Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!

Chương 81 : Một con rô bốt

Cô ngồi trong lớp an tĩnh , Linh Đan bên cạnh vẫn vui vẻ nói chuyện với Sakura và Yuru , hôm nay Y Dạ đi học trễ . Đôi mắt cô híp lại hiện lên tia nghi ngờ , từ ngoài giáo viên bước vào . " Chào các em , hôm nay chúng ta có một bạn học mới . Em vào đi " Từ ngoài một cô gái loli đi vào , mái tóc ngắn buộc hai bên . Mái ngố che đi cái trán . Đôi mắt to tròn , hàng mi dài cong xinh đẹp . Mũi cao , môi hồng nhuận . Làn da trắng mịn màng . Cao khoảng 1m4 , tiếng nói vang lên " Xin chào ! Tớ ... Là Hi Du . Vừa mới chuyển đến đây , mong được giúp đỡ " Mọi người kinh ngạc hoan hô , Hi Du nở nụ cười tỏa nắng . Đôi mắt to tròn cũng vì thế mà cong lại . Đôi đồng tử nhìn về phía cô . Cô âm trầm , bàn tay nắm chặt lại Rô bốt ... Hi Du bước xuống chỗ cạnh Y Dạ ngồi xuống , xoay xuống chào hỏi . Linh Đan thân thiện nói " Tớ là Linh Đan , còn đây là Tử Băng " " Xin chào " Hi Du cười nói nhìn qua cô , cô không quan tâm đứng lên đi ra ngoài . Cô đi đến một khuôn viên , uy nghiêm đứng đó . Một lát sau Ánh Nguyệt xuất hiện quỳ xuống " Chủ nhân có gì phân phó ? " " Anh trai ta thế nào ? " " Ngài ấy vẫn ổn " " Các ngươi mau cho người điều tra về Lãnh Duy Anh cùng Trịnh Vĩ Mặc lại một lần nữa . Nếu như cần thì nhờ anh ấy giúp đỡ , còn nếu như không thì đừng cho anh ấy biết " " Vâng " " Còn nữa , xem xét tình hình của Trần Vu Nam và Trần Vu Uyên , cho Shaira ( Tam Sát ) và Rai ( Nhị Sát ) thực thi nhiệm vụ . Cho một số lực lượng đi đến núi để xem tình hình của Bạch Dương và tên thám tử đó rồi báo cáo lại . " " Rõ " Ánh Nguyệt biến mất , cô đứng giữa khoảng trống đưa tay lên ôm đầu ... " Mọi chuyện càng ngày mất kiểm soát , chẳng lẽ mình từ lúc đầu tới giờ chỉ là trò đùa của cô ta ? Risty ... là một người bí ẩn nhất . Rốt cuộc cô ta là ai ? " Cô đứng đó trước gió , sự mệt mỏi hiện lên đáy mắt . Từ trong góc tối gần đó một thân ảnh quay đi , lọn tóc xanh lam mượt mà dưới ánh nắng bị bóng đen che lấp . " Tuyết Tuyết ! Thời gian của tớ không còn nhiều nữa . Hãy cùng tớ chơi đùa những ngày tháng cuối cùng này đi ... " _________________ Buổi chiều hôm nay Linh Đan nói không muốn đi làm , lại còn rủ cô đi chơi nữa . Cô đành chấp nhận , nhìn công viên to lớn . Bên cạnh là Linh Đan , Y Dạ , Sakura , Yuru và có cả học sinh mới Hi Du ... Hi Du nhìn xung quanh vui vẻ nói " Sẽ rất vui đây " Y Dạ nhìn đến băn khoăn " Chơi gì đây ? " Sakura hí hửng chạy đến một cái vòng đu quay to " Chơi cái này " Thế là bọn cô đi mua vé , cô ngồi cạnh Linh Đan . Trò chơi bắt đầu , Linh Đan nhìn ra cửa " Cao quá " Cô lạnh lùng nhìn ra ngoài , đáy mắt có chút gì đó hiện lên sự mệt mỏi và khát máu . Linh Đan quay qua