Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên
Chương 176 : Xung Đột
“Tiền bối, đừng mà….” Nữ tu trung niên nghe thấy lời này, lập tức bị hù dọa, định mở miệng cầu xin tha thứ lại cảm thấy trong đầu một trận đau đớn kịch liệt, ngất đi hoàn toàn.
Lâm Nguyệt điểm một chút đã phế đi hoàn toàn tu vi của nữ tu trung niên, sau khi đối phương ngất đi, tiện tay ném người ra ngoài, rồi ánh mắt rơi xuống người thiếu niên.
Thiếu niên nhìn lâu như vậy, đã sớm kịp phản ứng, giờ phút này thấy Lâm Nguyệt nhìn về phía hắn đã vội cung kính thi lễ về phía Lâm Nguyệt một cái nói, “Lâm thư phái Thanh Vân xin bái kiến tiền bối, đa tạ tiền bối đã cứu giúp!”
‘Ngươi có biết Phấn Y cung ở đâu không?” Vẻ mặt Lâm Nguyệt lạnh lùng nhìn thiếu niên, hỏi lạnh nhạt.
Thiếu niên cực kỳ cơ trí, vội vàng lấy một quả ngọc giản ra, cung kính đưa cho Lâm Nguyệt, nói, “Ở đây vãn bối có bản đồ Nội Hải, nếu tiền bối không chế, xin hãy nhận lấy”
Sắc mặt Lâm Nguyệt thay đổi chợt nhu hòa lại, tiếp nhận ngọc giản thiếu niên đưa cho, dùng thần thức quét qua một chút, sau đó hài lòng gật gật đầu, tiện tay lấy một bình ngọc ra ném cho thiếu niên, sau đó bước ra một bước, trong nháy mắt thân ảnh biến mất không còn bóng dáng.
Nhìn Lâm Nguyệt biến mất trong hư không, thiếu niên sợ hết hồn, mãi lâu sau mới hồi phục tinh thần, nhìn bình ngọc tinh xỏa trong tay, trái tim nhảy lên đập bùm bùm.
Thiếu niên nâng niu bình ngọc trong tay, ngẩn ngơ nửa ngày, lúc này mới dè dặt mở miệng bình ra, một mùi thơn ngát nồng nặc từ trong bình bay tới mũi, sắc mặt thiếu niên hoàn toàn cứng ngắc lại.
Mãi lâu sau đột nhiên như bị đánh thức đột ngột vậy, vội vàng nút chặt bình lại, sau đó cẩn thận nhìn chung quanh, xác định chung quanh không còn người nào nữa, trên mặt mới lộ ra tia mừng rỡ như điên.
“Dĩ nhiên là Trúc cơ đan, hơn nữa còn là Trúc cơ đan thượng phẩm nữa…” Thiếu niên kích động tới mức hai má đỏ bừng, gần như chân tay khua khoắng lên kêu!
Phải biết rằng đan dược ở Đông Cực Hải đây, thật khan hiếm, nhất là viên đan dược trúc cơ đan trân quý thế này.
Hắn ở trong Thanh Vân tông trong nội hải cũng được coi là môn phái trung đẳng, nhưng coi vậy trúc cơ đan trong thanh vân tông cũng cực kỳ hiếm, bình thường cũng chỉ có đệ tử lập đại công mới được nhận, còn hắn chỉ là một đệ tử bình thường trong Thanh Vân tôn, nghĩ muốn có được Trúc cơ đan thực sự là chuyện không thể.
Cũng chính vì thế, nên tu vi hắn mới cứ bị kẹt mãi ở đỉnh luyện khí hậu kỹ mấy năm, lần này đi ra, cũng là muốn tìm kiếm tia kỳ ngộ cho mình, hy vọng có thể thành công lên trúc cơ, ai ngờ sẽ gặp được chuyện như thế.
Chẳng qua, hiện tại hắn vẫn phải cảm tạ nữ tu trung niên vô sỉ đó, nếu không phải bà ta, hắn sao gặp được quý nhân trong mệnh mình, lấy được toàn bộ mười viên trúc cơ đan thượng phẩn tặng cho chứ?
Có những đan trúc cơ này, hắn và ca ca có thể thành công lên trúc cơ…
Nghĩ đến đây, sắc mặt thiếu niên vui mừng đến nỗi không giấu được, không kìm được nhìn theo hướng Lâm nguyệt rời đi vái một cái thật sâu, lúc này mới lấy kiếm ra, nhanh chóng bay nhanh tới phía cổng môn phái.
Ở bên đó.
Trong Mười hòn đảo lớn nhỏ Nội Hải, trên đảo Vạn Điều.
Nơi này là một trong bốn đảo tam cung Nội Hải là địa bàn chính của một trong ba cung tông môn Phấn Y Cung.
Phấn Y cung ở nội hải có thế lực khổng lồ, trong bốn đảo ba cung những nơi này thế lực cấp cao nhất đứng hàng thứ hai, thực lực thật ra kém bá chủ Đông cực Hải chút, nhưng trong mắt các môn phái Nội Hải, Phấn Y Cung tuyệt đối là một con vật cái khổng lồ, là thế lực nội hải mạnh nhất không thể đắc tội nổi.
Trải qua mấy chục năm, nội hải chính là bá chủ Đông Cực Hải rất an phận, cũng không cách nào quản được nhiều chuyện, mà ngược lại, Đông cực cung an phân thì Phấn Y Cung trong mười năm trở lại đây lại phát triển thế lực mạnh, đệ tử Trúc cơ trong tông môn nhiều vô số kể, tu sĩ Kết Đan cũng có hơn mười vị, mà cung chủ Phấn Y Cung và tứ đại trưởng lão đều là tu sĩ nguyên anh cả.
Những năm nay thế lực Phấn Y cung quật khởi, đệ tử Phấn Y cung cũng bắt đầu làm việc lớn lối nổi loạn hẳn lên, nếu không phải vì Đông Cực Cung có một vị lão tổ hóa thần trong truyền thuyết ngồi tọa chấn, khiến lòng người Phấn Y cung có kiêng kỵ, thì chỉ sợ hiện tại đị vị bá chủ nội Hải Đông cực Cung cũng phải đổi người rồi!
Mà bây giờ sở dĩ Đông Cực Cung còn có thể ngồi vững trên vị trí bá chủ nội hải, cũng nhờ vị lão tổ hóa thần truyền thuyết kia, chẳng qua coi là vậy, Phấn Y cung cũng không nhẫn được lâu, dù sao người Đông Cực cung-lão tổ hóa thần truyền thuyết kia cũng chỉ là lời đồn, vị lão tổ hóa thần ấy đã gần vạn năm chưa xuất hiện trước con người rồi, hiện tại có còn sống không không ai biết chính xác.
Hiện giờ trong nội hải, Đông cự cung an phận làm việc bí mật, còn thế lực Phấn Y Cung thì ngày càng lớn mạnh rục rịch, những thế lực lớn nhỏ khác cũng phải dè chừng, tin rằng không lâu nữa toàn bộ nội hải sẽ bị cuốn vào trong một trận gió tanh mưa máu.
Trong khoảng thời gian gần đây, chuyện cung chủ Phấn Y cung Đại Nhi muốn kết hôn chính phu đã truyền đi sôi sục khắp Nội Hải, ngày mai chính là ngày lành để cung chủ Phấn Y Cung Đại Nhi đón dâu chính phu, vì thế mấy ngày nay Đảo Vạn Điều cực kỳ náp nhiệt, các tu sĩ trên đảo lớn nhỏ khắp nơi kéo về tụ tập chúc mừng.
Ở trên, là tin tức Lâm Nguyệt thu được mấy ngày, có liên quan tới Phấn Y Cung, đồng thời cũng xác định, cung chủ Phấn Y Cung Đại Nhi muốn đón dâu chính phu, đúng thực có đôi mắt tím trong suốt óng ánh, hơn nữa còn có bộ dáng yêu nghiệt nghiêng nước nghiêng thành nữa.
