Sáng hôm sau, tại công ty Thẩm Thị. “ Giai Nghi à, bản thiết kế của em được chọn rồi, hôm nay em sẽ được sắp xếp đi kí hợp đồng với phó giám đốc Thẩm. Em chuẩn bị cho tốt đi, nhất định phải làm tổ của chúng ta nở mày nở mặt đó.” Tổ trưởng vẻ mặt hoà nhã hướng Giai Nghi chỉ bảo. “ Em nhất định không phụ sự kì vọng của mọi người.” Giai Nghi trong mắt toàn ý cười đáp lời. Thả lỏng bản thân Giai Nghi suy nghĩ. Dạo này đúng thật là thuận lợi, nam nữ chính cũng không cuất hiện bên cạnh mình, ai phải tận hưởng những giây phút hiếm có này mới được. 3 giờ chiều tại phòng phó giám đốc. Cốc Cốc Cốc “ Vào đi.” “ Chào phó tổng, tôi được sắp xếp đi kí hợp đồng cùng ngài.” Giai Nghi nhàn nhạt lên tiếng. “ Con bé này, bây giờ còn gọi phó giám đốc nữa.” Thẩm Thiên ngẩng đầu lên hướng Giai Nghi trách móc. “ Ai nha, phó giám đốc à! Đây là công ty đó, anh muốn em bị mọi người nói là đi cửa sau sao a.” Giai Nghi nhún nhún vai không cho là đúng nói. “ Ách.... cái kia thì đúng là đi cửa sau thật. Đúng là có tật giật mình.” Thẩm Thiên ánh mắt đùa giỡn liếc nhìn Giai Nghi, bộ dạng anh không nói gì sai cả. Trả về một ánh mắt khinh bỉ, Giai Nghi chầm chậm trào phúng, “ Cái kia không phải muốn đi cửa sau là được, phải có bản lĩnh mới được. Nhiều người muốn đi cửa sau cũng là không thể đâu!” Nhìn bộ giáng kiêu ngạo của Giai Nghi, Thẩm Thuên bất giác lắc đầu, “ Có ai làm chuyện không minh bạch mà có thể hoá trắng thành đen như em không chứ? Anh nghĩ nếu em làm luật sư thì tiền đồ đúng là vô hạn a.” Thẩm Thiên quyết không chịu thua liền phản bác. “ Ách ... cái đó, lương của luật sư có chút thấp,” Giai Nghi nói ra lời đó khiến Thẩm Thiên bội phục vạn lần. Cái này là không đáp ứng được nhu cầu của em gái, nếu là lương cao nó có thể liền làm luật sư a. Đúng là yêu nghiệt, không thích làm luật sư thì chuyển sang thiết kế, mà phải nói là rất giỏi, cái này cũng khiến cho anh tự cảm thấy xấu hổ. Nếu con bé muốn, có lẽ ba Thẩm cũng giao cái công ty này vào tay nó luôn chứ chẳng đùa. Dù nó sống 8 năm ở nước ngoài, nhưng mỗi lần gọi điện về nhà hoặc nghỉ phép về nhà, những lời nói bóng gió trong kinh doanh của nó giúp công ty phát triển rất tốt. “ Đến giờ rồi, đi thôi!” Thẩm Thiên biết không thắng nổi cô em gái này liền chuyển đề tài. “ Chúng ta đây là kí hợp đồng cùng công ty MK, em chỉ cần chuẩn bị tốt phần giới thiệu bản thiết kế là được.” Vừa đi anh vừa không quên nhắc nhở em gái vì sợ cô sơ xót. Nhưng Giai Nghi là ai chứ, một con hồ li trải đời nhiều năm a, “ Đã biết” Nhà hàng WIL. Nhà hàng dành cho tầng lớp quý tộc, trang trí thanh lịch, tao nhã, quý phái, vừa đơn giản vừa tinh tế, màu sắc chủ yếu là màu lạnh, thập phần yên tĩnh. Giai Nghi, Thẩm Thiên được đưa đến căn phòng ở tầng hai, vừa đi vừa đánh giá tỉ mỉ cách bày trí nơi đây, Giai Nghi không tiếc lời khen ngợi, cái người thiết kế nhà hàng này thật có mắt nhìn, bất quá nếu có chút cổ xưa thì càng đặc sắc a. Chìm đắm vào kiến trúc nơi đây mà Giai Nghi không ngờ rằng bắt đầu từ ngày hôm nay tần xuất chạm mặt nữ chính và nam chính của cô ngày càng dày đặc.