Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!

Chương 76 : linh đan bị thương

Cô cùng Linh Đan ngồi vào hàng ghế , Chu Y Dạ cũng xoay qua mỉm cười " Hai cậu cũng biết võ sao ? " " Tớ có biết sơ qua " Linh Đan gãi đầu nở nụ cười " Mọi người chắc đã đến đầy đủ " Tiếng nói của Yuru vang lên giữa võ đài . Bên cạnh là Sakura đang nở nụ cười thích thú . Đôi mắt sau lớp mặt nạ của cô hiện lên sự bình thản . Lạnh nhạt nhìn đến " Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu cuộc thi đấu . Ai sẽ là người lên trước " Sakura vừa dứt lời thì Ánh Nguyệt bước lên khiến ai cũng bất ngờ . Yuru nheo mài lại " Nếu không có ai muốn khai màng vậy thì hãy để tôi lên trước . Tôi là Ánh Nguyệt đội phó phái kiếm đạo , gởi lời thách thức đến một trong hai học muội là Huyết Nguyệt Tử Băng và Linh Đan . Ai sẽ nhận lời thách đấu ? " Mọi người kinh ngạc nhìn nhau xôn xao . Yuru cũng bàng hoàng hỏi " Chuyện gì ? Ánh Nguyệt ? " " Đội trưởng ! Tôi muốn thách đấu " " Sao chị lại tự tiện như vậy ? Còn không nói với tôi một tiếng " Yuru khó chịu nói lên nhưng liền bị Sakura ngắt lời " Hà há ! Tớ thấy cũng được mà . Ánh Nguyệt , cố lên " " Cậu ... ! " " Rồi rồi ! Đi xuống " Linh Đan xoay qua nhìn cô nói " Để tớ lên " Nói rồi Linh Đan bước đi lên võ đài . " Em là Linh Đan học lớp 2A , chấp nhận lời thách đấu " " Ánh Nguyệt khoa trên . Sử dụng võ cổ truyền " Sakura mỉm cười vo mái tóc ngắn " Trận đấu được chấp nhận ! Chuẩn bị ... Bắt đầu " Cả hai xông lên rất nhanh , Linh Đan ra sức đánh vào Ánh Nguyệt nhưng đều bị chặn lại . Mọi người kinh ngạc nhìn trận đấu hấp dẫn , cô quan sát một cách tỉ mỉ . Cả hai đều không có sơ hở , nhưng Linh Đan đã bị đá vào cánh tay phải và nó đang đỏ lên . Ánh Nguyệt tiếp tục tấn công , tốc độ cũng nhanh hơn . Linh Đan giờ đây ra sức đỡ đòn ... 15 trôi qua không ai ngã xuống , mọi người càng thêm căng thẳng . Yuru nheo mài lại lo lắng ... " Dừng lại ! Giờ đây cả hai có quyền chọn vũ khí " Sakura hô lên , Linh Đan nhìn qua sau đó nắm lấy mặt dây chuyền . Ánh Nguyệt dùng kiếm gỗ chĩa về phía Linh Đan nói " Sao em không chọn vũ khí ? Xem thường chị sao ? " " Nào có ... " Linh Đan mỉm cười sau đó rút dây chuyền ra . Ai cũng đều kinh ngạc , sợi dây chuyền cầm trên tay Linh Đan đưa ra bỗng hóa thành con dao hai lưỡi sắc nhọn khiến ai cũng bàng hoàng . Phía giữa tay cầm được làm bằng kim loại được khắc hoa văn hình hoa cẩm tú cầu sắc xảo . Hai lưỡi dao đều sắc bén sáng lóa " Đó là gì ? Vũ khí mới sao ? " Ánh Nguyệt nheo mài hỏi " Đây ... em cũng không biết . Nhưng với em , nó vô cùng quan trọng " Cô bình tĩnh quan sát , nhưng bàn tay đã nắm chặt lại . " Được ! Bắt đầu thôi " Cả hai cùng tiến lên , Linh Đan phóng dao ra phía trước một