cô " Tử Băng ! Cậu nhìn kìa , bên đó đó " Cô nhìn theo hướng Linh Đan chỉ , rất nhiều người qua lại trang trí gì đó ... " Lễ hội ? " Cô nheo mày lại , Linh Đan nghe xong vui vẻ " Vậy tối nay chúng ta qua đó " " Ừm ... " Khi vòng đu quay kết thúc , Hi Du và Linh Đan kéo cô vào một quán đồ ngọt . Hi Du nhìn cô nói " Tử Băng trông thật lạnh lùng " " Cậu ấy là vậy đó , chúng ta qua đó đi " Linh Đan cười nói , cô nhìn theo bóng lưng hai người họ . Yuru bước lại " Họ mới gặp đã thân " Cô cười nhẹ đi theo , màn đêm dần buông xuống . Sakura nhìn bọn cô nói " Chúng ta đi hội chợ không ? " Y Dạ đút tay vào túi quần , nhếch môi " Hội chợ ? " " Phải ! Đó là một hội chợ Nhật Bản , phải có vé mới vào được " Yuru lên tiếng , Hi Du nghe thấy liền hỏi " Vậy sao chúng ta vào ? " Sakura đưa lên 6 vé , nháy mắt " Tớ đã chuẩn bị rồi " " Wow ! Chu đáo ghê " Hi Du cười nói , Linh Đan hỏi " Nhưng đã là hội chợ Nhật Bản thì chúng ta phải thay kimono sao ? " " Phải " Yuru gật đầu xác định , Y Dạ lên tiếng " Kimono ở đâu để thay đây ? " " Tớ đã chuẩn bị rồi , đi thôi " Sakura cười tươi kéo tay Hi Du đi , khi bọn cô đứng trước cổng vào đã là 19h tối Mọi người đi đường trầm trồ nhìn , cô khó chịu nheo mày lại . Bộ kimono rờm rà đã khiến cô đủ phiền phức , nay lại thêm những ánh mắt này càng khiến cô thiếu kiên nhẫn . Nếu không phải có Linh Đan ở đây e là cô đã trở về ... Đường phố nhộn nhịp , mọi người vui vẻ chơi đùa . Linh Đan kéo tay cô đến một chỗ bắt cá . " Tử Băng , bắt cho tớ con đó đi " Cô nhìn con cá vàng đang bơi , cầm cây vợt vớt lên . Linh Đan vui vẻ nhận lấy , Sakura ghen tị nói " Sướng ghê " Sakura liếc qua Yuru , nói " Cậu cũng là bạn tớ , bắt dùm đi " " Không rãnh " " Xì " Bọn cô tiếp tục đi ăn đồ nướng , lễ hội rất đông vui và nhộn nhịp . Hi Du đã dần dần thân với bọn cô . Trong lúc ăn cô đứng lên " Tớ đi vệ sinh một chút " Cô đưa dòng nước hất lên mặt , đáy mắt đã hiện lên sự khó chịu hơn rất nhiều . Cô hiện tại rất mệt mỏi , chuyện của Khiết An đang khiến cô rối bù , rốt cuộc là chỗ nào sai kia chứ ? Ngay từ khi nào mà mọi chuyện lại mất kiểm soát như vậy ? Rầm ! Đôi mắt cô ánh lên sự tàn bạo đấm mạnh vào tường khiến nó lún sâu một lỗ nứt ra . Cô đưa tay xoa trán , điện thoại run lên cô liền bắt máy . Là Sherry ( Ánh Nguyệt ) gọi đến " Nói " " Chủ nhân , có một tin quan trọng . Lê Dương Hoàng Tuấn , thám tử đó đã chết rồi " Cô kinh ngạc , hỏi " Sao lại chết ? " " Theo điều tra có được vào hôm nay thì khi hắn khôi phục đã rời khỏi Bạch Dương đi tìm người . Nhưng một tháng trước hắn đã bị giết tại Pháp , là bị người ta moi tim mà chết . Thi thể đã được đưa đến chỗ Tước gia và Âu Dương thiếu , đã chôn cất rồi ạ " Cô dựa vào tường , cô vốn rất mong đợi một