Nữ phụ chạy trốn

Chương 72 : lộ diện hung thủ

Những ngày sau đó Hà My không những không né tránh Nam Tuấn Kỳ mà còn bên cạnh hắn nhiều hơn. Cô biết người có thể giúp hắn chữa lành vết thương chỉ có cô. Nam Tuấn Kỳ thở dài nhìn cô gái bên cạnh. Hà My cứ bám theo hắn như vậy đúng là kỳ lạ không khỏi lo ngại cô lại sắp gây họa gì. Hà My lại không thèm để tâm người bên cạnh đang nhìn chằm chằm mình kết tội cô thích thú bên ngoài cửa kính một con chó nhỏ lông xù như cục bông nhìn thật đáng yêu đang được chủ dắt đi dạo công viên. Xe cứ lăn bánh chú chó nhỏ dần khuất mất phía sau. Tầm mắt di đi tiếc nuối. Xe lướt qua chiếc Audi quen thuộc từ trên chiếc Audi đen bóng loáng một cô gái đầm đỏ bó sát theo đường cong gợi cảm bước xuống. Hà My với tay qua ghế lái phía trước kéo kéo áo tài xế. Nam Tuấn Kỳ rất hiểu ý cô liền bảo tài xế dừng xe. Cô ngoái đầu ra sau nhìn Trần Quốc Anh được lắm mấy ngày hôm nay không tìm đến cô thì ra là bì đã có mỹ nhân bên cạnh. Nhưng cô gái đó... Nam Tuấn Kỳ theo tầm mắt cô nhìn ra mọi thắc mắc lập tức được giải đáp. Hà My lây tay hắn chỉ chỉ cô gái đầm đỏ rồi nhấn vào điện thoại hai chữ "Điều tra" giơ lên cho hắn xem. Hắn gật đầu Hà My phất phất tay ý bảo xe chạy tiếp. Nam Tuấn Kỳ nhìn biểu tình phức tạp trên khuôn mặt cô chỉ có thể kết luận là "đang ghen". Tối hôm đó trở về Nam Thành tư liệu về cô gái ban sáng đã được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc của Nam Tuấn Kỳ. Hắn xem sơ lượt qua mày kiếm nhíu lại nhấc điện thoại lên. Mặt trời đã leo lên tận đỉnh đầu mà Nguyễn Hà My vẫn chưa chịu bò xuống giường. Nam Tuấn Kỳ mất kiên nhẫn ngồi bên giường nhìn cái kén chăn đang cuộn tròn con sâu lười không lộ đầu kia. Sáng nay nhận được kết quả báo cáo của ám vệ thân cận hắn trong lòng trăm ngàn lo lắng. - Em mau thức dậy. Nam Tuấn Kỳ nắm gốc chăn giật mạnh Hà My xoay vòng trên giường lớn lười nhát theo phản xạ nắm chăn lại ngáy ngủ nói. - Mới sáng sớm anh đừng ồn ào. Để em ngủ thêm một lúc. Lần này hắn giật mạnh hơn đem ổ chăn của cô ném xuống giường. Trên ngường trống trãi cô túm cái gối chụp lên đầu cố chấp không chịu dậy. - Chuyện cô gái hôm qua em không muốn biết? Hắn dùng ngữ điệu hỏi buâng quơ đúng như dự đoán con heo lười kia lập tức bật dậy. Hắn thẩy cho cô đống tư liệu. Hà My xem qua mặt biến sắc. Cô gái áo đỏ tên Amy là sát thủ mà còn là sát thủ bên cạnh Trần Quốc Anh. Chuyện này sao có thể? Ngày hôm qua khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đó Hà My ngờ ngợ nhận ra cô ta chính là nữ phục vụ ngày hôm đó mang ly nước cam có độc đến hơn nữa vụ ở hồ bơi cũng do cô ta. Tuy không thấy mặt nhưng đối với kẻ hai lần xém lấy mạng mình cô không thể nhận sai. - Danh sách khách đặt phòng ở khách sạn Dalat Place Hotel ngày hôm đó có một tên không xác định rõ lai lịch phỏng chừng là tên giả nhưng nhân viên phục vụ đã nhận định người sử dụng tên giả đó chính là cô ta. Hà My tìm điện thoại trên đầu giường nhấn dòng chữ "Rất có thể hung thủ là cô ta". - Anh cũng nghĩ vậy. Anh đã cho người bắt cô ta về đây. Em nghĩ xem chuyện này khả năng Trần Quốc Anh ra lệnh là cao nhất. Tâm trạng đang nặng nề càng thêm trùng xuống. Trần Quốc Anh không phải ghen quá hóa điên muốn giếc cô thật chứ? Cái này không phải không có khả năng. Khu chung cư cao cấp nằm ở ngoại ô thành phố nơi này phù hợp với những người muốn tránh khỏi cái ồn ào phiền toái mà tìm đến thanh tịnh yên bình nơi đây. Amy ngăm mình trong bồn nước ấm cảm thụ thư giãn hiếm hoi. Tai thính được rèn luyện từ nhỏ khẽ động. Cô ta rời khỏi nước ấm lưu loát khoát nhanh áo tắm mắt lạnh cẩn trọng qua khe cửa nhìn ra ngoài một cái bóng đen in trên sàn đamg di chuyển. Cô ta ép sát vào tường men đến bên giường thận trọng quan sát rồi mới bước từng bước nhẹ bâng không tiếng động. Ngay khi vừa lấy được cây súng ngắn dưới gối một viên đạn đã bay tới cắm lên bả vai cô ta. Amy nheo mắt cũng không tỏ vẻ quá đau đớn. Hai tên đàn ông chỉa súng về cô ta ta lệnh. - Đứng yên bỏ súng xuống. Amy cười lạnh xoay qua làm động tác thả súng. - Ít ra trước khi chết ta có thể biết mình chết dưới tay ai được chứ? Vẻ mặt hai tên cười nhạo. - Muốn chết vẫn chưa phải lúc này. Chủ nhân chúng ta mời ngươi đi một chuyến. - Chủ nhân của ngươi là? - Nam Tuấn Kỳ! Hai tên kia tay vẫn nâng súng bước đến. Amy nhân cơ hội chúng giãm phòng bị đá tung ghế bên cạnh vọt ra ban công nhảy xuống lầu. Phònh cô ta ở lầu hai với độ đó hoàn toàn không làm khó được Amy. Một tay ôm vết thương đã được băng bó cẩn thận Amy nhìn người đàn ông dung mạo xuất chúng khí chất lãnh băng đang nhàn nhã nhịp tay trên bàn. Người đàn ông bỗng nâng mí mắt lạnh lùng nhìn Amy. - Có biết là ai làm không?