Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!

Chương 80 : gặp mặt ! hận thù trỗi dậy 2

Cô dựt sợi dây chuyền hình chữ thập xuống đưa ra , từ tay cô hiện lên một thanh kiếm với lưỡi dao sắc lạnh . Dưới ánh hoàng hôn nó rực sáng xinh đẹp , Khiết An đứng lên nhìn cô . Cũng giật sợi dây chuyền trên cổ xuống , từ tay Khiết An hiện lên sợi roi màu đỏ sắc xảo . Một uy lực tỏa ra từ cả hai người , sự chết chóc như muốn làm lụi tàn tất cả . Cô nhẹ xoay kiếm , đôi mắt lạnh lẽo . Nhanh như chớp phóng về phía Khiết An Keng ! Sợi roi của Khiết An quất vào thanh kiếm của cô giữ nó lại , sợi roi này được làm từ sắt nhưng trông lại rất nhẹ . Cô phóng lên không trung , Khiết An lùi lại quơ roi xuống đất khiến các bay mù mịt . Cô xoay kiếm , bụi các tản ra . Keng ! Bốp ! Đoàng ... Cứ thế cuộc chiến diễn ra quyết liệt , mặt đất toàn dấu roi sâu để lại . Cơn gió thoảng qua , cô cứ đánh về phía Khiết An . Xẹt ! Thanh kiếm cô rạch ngang bụng Khiết An khiến nó chảy máu , Khiết An dùng roi quất tới . Cô kinh ngạc không kịp trở tay , Khiết An cũng kinh hoảng nhìn cây roi sắp quấn vào cổ cô liền dựt tay về . Xoay người khiến cây roi làm sướt cánh tay cô Cô đứng vững trên đất , nhìn cánh tay trái bị thương . Khiết An đưa tay ôm bụng , nụ cười vươn lên " Ác quá " " Hừ ! Tôi cần chị nhường sao ? " Khiết An hơi ngưng trọng , bàn tay cầm cây roi siết chặt . Chế giễu nở nụ cười nói " Tôi chỉ không muốn em chết sớm thôi " " Tôi hỏi chị một lần nữa , Y Nhu đâu ? " " Ah ... Em yên tâm . Khoảng 1 thời gian nữa tôi sẽ gởi cho em một món quà " Cô nheo hàng mài lại , cầm kiếm trên tay vẫn còn vươn máu " Chu Y Dạ là ai ? " Khiết An đưa tay nhún vai , nụ cười chế giễu " Sao tôi biết " " Đừng giả vờ ! Nói , tên đó có phải là Quỷ máu hay không ? " Lời nói cô tức giận khi nhìn thấy sự không nghiêm túc của Khiết An . Đôi mắt liếc qua cô " Quỷ máu ? " " Phải ! Tôi đã thấy cô ta , là một nữ nhân . Nhưng nếu là rô bốt cải tiến thì chắc chắn thay đổi kích thước hình dạng là điều vô cùng bình thường . Quỷ máu sử dụng bàn tay sắc , đi giết người khắp nơi . Kể cả hai công chúa Italia và Nhật Bản cũng không thể nào bắt được . Chu Y Dạ có phải là thuộc hạ của chị ? " Khiết An đưa tay xoa cổ , cười nói " Em điều tra kĩ nhỉ ? " " Trả lời " " Tôi không biết " Cô cắn răng tức giận , Khiết An nhìn đến cười to " Ha ha ! Được rồi , em thông minh mà ? Sau này sẽ biết thôi . Nhưng còn về kẻ đứng đằng sau chống lưng cho Mộ Dung Bảo Yết ... " Lời nói Khiết An lấp lửng , cô nheo mài lại " Có ý gì ? " " Sau này em sẽ phải bất ngờ đó . " " Bất ngờ ? " Cô hạ kiếm xuống nhìn Khiết An . " Cô ta nắm thóp Dương gia , chống đỡ Dương gia để chống đối với Lãnh gia . Còn giúp cho Trần Vu Nam và Bạch Dương ... Vốn muốn lợi dụng Bạch Dương để hạ gục em , nhưng vì hắn quá yêu em nên mới ẩn cư ở núi . Nhưng chẳng phải vẫn còn hai con rối là Dương Minh và Trần Vu Nam sao ? " " ... " Cô im lặng không nói , Khiết An tiếp tục " Cô ta muốn đấu tranh với em . Nên đã cho Ngạo Sương đi tìm kiếm tung tích của em . Còn thúc đẩy việc Mộ Dung Thiên Khánh , Dương Minh nhanh chóng tiến hành việc đính hôn để ngày càng vững mạnh . Nếu như hai thế gia đó cùng hai công chúa kia thật sự đính hôn thì thế bất lợi sẽ rơi vào Lãnh gia và Dương Khang . Nếu không nhờ bang phái của Trịnh Vĩ Mặc thì Lãnh gia đã sớm bị sụp đổ . Em lại không ra tay giúp , là muốn làm khổ 3 cậu cháu họ ( Trịnh Vĩ Mặc , Lãnh Thiên Nhật , Lãnh Duy Anh ) phải không ? " Cô mỉm cười nhẹ " Phải . Vậy thì sao ? " Khiết An im lặng , cô thấy vậy liền nói tiếp " Người để lộ thông tin của tôi cho Trịnh Vĩ Mặc là chị sao ? " " À há ! Phải " " Nói đi ! Chị rốt cuộc có mục đích gì ? " Đôi mắt cô nheo lại , nhìn về phía Khiết An đang mỉm cười " Tôi muốn tất cả đám nam nhân cứ lẩn quẩn bên em chết hết . Và mới đây tôi đã có một số thông tin có ích về kẻ đứng sau Mộ Dung Bảo Yết đó . Em có hứng thú không ? " Cô nhướn mài , cười nhẹ nói " Điều kiện ? " Khiết An cà rỡn đưa ngón trỏ lên môi " Hôn một cái tôi sẽ cho em biết " Mặt cô trầm lại , Khiết An thấy liền cười to " Ha ha ! Được rồi , em không muốn thì thôi . Cô ta có biệt danh là Risty , đã tạo nên tổ chức từ 5 năm trước . Sau thời điểm của tôi cách không lâu ... Được Mộ Dung Bảo Yết gọi là chị hai , dù không có máu mủ ruột thịt . Luôn nâng đỡ Bảo Yết . Thế lực so với em thì không thua kém " " Risty ? " Cô lầm bầm cái tên đó , hạ mi mắt nhìn đất Soạt ! Cô mở to mắt kinh hoảng , khi cô không chú ý thì Khiết An đã nhanh như gió phóng tới ôm lấy eo cô . Cúi đầu hôn nhẹ vào má cô Chụt ! Cô đưa tay ra muốn đấm vào bụng Khiết An thì cô ta đã nhảy ra xa . Vì không đề phòng mà cô mới bị cô ta hớt tay trên . Sự tức giận trỗi dậy , Khiết An chạm nhẹ vào môi mãn nguyện , nhìn cô ... " Sau này về người con gái bí ẩn đó sẽ khiến em bất ngờ . Giờ thì tạm biệt " Từ trên trời xuất hiện một chiếc máy bay , cơn gió mạnh khiến cô khó chịu . Cô đưa tay che mắt , nhìn lên Khiết An đang được kéo lên máy bay . Khi chiếc máy bay cách cô một khoảng , Khiết An đứng trước cửa . Mái tóc tung bay trong gió nói lớn " TÔI SẼ KHIẾN NHỮNG KẺ BÊN CẠNH EM PHẢI HỐI HẬN . KHIẾN BỌN CHÚNG CHẾT KHÔNG TOÀN THÂY . LÃNH THIÊN TUYẾT , EM LÀ CỦA TÔI . NHỮNG TÊN KHỐN KIA SẼ CHỈ LÀ NHỮNG CON RỐI CHO TÔI . EM NÊN CẨN THẬN MÀ SUY TÍNH , NẾU KHÔNG EM SẼ THUA TÔI . LÚC ĐÓ KẾT CỤC CỦA EM LÀ GÌ EM SẼ TỰ HIỂU " Nụ cười Khiết An mang theo ý vị , cửa máy bay đóng lại . Cô thu thanh kiếm vào đeo lên cổ ... Đôi mắt khẽ nhắm , hàng mài nheo lại . Đưa tay xoa nguyệt thái dương ... Cô như nhớ ra Linh Đan vẫn còn ở nhà với Y Dạ liền chạy về ________________ Khi trở về cô thấy Linh Đan nằm trên bàn ngủ , bước tới xem hơi thở của Linh Đan . Thấy không sao liền thở phào . Ngồi tựa xuống ghế , đôi mắt tím than ánh lên sự mệt mỏi . Tiếng nói phát ra chán chường ... " Những việc mình làm có ý nghĩa gì ? ... Liệu mình đã đúng sao ? " Cô nhìn qua Linh Đan ngủ ngon giấc mà mỉm cười nhẹ , đưa tay xoa đầu Linh Đan . Đôi mắt ánh lên tia đau thương " Xin lỗi ... " ______________ Trên máy bay Khiết An ngồi vào ghế , đôi mắt ánh lên tia sáng lạnh lẽo cùng chết chóc . Một người con gái xinh đẹp bước đến , bàn tay phải là một đôi tay bằng sắc nhọn hoắc lạnh lẽo . Bước đến Khiết An " Chủ nhân " " Ha ! Đóng vai thích chứ ? " " Vẫn còn bị hai con nhóc công chúa kia nghi ngờ ... " Đó chính là Quỷ máu , Khiết An liếc qua lạnh lùng " Ngươi thấy Tuyết nhi thế nào ? " Bàn tay Quỷ máu siết lại , khẽ nhắm mắt nói " Không tầm thường . Nhưng sao chủ nhân lại quan tâm cô ta như vậy ? " Khiết An đưa tay xoay lọn tóc dài , ánh mắt nhìn ra ô cửa hiện lên tia