Lúc trước ở trên hoang đảo nghe được nữ tu xấu trung niên nói, Lâm Nguyệt cảm thấy rất hiếu kỳ với nam nhân sắp trở thành chính phu của cung chủ Phấn Y Cung, đôi mắt màu tím, ở thế giới này, người có đôi mắt màu như thế nàng chỉ gặp qua một người, người đó chính là Diêm Tinh Vân1
Thực ra mỗi lần Lâm Nguyệt nhớ tới Diêm Tinh Vân, cảm giác trong lòng rất phức tạp, đặc biệt là hiện tại, sau khi nàng dung hợp giọt thần huyết Nguyệt mà Nguyệt Thần tôn để lại trong Thánh Ngọc kia, rồi lại thừa kết một phần ký ức của Nguyệt Thần tôn, hiện giờ nàng vì nguyên nhân Minh Vương rút tình dục ra nên đối với Diêm tinh Vân không có cảm giác yêu hận đan xen, mà chỉ có chút mùi vị phức tạp khó nói mà thôi!
Nàng kế thừa một phần ký ức của Nguyệt Thần tôn, nhưng trước mắt cũng chỉ là những ký ức đơn thuần, không còn tình dục, tình cảm Nguyệt Thần Tôn để lại cũng chẳng cách nào ảnh hưởng tới nàng, nàng hiện tại chỉ là Lâm Nguyệt, mà không phải Nguyệt Thần Tôn.
Trong lòng nàng, mặc kệ Nguyệt Thần Tôn trước thích ai, nhưng nàng cảm giác với Diêm Tinh Vân sẽ không đổi, còn phần Diêm Sát và Minh Vương, những người đó với nàng mà nói, chẳng qua chỉ là người xa lạ mà thôi!
Dù tính nàng là Nguyệt Thần Tôn chuyển thế, nhưng sau khi trải qua vô số luân hồi, cuối cùng nàng cũng không còn là Nguyệt Thần Tôn lúc đầu nữa, nàng bây giờ chỉ là Lâm Nguyệt, chỉ là chính nàng.
Còn phần tinh cảm kiếp trước của Nguyệt Thần Tôn với Minh Vương, nàng cũng không thừa nhận là có liên quan tới nàng, dù cho sau này nàng có cơ hội gặp được Minh Vương, dù nàng biết rõ Minh Vương, Diêm Sát và Diêm Tinh Vân vốn là một người nhưng vậy thì sao nào?
Chuyện chưa xảy ra, hiện tại nàng không cần tốn nhiều tâm tư làm gì, hiện giờ nàng chỉ muốn biết rõ một chuyện, đó chính là, nam nhân mắt tím mà vị cung chủ Phấn Y Cung kia muốn lấy trong lời nữ tu trung niên nói đến cùng có phải là Diêm Tinh Vân không thôi!
Nếu thật là hắn, vị thiếu niên yêu nghiệt kiêu ngạo kia sao lại dây dưa một chỗ với vị cung chủ Phấn Y cung chứ, gả cho một nữ nhân, chuyện như vậy sao chẳng thấy giống những chuyện mà vị thiếu niên yêu nghiệt ấy từng làm, nếu không phải hắn còn dễ nói, nếu thật là hắn, vậy giữa hắn và cung chủ Phấn Y cung kia nhất định đã có chuyện gì xảy ra không muốn để người khác biết, hoặc là hắn bị ép.
Nhưng chỉ bằng một thân tu vi đáng sợ của thiếu niên yêu nghiệt kia, cung chủ Phấn Y cung chỉ có tu vi nguyên anh thật sự đủ ép hắn sao?
Huống chi, lúc trước nàng bị cuốn vào không gian loạn lưu, Diêm Tinh Vân cũng không bị cuốn theo, như vậy sao hắn lại đi tới Đông Cực Hải này chứ?
Lâm Nguyệt nghi ngờ rất nhiều, quyết định tìm cơ hội tiến vào Phấn Y Cung để thăm dò điều tra chút, nếu thật sự là Diêm Tinh Vân, vậy nàng kiểu gì cũng phải đi cứu hắn, nếu không phải, vậy quên đi, nàng không muốn đắc tội với thế lực Phấn Y Cung như vậy đâu.
Ngồi trong một tửu lâu xa hoa, thi triển ảo thuật bình thường, giờ phút này Lâm Nguyệt đã biến thành một nữ tu Trúc cơ kỳ bình thường có dung mạo bình thường, chậm rãi nhấp một ngụm linh trà, trong lòng đã quyết định.