nhân tài như hắn . Không ngờ hắn lại là kẻ bị giết trước tiên ... Detective night ( Thám tử bóng đêm ) thế mà lại chết một cách bí ẩn . Một đời người suy luận , rốt cuộc cũng không thể suy ra bản thân sẽ chết như thế ... Thật thảm hại . Cô đưa tay ôm trán " Là ai giết ? " " Không rõ , chỉ biết hung khí là một bàn tay nhọn đâm qua tim " " Tay nhọn ? Quỷ Máu ... " Chắc chắn là thuộc hạ của Khiết An , không ngờ cô ta đã giết chết Hoàng Tuấn . Vậy tiếp theo sẽ là ai ? Hoàng Tuấn là một thám tử tài ba , thông tin bí mật của các tổ chức lớn nhỏ hầu như đều ở trong tay hắn . Chắc chắn có thông tin về tổ chức bí ẩn của Khiết An và Risty kia . Khiết An biết hắn là một kẻ nguy hiểm nên mới ra tay đầu tiên , cô đã chậm một bước ... " Chủ nhân ! Làm gì tiếp theo ? " Cô bình tĩnh lại dựa vào tường , lạnh lẽo nói " Lo liệu việc ở công ty một chút " " Vâng " Cô tắt điện thoại , ngã xuống vách tường . Từ khi cô bị mất trí nhớ tất cả đều bị xáo trộn . Nếu như lần đó không gặp Linh Đan thì e rằng bộ não chứa thần thức của cô vẫn đang ngủ đông . Nếu như không gặp Linh Đan e là cô vẫn ngu dại như thế ... Nhưng mọi thứ dần đi quá xa , khiến cô rất mệt mỏi . Xem ra ... bọn chúng nên chết hết Đôi mắt cô ánh lên sự độc ác cùng tuyệt tình ... " Ha ! Khiết An cô ta nói đúng , đám nam nhân kia thật phiền toái . Muốn giết thì tùy cô ta . Không liên quan tới mình , nên chết hết là một cách giải quyết . " Cô đưa tay dịnh vào tường , nụ cười ác quỷ hiện ra . Bàn tay siết lại ... " Hoàng Khiết An , cô đang muốn quay tôi như chóng chóng sao ? Giỏi lắm , vậy tôi sẽ bất động để tự cô nói ra những khe hỏng của mình ... " ________________ Cô trở lại , Linh Đan thấy cô liền hỏi " Sao cậu đi lâu vậy ? " Cô cười nhạt không nói , Hi Du mỉm cười " Tử Băng , tớ sẽ dọn đến sống cùng các cậu nha . Linh Đan đã cho phép rồi " Cô hơi nheo mày nhìn Linh Đan , chỉ thấy Linh Đan cười tươi " Phải ! Có thêm người sẽ vui hơn " " Ừm ... tùy cậu quyết định " Cô ngồi xuống ghế tiếp tục ăn phần của mình , ban đêm buổi tối lạnh lẽo . Bọn cô cùng chơi đùa rất vui , những tiếng cười thật êm tai . Nhưng nó lại khiến cô khó chịu , vì trong những tiếng cười này chỉ toàn là giả dối ... Khi bọn cô trở về đã là 22h khuya , khi thay đồ ra bọn cô liền tách rời trở về nhà . Trên đường đi cô đã kêu Hi Du và Linh Đan về trước . Một mình đi dạo trên con đường lạnh lẽo , cô cứ thế bước đi . Mặc cho thời gian trôi qua như thế nào ... Leng keng ... Cô nghe thấy tiếng sắt thép va vào nhau , bước lại con đường vắng lặng nhìn . Đôi mắt vẫn bình thản Ở đó là hai người con gái đứng cạnh nhau , một người cầm kiếm , một người cầm kiếm gỗ . Phía đối diện là Quỷ Máu ... cả 3 đều đeo mặt nạ " Quỷ máu , hôm nay ngươi lại sát hại