dịu dàng " Em ấy rất đặc biệt đối với ta " Quỷ máu hơi ngẩn ra , ánh mắt hiện lên sát khí nhưng nhanh chóng bị che giấu . Cắn răng nói " Chủ nhân ... cô ta không xứng với người " Phịch ! Khiết An xoay chân đá vào bụng Quỷ Máu , lời nói lạnh lùng hiện lên sự chết chóc " ZinLy ! Ta cấm ngươi nói xấu em ấy " Quỷ máu ôm bụng đứng lên cúi đầu " Xin chủ nhân thứ lỗi " " Hừ ! Mau hoàn thành nhiệm vụ . Tuyết nhi đã nghi ngờ rồi " " Vâng ! " Quỷ máu bước đi , khi đi được một đoạn liền nhìn qua Khiết An đang tựa đầu vào ghế nhìn ra cửa sổ . Bàn tay siết chặt lại , đôi mắt hiện lên yêu thương và đau lòng . Sau đó xoay đi , lời nói khẽ mang theo sát khí " Lãnh Thiên Tuyết ! " Khiết An nhìn những áng mây trắng bên ngoài , lấy ra một nhánh hoa oải hương ngắm nhìn . Đưa lên ô cửa , mỉm cười " Thật đẹp ! Giống như em vậy " Khiết An ngửi hương thơm của nhánh oải hương , đôi mắt hiện lên đau lòng " Khi tôi nghĩ em chết ! Tôi đã rất đau đớn ... liệu em có biết không ? Nhưng nếu tôi để em sống thì tôi sẽ cùng em đấu tranh . Tôi thật sự không muốn ... Tại sao em cứ mãi mang theo hận thù mà không thể bỏ xuống ? Tôi đã cố gắng áp chế lại tình cảm của mình . Nhưng em hết lần này tới lần khác cứ xuất hiện và khiêu khích tôi ... Tuyết nhi ! Em không yêu nên làm sao hiểu được nổi đau dằn vặt này ? Em càng như vậy , thì người chịu đau khổ và mệt mỏi chính là mình mà thôi . Tôi muốn từ bỏ nhưng em lại cứ cố chấp , em thật sự muốn chúng ta tử chiến hay sao ? " Khiết An đau đớn nói , nhánh oải hương cầm trên tay hạ xuống đùi . Đôi mắt nhắm lại như muốn chìm vào giấc ngủ , nụ cười vươn lên chua xót " Thật muốn trở lại quá khứ ! Nếu tôi được trở lại , tôi mong mình sẽ trở thành một người đàn ông . Tôi sẽ không phạm phải bất kì sai lầm nào khiến em đau khổ và hận tôi . Tôi sẽ bảo vệ em suốt cả cuộc đời , dùng một đời người che chở và dành lấy tình yêu của em . Nếu khi xưa tôi không giết hại gia tộc em , thì liệu em có thay đổi và chán ghét tôi như vậy ? Tôi mong mình có thể đến bên cạnh em , từ từ đi vào cuộc đời em ... Nhưng liệu có thể sao ? Khi đây đã là định mệnh của hai ta ? Vậy hãy mong kiếp sau , khi xuống hoàng tuyền tôi sẽ không uống canh mạnh bà . Để tôi đi tìm em , và thực hiện điều tôi mong muốn . Cho dù trải qua sự trừng phạt của chúa trời , dù cho 100 năm hay 1000 năm . Tôi vẫn sẽ không quên em , và sẽ mãi yêu em , đợi ngày tìm kiếm em ... khiến em yêu tôi ... Có được không ? " Tách ! Một giọt nước mắt chảy xuống cánh hoa oải hương , từ cơ thể Khiết An tỏa ra nỗi bi thương to lớn . Nụ cười vẫn vươn trên môi nhưng sao nó lại chua chát như vậy ? Dưới khoảng trời hai con người tách biệt , một người thì quá yêu đến mù quáng . Nhưng thứ kẻ đó muốn cũng chỉ là sự nhìn nhận của người mình yêu thương . Nhưng phải làm sau khi cả hai quá tách biệt ? Chỉ vì chạy trốn sự sợ hãi mà đã vô tình gây ra thêm nỗi hận thù cho người đó , để rồi khiến trái tim đau tận tâm can . Càng trốn chạy thì lại càng đau đớn và sợ hãi ... Nỗi tuyệt vọng đang dần hiện rõ . Nhưng trước khi mọi chuyện kết thúc thì vẫn chỉ mong được bảo vệ người đó đến trường tồn , được đường đường chính chính dành trọn tình yêu của mình cho người đó . Nhưng liệu thượng đế có nghe được và sẽ cho kẻ đáng thương này một cơ hội ? Sau những tội ác đã gây ra ? ... " Ha~ ... "