“Mộc tiên tử, ra là ngươi, hạnh ngộ hạnh ngộ, ngươi được phái Thương Mộc tới tham gia đại điển hôn lễ của Cung chủ sao?”
“Đúng vậy, lần này Ý cung chủ rất vui, Thương Mộc phái ta cũng nhận được thiệp mời, bổn tiên tử chẳng qua chỉ muốn đi trước trưởng lão đến xem náo nhiệt trước thôi!” ở cách chỗ Lâm Nguyệt ngồi không xa, có một nữ tu áo trắng cười cười nói với người vừa tới, “Trương tiên tử cũng tới tham dự đại điển hôn lễ đó sao?”
“Đúng vậy, ta Lạc NHược Thủy cũng nhận được thiệp mời, lần này môn chủ chúng ta tự mình tới, ta cũng không đợi được như MỘc tiên tử, nên tới xem náo nhiệt thôi” Một nữ tu khác cũng cười bảo.
“Đúng vậy, nghe nói Ý cung chủ muốn đón dâu chính phu nhưng là mỹ nhân hiếm có đó, hơn nữa còn có đôi mắt tím khác người bình thường, chẳng biết mỹ nhân ấy từ đâu tới, chưa từng nghe thấy bao giờ..” MỘc tiên tử thở dài bảo.
“Hê hê, đến cùng là đẹp tới cỡ nào, ngày mai là có thể thấy rồi!” Trương tiên tử cười ha hả nói một câu.
“Đúng vậy, nếu có phong thái nghiêng thành, ta đợi cũng không uổng chuyến đi này” Mộc tiên tử gật đầu cười bảo.
Trương tiên tử cười cười, định nói gì đó, đột nhiên một âm thanh sắc nhọn truyền tới bên tai, “Chưởng quỹ, còn không mau ra hầu hạ, chẳng lẽ muốn lão nương đi mời ngươi chắc?”
Giọng nói này vừa cất lên, cả tòa tửu lâu lặng ngắt như tờ.
Phiêu Hương Lâu của đảo Vạn Điều này là thế lực của Đông Cực Cung, hôm nay thế mà có người chẳng coi ra gì sao?
Đảo Vạn Điều là địa bàn của Phấn Y Cung, có thể mở sản nghiệp ở chỗ này, không thể là một nhà không có thế lực được. Phiêu Hương Lâu này là sản nghiệp của bá chủ Đông Cực Hải nội Hải, ở Nội Hải nầy ai mà không biết ai mà không hiểu, khiếp sợ quyền uy bá chủ nội Hải Đông cực Cung, chẳng ai dám có gan làm càn ở trong Phiêu Hương Lâu.
“Mấy vị tiên tử, thật sự ngại quá, khách tiểu điếm đã đầy, đã hết chỗ rồi, kính xin mấy vị tiên tử..”
Chủ sự chưởng quỹ Phiêu Hương Lâu là một nữ tử trung niên vóc hơi mập, nữ tử thoạt nhìn là tu vi Trúc cơ kỳ, giờ phút này vẻ mặt tươi cười giải thích với mấy vị nữ tu cao ngạo.
Đáng tiếc, còn chưa đợi bà nói xong, đã bị một nữ tu ra dáng đầu lĩnh nghiêm nghị cắt lời, “Ý ngươi đây là gì? Chẳng lẽ còn muốn đuổi đám người lão nương đi sao/”
“Các vị tiên tử bớt giận, tiểu nhân đâu dám đuổi đám tiên tử các vị đi chứ? Chỉ là tiểu điếm đã đông khách rồi, thật sự không còn thừa chỗ nào để cho các vị tiên tử…” Ánh mắt chưởng quỹ chợt lóe, nụ cười trên mặt nhạt đi mấy phần, chẳng qua vẫn nén giận, cười nói.
“Hừ, đông khách, bảo họ nhường chỗ thì ổn rồi còn gì!” Nữ tu đầu lĩnh lại không cảm kích, lạnh lùng ra lệnh.