vòng xoay quanh Ánh Nguyệt , chị ta dùng kiếm cản lấy lưỡi dao . Linh Đan nhân cơ hội tập kích đá vào bụng Ánh Nguyệt khiến chị ta ngã xuống Keng ! Thanh kiếm rơi xuống , Linh Đan cầm thanh dao trên tay tiến đến gần . Yuru mở to mắt chạy lên " Cuộc thi dừng tại đây . Linh Đan lớp 2A thắng " Cô vẫn bình thản nhìn đến , Y Dạ liếc qua nhếch môi cười . Sau đó đứng lên tiến về võ đài " Chu Y Dạ lớp 2A , thách đấu Sakura công chúa " Mọi người xôn xao vang lên tiếng bàn tán , Sakura cắn răng nhìn lên căm ghét " Thách đấu ta ? " " Phải " " Không đủ trình " Sakura phất tay nở nụ cười " Đủ trình hay không , thử đi rồi biết " Y Dạ dứt lời liền chạy đến Sakura ra đòn , vì tập kích đột ngột nên Sakura bị đá vào bụng văng ra . Đôi mắt to tròn hiện lên tức giận " Chậc ! Lùn quá , đá thật khó chịu " " Đáng ghét ! " Sakura kéo kiếm ra , thanh kiếm sắc nhọn dưới ánh đèn xông lên Y Dạ " Sakura ! Đừng " Yuru can ngăn nhưng không kịp , cả hai đã xông vào đánh nhau . Y Dạ dùng chân liên tục đá về thân thể loli của Sakura , vừa tấn công vừa phòng thủ Xẹt ! Cả hai tách ra một khoảng cách nhất định , từ bên má trái của Chu Y Dạ xuất hiện một vết sướt dài đang chảy máu . Y Dạ đưa tay quẹt máu nở nụ cười nhạo bán " Con lùn đáng ghét " Y Dạ chạy đến lộn vòng trên không trung đá vào vai Sakura nhưng không được , liền nhảy ra tạo khoảng cách . Nhìn thanh kiếm gỗ dưới chân liền nhặt lên " Ha ! Kiếm gỗ ? Đến đi " Sakura ngạo mạn nói ... Mọi người đều phấn khích xem trận chiến . Cô nheo mài lại nhìn thân thủ của bọn họ . Cả hai bây giờ đều bị thương , tốc độ đã chậm lại " Khazz ! Thân thủ tốt lắm " Sakura vừa thở vừa nói , đôi mắt hiện lên tia dò xét . Yuru đi lên kéo cô ta lại " Dừng lại ! Bỏ kiếm xuống " " Tránh ra " Linh Đan nhìn Sakura đẩy Yuru ra mà lo lắng , quay qua nhìn đến hàng ghế cô ngồi . Sakura xông lên vung kiếm từ không trung giáng xuống đầu Y Dạ . Hắn nhếch môi , đôi mắt hiện lên tia sáng liếc qua Linh Đan đang đi đến chỗ cô . Dùng kiếm gỗ đánh vào tay Sakura khiến thanh kiếm văng ra lao về phía Linh Đan Linh Đan quay lại đã thấy thanh kiếm đang lao về phía mình , cô đứng lên thì liền nghe thấy tiếng la " A ! " Cô bàng hoàng nhìn thanh kiếm xẹt qua cánh tay của Linh Đan , máu chảy xuống từng giọt . " Linh Đan ! Không sao chứ ? " Yuru chạy lại lo lắng hỏi , liếc qua Y Dạ đang nheo mài " Cậu không sao chứ ? Tớ đưa cậu đi bệnh viện " Y Dạ đưa tay ra muốn đỡ lấy Linh Đan nhưng liền bị Sakura hất ra . " Đừng giả nhân nghĩa " Yuru đỡ Linh Đan đứng lên bước đi . Y Dạ nhìn theo , khóe môi vươn lên nụ cười nhạt liếc qua cô . Nói bằng khẩu hình miệng " Không ... may ... rồi " Cô nhìn đến sau đó bình thản quay đi khiến Y Dạ nheo mài . _______________ Cô bước đến một khu vườn vắng lặng . Nơi đây xung quanh toàn là cỏ và cây cối . Cơn gió mát thổi qua từng đợt , từ sau lưng xuất hiện một bóng đen . Cô quay người lại liền thấy Ánh Nguyệt đang quỳ một chân xuống nền cỏ " Serry ra mắt chủ nhân " Cô nheo mài lại nhìn Ánh Nguyệt vươn tay gỡ bỏ lớp da người . Mái tóc đen hồng chéo xuống vai mượt mà . Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng nhưng cung kính " Chị nói gì vậy ? " " Serry nhận ra khí tức của người . Chỉ có chủ nhân tôn kính mới có thể có khí tức của sự chết chóc và tàn bạo như vậy ... " " Chị cứ đùa , em là Tử Băng . Em là một học sinh mà , sao có thể là chủ nhân của chị ? " " Chủ nhân ! " Cô tắt hẵn nụ cười dịu dàng , đưa tay gỡ chiếc mặt nạ xuống . Đôi mắt tím than lạnh lẽo " Nhận ra từ khi nào ? " " Từ khi gặp người ! " " Ha ! Sao chị lại có mặt ở đây ? " " Thực thi nhiệm vụ do Huyết ảnh Chi Vương giao cho " " Anh trai ta sao ? Anh ấy sao rồi " " Ngài ấy rất khỏe " " Hử " " Khi chủ nhân mất tích , ngài ấy rất lo cho người . Đã huy động rất nhiều lực lượng để tìm kiếm . Tam sát Shaira và Nhị sát Rai cũng đang tìm kiếm . " " Serry ! Đừng cho ai biết sự tồn tại của ta ở đây . Kể cả anh trai " " Nhưng ... ! " " Serry ! " " Tuân lệnh ! " Cô lạnh lẽo nhìn người con gái đang quỳ " Chị đứng lên đi . Vũ khí sao rồi ? " " Đã chế tạo thành công , hiện đang trong quá trình kiểm nghiệm " " Nên nhớ , công nghệ và kiến thức mà ta có là sự phát triển vượt bậc . Nó có thể thay đổi cả nền văn minh hiện tại , phải chú ý cẩn thận . " " Rõ " " Tứ sát là những sát thủ mà ta và anh trai cùng nhau nghiên cứu từ thế giới trước . Tạo ra những sát thủ mạnh mẽ . 4 người là những thuộc hạ trung thành , nhưng đừng để bị phát hiện là Robot " " Rõ " " Rất tốt ! Có lẽ thời gian sau ta sẽ không thể xuất hiện . Công ty nhờ các người quản lý " " Chúng tôi là do người tạo ra . Có chết cũng hoàn thành nhiệm vụ " " Bí mật ! Những bí mật luôn tồn tại mối lo ngại . Và các người là mối lo ngại của chúng ta , đừng để mối lo ngại đó trở thành vũ khí đâm ngược lại ta . Nhớ chứ ? " " Rõ " " Chị cứ tiếp tục nhiệm vụ và phải cẩn thận " " Trong trường này có một Robot khác " Serry lạnh lùng nói lên , cô nở nụ cười nhạt " Phải ! Rất mạnh " " Tôi sẽ cẩn thận " " Đi đi " Cô nhìn theo bóng lưng Serry , đôi chân lùi lại ngã vào thân cây trượt xuống . Bàn tay đưa lên che một bên mặt ... " Khiết An ! Tôi đã sai lầm khi cùng cô tạo ra những bản thiết kế đó . Để rồi giờ đây cô dùng những con Robot này chống đối với tôi . Hoàng Khiết An , tôi đánh giá thấp cô rồi ! " Khóe môi cô vươn lên nụ cười nhạt , sự buồn bã hiện lên trong đáy mắt " Cô rốt cuộc muốn gì đây ? Cô muốn làm gì hả ? Tôi thật sự không thể hiểu được ý nghĩ của cô ... "