Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!

Chương 49 : Chạm mặt đối thủ

Từng cơn gió lạnh thổi qua đọng lại trong không gian huyền ảo , bầu trời từ phương xa đang kéo dần lại từng áng mây đen hung tợn . Đôi mắt cô nhìn vào bóng dáng đang đứng nơi đó không xa , khóe môi vươn lên nụ cười hứng thú tạo ra khung cảnh tuyệt mĩ ... Chiếc dù che đi hết một nữa thân trên khiến cô không thể nhìn thấy được gương mặt người đó nhưng cô biết chắc đó là một nữ nhân , hàn khí tỏa ra xung quanh mọi thứ " Ha ! Ngươi biết được ta sao " Tiếng nói yêu mị vang lên hỏi cô " Là những kẻ nắm quyền và điều khiển trò chơi , ta thật bất lực nếu như không biết đối thủ của chính mình " " Hở ? Vậy xem ra ngươi đã biết ta là ai " " Ta nghĩ mình rất hiếu kì muốn ngắm nhìn gương mặt của đối thủ a~ " Cô chế giễu cười nói " Ha ha ! Không ngờ lại có một ngày ta và ngươi lại có thể gặp nhau . " " Nhưng hình như ngươi đang bận thì phải ? " " Ồ ! Ta chỉ đang xử lý con mồi của mình bằng tư cách của kẻ đi săn mà thôi , như ngươi thấy đấy ta gần như đã xử lý xong " Lời nói của cô ta vừa dứt thì liền quay qua một góc cây gần đó , nụ cười lạnh lẽo cất giấu sau chiếc dù đen ... " À không , xem ra vẫn còn một chú chuột nhỏ bé nữa đang sống sót " Cô ta nói xong liền giơ súng lên nhắm vào góc cây mà bắn , sau cái cây là một tên nam nhân đang run rẫy . Hắn bò ra cầu xin " Xin hai vị tha cho tôi ... xin hai ... " Tên đó chưa nói xong đã nhận lấy một phát đạn ngay chân và cánh tay " Aaaaaaaaa .... " Tiếng kêu thảm thiết vang vọng cả cánh đồng , sự đau đớn hiện rõ trong tiếng kêu la " Con mồi vẫn mãi là con mồi , sẽ không bao giờ thoát khỏi số phận . Sẽ không ngoan nếu như cứ kháng cự lại kẻ đi săn ... " Tiếng nói cô ta vang lên như một lời phán xét " CÁC NGƯƠI LÀ ÁC QUỶ , ĐỒ KHÔNG CÓ NHÂN TÍNH . CÁC NGƯƠI SẼ BỊ TRỜI TRỪNG PHẠT .... " Câu nói của hắn ta vừa dứt thì lại một sinh mạng nữa ra đi , tiếng nói lạnh lùng yêu mị của cô ta vang lên " Ha ha ! Trời sao ? Ta tự hỏi thế gian này có chúa trời ? Nếu như có thì những thiên thần sẽ không bao giờ mỉm cười với những người như ta " Cô đứng đó nghe thấy câu nói kia mà nở nụ cười " Những kẻ đáng nguyền rủa như ta và ngươi sẽ tồn tại đến bao giờ " " Trừng phạt sao ? Ta sẽ sống để chờ đón sự trừng phạt đó , vì vậy ta sẽ không cho phép bản thân chết dưới tay bất kì ai " " Ý ngươi là ngươi sẽ thắng ta ? " Cô nhìn vào cô gái đó đầy ý vị " Lãnh tiểu thư hình như rất tự tin " " Ha ha , những kẻ trên tay đầy máu người như chúng ta liệu sẽ sống đến bao giờ ? Những lời nguyền rủa từ các linh hồn đã chết , sẽ khiến ta và ngươi đi vào địa ngục " Cô nở nụ cười nói ra từng lời lạnh lẽo " Ác quỷ sống trong bóng đêm ắt sẽ bị ánh sáng trừng trị , ta thật muốn xem ta và ngươi sẽ bị kẻ nào giết chết " " Ha ha , ta thà để trời tru đất diệt còn hơn là để một kẻ tự cho mình là pháp luật và đòi lại công đạo kia giết chết " Cô trào phúng nói " Những kẻ đó đều giả tạo như nhau , mở miệng là công chính liêm minh , anh hùng đất nước . Nhưng cũng chỉ là những con người tham lam ích kỉ , được bao bọc bởi hào quang chói lóa . " Nghe những lời nói kia cô cảm thấy người đứng trước mắt này thật xứng đáng để làm kẻ thù của cô ... " Và còn là những con mồi ngu ngốc " Cô lạnh lẽo nhìn vào khoảng không vô định " Lãnh Thiên Tuyết ngươi rất hợp ý ta " " Nhưng ngươi nên nhớ , ta và ngươi lại là kẻ thù ... " Cô bung chiếc dù ra , từng hạt mưa nặng trĩu cứ thế từ từ trút xuống . Từng cơn gió cũng trở nên lạnh tanh , không gian giống như đang đọng lại . Lưu giữ những khoảnh khắc này vào dòng chảy của thời gian " Bóng tối chỉ nên để bóng tối trị , ta và ngươi . Những kẻ được người đời gọi là ác ma , tu la địa ngục ... ai sẽ là kẻ mạnh thật sự ? " Cô nở nụ cười khi nghe từng câu nói đó , lạnh lùng mà lại bi thương " Đúng vậy , những kẻ như chúng ta vốn không nên tồn tại . Nhiều lần ta tự hỏi ta lấy tư cách gì để đoạt đi mạng sống của những người đó ? Phải chăng ta là một tử thần tàn nhẫn ? Hay ta là một con người không có nhân tính đây ? " Cô cất lên giọng nói lạnh lùng nhưng tản mát một nỗi đau " Được sinh ra nhưng không có sự từ bi , chỉ có thể sống trong gió tanh mưa máu của cuộc đời . Ta muốn trở thành một con người bình thường nhưng tham vọng không cho phép . Chỉ có thể trơ mắt nhìn đến những con người ngã xuống nền đất và mất dần đi sinh mạng ... Nỗi đau đó đã dần hóa thành một bóng ma , để rồi chi phối đi con tim khiến nó vô cảm . Tất cả ta không thể nào định đoạt ... " Dưới hai chiếc dù kia là những con người đến từ địa ngục , tàn nhẫn đến đáng sợ . Bị người đời cho là ác quỷ , khinh thường và sợ hãi . Nhưng có ai biết được nỗi đau tận sâu trong trái tim họ , đã bị chôn vùi đi cái gọi là nhân tính . Họ phải giấu nó đi để có thể sống sót và tàn nhẫn với mọi việc . Bóng tối đã chiếm lấy linh hồn của những con người vô tội ấy , dẫu biết rằng họ giết người là sai nhưng có ai hiểu được cảm giác đau đơn đấy . Những đưa trẻ ngây thơ sống trong hạnh phúc và mái ấm của một gia đình , nhưng lại bị tước đoạt từ những con ác quỷ khác . Liệu nếu như họ không hóa thành tu la thì có thể trừng trị và bảo vệ thứ mà bản thân trân trọng sao ? Nếu như họ không nhẫn tâm thì chính họ sẽ là người bị mất đi tất cả ... Họ muốn sống một cuộc đời bình yên ấm áp nhưng số phận lại không cho phép , từ những đứa trẻ hồn nhiên hạnh phúc nhất lại chứng kiến việc người thân và những người mình trân trọng đang dần ngã xuống và mất đi sự sống . Liệu có ai đủ vị tha để đánh tan đi bóng ma đang dần lấn áp trong linh hồn đang sứt nẻ . Số phận của họ đã được định sẵn , xã hội này nếu có người tốt thì phải có xấu . Có pháp luật thì phải có hắc bang ... Chỉ có khi bạn đứng trên quyền cao tối thượng thì mới có thể bảo vệ thứ mình trân trọng . Nhưng cũng chẳng có ai hiểu được sự đánh đổi mà họ phải nhận lấy ... Cô đơn , lạnh lẽo , và sẽ không ai bên cạnh . Ngày ngày không bao giờ tin tưởng bất kì ai , không thể có được tình cảm chân thật . Sẽ mãi không bao giờ bình yên . Cứ ngỡ rằng họ thật tài giỏi và sung sướng vì được trời u ái cho những quyền lợi , nhưng không ai hiểu được họ đã đánh đổi như thế nào . Quá khứ của họ ra sao ... Cơn mưa càng ngày càng lớn như muốn cuốn trôi đi nỗi niềm , đôi mắt tím của cô tản ra nỗi đau khó thấy ... " Sống ở trên đời chỉ một kiếp người , nếu được lựa chọn thì tôi mong bản thân sẽ là một người bình thường . Có mái ấm gia đình , không cần lo sợ việc mất đi người thân . Và cũng không cần lo lắng nghĩ ai sẽ tới giết mình bất kì lúc nào ... Tôi sẽ đi chu du khắp nơi , không lo không nghĩ . Và sẽ không cần cái gọi là tình yêu , nó đối với tôi thật vô nghĩa . Bên nhau được kiếp này thì còn kiếp sau ? Có lẽ sẽ lướt qua nhau trong im lặng ... Tôi phải yêu một người khác ở kiếp sau , vậy vì cái gì mà tôi phải chọn thứ gọi là tình yêu đó ? Trong khi trái tim tôi có thể dành tình cảm cho bất kì ai . Vậy đâu mới là tình yêu thật sự ? Nếu như bên nhau gọi là duyên nợ thì tình yêu đó chỉ là cảm tính mà thôi . Vốn thế gian này không có thứ gọi là tình yêu ... Tất cả chỉ là cảm giác nhất thời ... " Từng lời cô nói ra vang vọng cả không trung , nụ cười chua chát đầy chế giễu . Cơn mưa đang dần lớn , như khóc thương cho nỗi đau , cơn gió càng mạnh như muốn cuốn đi nỗi buồn từ hai thân ảnh ... " Dù sao kiếp này chúng ta đã rơi vào bóng tối vậy hãy chơi cho tới cùng . Ta muốn xem ai là kẻ chiến thắng " Giọng nói yêu mị nở nụ cười ác ma " Đúng vậy ! Hãy kết thúc kiếp người này cho thật xứng đáng , và chờ đợi cho trời trừng phạt " " Phải làm cho chúa trời thật sự tức giận với những con quỷ đang tồn tại trên trần gian này , khiến cho những gì chúng ta đánh đổi có ý nghĩa " Cả hai cùng quay đi để lại một khoảng không trống trãi , tất cả đang bắt đầu cho lần chạm mặt này . Rồi sẽ ra sao khi những con người đến từ địa ngục này đồng loạt trỗi dậy ? Ai sẽ chiến thắng và bị nghiêm trị ? Tất cả chỉ có thời gian là vĩnh cửu , nó sẽ là chìa khóa giải mã mọi thứ ...