“Vị tiên tử này, ngươi đây có chủ tâm làm loạn tiểu điếm sao?” Chưởng quỹ vừa nghe thấy những lời này, sắc mặt lập tức sầm xuống, nói lạnh lùng, “Mặc dù Phiêu Hương Lâu ta chỉ là một tửu lâu nho nhỏ, nhưng cũng là sản nghiệp của Đông Cực Cung, chẳng phải kẻ nào cũng có thể tùy tiện dây vào được!”
“Đông Cự cung à? Thế mà ngươi dám dùng Đông Cực cung áp chế lão nương sao? Ha ha, ngươi còn tưởng bây giờ Đông Cực Cung là Đông cực cung rạng rỡ trăm năm trước sao? Hiện tại kẻ nào mà chẳng biết Đông Cực Cung nội loạn, đâu còn lòng dạ nào mà để ý tới chuyện bên ngoài nữa, theo ta thấy, Đông Cực Cung ở nội hai hoành hành ngang dọc nhiều năm vậy cũng nên nhường chút vị…được rồi” Nữ tu đầu lĩnh lớn lối cười nói.
Lời vừa dứt, mọi người ồ lên. Đúng thật những năm gần đây Đông cực cung đã xảy ra nội loạn, nghe nói lão cung chủ Đông Cực Cung trúng độc, hôn mê bất tỉnh, mà con trai và đại đệ tử của bà tranh quyền nhau, vì thế nội bộ Đông Cực Cung mới hỗn loạn như vậy.
Chẳng qua Đông cực Cung có địa vị bá chủ ở Nội Hải sớm đã thâm nhập vào lòng người từ lâu, dù các thế lực khác biết rõ Đông Cực Cung trước mắt nội loạn, cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ, dù gì cả Phấn Y Cung có thế lực lớn thế cũng chưa có hành động nào, thế lơcj đó của hắn sao dám có lòng dạ khác chứ.
Ngay cả mấy thế lực ở nội hải cũng không dám ra tay với Đông cực cung trước mắt này, mấy nữ tu này đến cùng có lai lịch gì, thế mà dám lớn lối như thế chứ.
MỌi người ở Phiêu Hương Lâu đều vội vã ngạc nhiên lẫn nghi ngờ mãi, có nhận ra mấy nữ tu, bất giác kêu lên, “Ngươi Linh cửa Phật, nữ tu đầu lĩnh kia là môn chủ Lâu Mai của Linh Cửa Phật môn…”
“Linh Cửa phật ư? Nếu ta nhớ không nhầm Linh Cửa Phật ở nội hải chỉ là một môn phái nhỏ chẳng có tư cách gì mà? Sao các nàng ấy dám kiêu ngạo vậy nhỉ? Chẳng lẽ các nàng ấy không sợ đắc tội với Đông Cực Cung sao?” Nghe vậy, lập tức có người không biết tình hình không nhịn được ngạc nhiên nghi ngờ hỏi.
“Ngươi nói không sai, trước kia Linh Cửa Phật thực sự chỉ là một môn ơphais nhỏ, nhưng giờ lại khác rồi, người ta sớm đã đầu nhập Phấn Y Cung, nghe nói, cung chủ Phấn Y Cung lần này cần đón dâu mỹ nhân, cũng là bới linh dược của Linh cửa Phật mới cứu tỉnh lại đó, hiện tại Linh Cửa Phật đã lọt vào mắt Phấn Y Cung, lần này cung chủ Phấn Y cung tổ chức đại điển hôn lễ, Linh cửa phật lấy thân phận khách quý đến trước chúc mừng đó..”
“hóa ra là Phấn Y Cung, chẳng trách….”
“Lâu Mai này dám lớn lối ở Phiêu Hương lâu như thế, biết đâu chừng còn là ý của Phấn Y cung đó, nếu không một Linh Cửa Phật nho nhỏ dù tính cả Phấn Y cung nữa cũng không dám tùy tiện đắc tội Đông Cực cung đâu…”
“Ý ngươi là… Phấn Y cung đã quyết định ra tay với Đông Cực Cung rồi ư?”
“Xuỵt, ngươi chớ nói lung tung, ta cũng không có ý đó…”
“…”
“…”
!
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
45 chương
35 chương
7 chương
315 chương