thêm 10 người . Ngươi càng ngày càng đi quá xa " Cô biết người nói chuyện chính là Yuru , Quỷ máu đối diện đưa bàn tay sắc lên chế nhạo nói " Ta nói các ngươi , không đủ sức để bắt ta thì đừng làm nữa . Dây dưa thế này không mệt sao ? " " Cuồng ngôn loạn ngữ " Cả 3 xông vào tiếp tục đánh nhau , âm thanh leng keng lạnh tai vang lên . Xẹt ! Quỷ Máu bị một kiếm của Yuru làm bị thương ở mép bụng , cô nhếch môi . Lấy ra một cây súng kim loại màu xanh dương như hoa tuyết . Bắn vào phía hai thanh kiếm của Yuru và Sakura . Sau đó bắn xuống đất 5 viên đạn , khiến cả 3 sững sờ . Những viên đạn ghim dưới đất tỏa lên làn khói lạnh , Sakura quát " Ai ? Có giỏi thì ra đây " Quỷ Máu nhìn thấy , đôi mắt híp lại ánh lên sợ hãi sau đó quay đi tính bỏ chạy . Cô lật súng phóng ra một sợi dây vô hình trói chân Quỷ Máu lại Phịch Quỷ Máu ngả xuống , Yuru thấy Quỷ Máu muốn chạy liền bước lại cầm kiếm lên bước đến . Cô nhếch môi nhìn bàn tay sắt của Quỷ Máu cào dưới đất tức giận ... Sợi dây thu về , cô đứng dựa vào tường xem kịch . Khi thấy Yuru đang đến trước mặt Quỷ Máu , tiếng nói lạnh lùng " Ngươi sát hại nhiều người , không thể giữ lại . Nói , ai là chủ mưu ? " " Ha ! Ha ha ha haaaaa , đám phế vật . Muốn biết ? Chưa đủ trình độ để biết chủ nhân của ta " " Ngươi ... " Sakura tức giận trước lời nói của Quỷ Máu , Yuru nheo mày vung kiếm " Vậy ngươi trở về địa ngục đi " Ánh sáng lạnh lẽo của thanh kiếm tỏa quang dưới màn đêm , khi thanh kiếm gần tới thì ... Đoàng ! Một tiếng súng bắn vào tay Yuru khiến thanh kiếm rớt xuống . Sakura kinh hãi " Này ... có sao không ? " Quỷ Máu nở nụ cười nhảy ra biến mất , chỉ còn lại dư âm của tiếng nói " Cảm ơn bằng hữu " Cô đứng trong góc nhìn Quỷ Máu chạy đi , nhìn lên tòa nhà cao khá xa đằng kia . Đôi mắt híp lại nguy hiểm , Yuru bị thương ở tay nhìn xuống nói " Là súng ngắm , đi thôi " " Ừ " Hai thân ảnh biến mất , cô vẫn đứng đó lạnh lùng . Đưa súng lên bắn về phía tòa nhà , nụ cười vươn trên môi âm tàn . " Trúng một phát súng này , lành ít dữ nhiều đây " Cô xoay đi , cơn gió thổi qua . Hơi thở tử thần vẫn còn vươn lại ... _______________ Trên sân thượng của một tòa nhà cao , máu đỏ nhỏ xuống . Một cây súng ngắm đặt trên thành sân thượng , thân ảnh nhỏ nhắn dưới màn đêm . Hai mái tóc búi hai bên , vì quá tối nên không thể thấy rõ gương mặt . Vũng máu ở đó tạo nên sự quỷ dị , nụ cười nhạt vươn lên " Không hổ danh ác quỷ , tàn nhẫn thật . " Bàn tay nhỏ nhắn đưa lên nhìn da thịt bị rỉ máu , nhưng nếu nhìn kĩ thì sâu bên trong dường như có gì đó . Không phải xương , mà là ... máy móc ... Người con gái đau đớn , ôm vết thương quay đi " Thật là , vừa mới tới đã bị như vầy ... Xui thật . Những ngày tháng tiếp theo chắc không êm đẹp gì "