trấn áp!
Nam sinh kia hiển nhiên là tức giận, căn bản không để ý đến chuyện các lãnh đạo vẫn còn đang ở đây, phát tiết tất cả tức giận của mình. Bạn học bên cạnh cậu ta thật muốn ngăn cậu lại, nhưng căn bản vô dụng. Có đôi khi, chính trực thật sự là một thứ vô cùng thần kỳ!
"Bạn sinh viên này....."
Đông Phương Di nhíu mi lại thật chặt, định nói gì đó vào micro.
Lãnh Tâm Nhiên cười đứng lên: "Lại muốn nói đến vấn đề lễ phép sao? Phó chủ tịch, lấy ít mất nhiều, chính là nói đến chuyện này đi. Đều đã bị người khác khi dễ đến cửa nhà, lại còn cố giữ thể diện cho đối phương, thật đúng là thánh nhân trong thánh nhân mà! Không khéo là, tôi không phải người toàn vẹn được như chủ tịch Đông Phương, tôi cũng không muốn vì để lấy lòng một số người mà không để ý đến thể diện quốc gia."
Nói xong, ngay khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, lập tức nói tiếng N.
Nói đến chuyện Lãnh Tâm Nhiên biết tiếng N, còn phải nhắc lại khoảng thời gian Diêm Môn vừa thành lập. Bởi vì nước N cũng có một số tổ chức hắc đạo, vì để ngừa vạn nhất, cô đặc biệt đi một chuyến đến nước N, ở bên đó một tháng, một là vì ẩn núp, một là để học tiếng N. Tuy qua thời gian rất lâu, nhưng trí nhớ của thiên tài không tồn tại vấn đề thời gian. Cho nên lúc nói lại ngôn ngữ này, Lãnh Tâm Nhiên căn bản là nói rất lưu loát. Cô nói rất nhanh, ở đây có rất ít người nghe hiểu được lời của cô. Nhưng trên đài đã có người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Một người là Thượng Dã Tiểu Thứ Lang, một người là phiên dịch viên, người nữa, chính là Đông Phương Di. Bởi vì bọn họ kinh ngạc phát hiện, lời Lãnh Tâm Nhiên chính là đoạn phát biểu vừa rồi của Thượng Dã Tiểu Thứ Lang. Mà người kinh ngạc nhất chính là Tiểu Thứ Lang, bởi vì hắn phát hiện, đối phương gần như không nói sót một chữ nào so với bài diễn thuyết vừa rồi của mình, này..... này......
Trừ bỏ mấy người nghe hiểu được tiếng N, những người khác đều bày ra vẻ mặt mờ mịt.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
40 chương
10 chương
17 chương
18 chương
28 chương
10 chương