Nữ phụ ác độc cười với ta
Chương 140 : Gái ế thất hôn ①
(*) thất hôn: mất đi/huỷ bỏ việc hôn nhân
"Bắt đầu tiếp nhận kịch tình, ký chủ phải nghiêm túc một chút nga."
"Biết rồi." Đào Nhiên không lời để nói: "Ta có lần nào không nghiêm túc đâu?"
Vừa tiếp thu kịch tình thế giới này, Đào Nhiên liền có một loại xung động muốn chảy xuống nước mắt hạnh phúc. Đã bao nhiêu thế giới rồi? Hắn cuối cùng lại đứng ở đỉnh phong.
Tại sao hắn kích động như vậy, bởi vì thân phận hắn lần này là con trai út của đại gia nhiều tiền nào đó. Điều này đại biểu gì đây, đại biểu Đào Nhiên có thể toàn tâm tư hoàn thành nhiệm vụ mà không cần phân tâm kiếm tiền nuôi mình. Hắn hướng về Tiểu Mỹ nói: "Ngươi lần này rất không tệ, mời ngươi thế giới kế tiếp cũng cho ta một thân phận như vậy."
Tiểu Mỹ bẻ ngón tay nói: "Thân phận của ký chủ là có hạn chế, nhất định phải có cơ hội tiếp xúc nữ phụ mới được, hệ thống cũng là căn cứ tình huống tận lực cung cấp thuận lợi cho ký chủ."
Đào Nhiên: "Ha hả."
Quả thật, thân phận hệ thống an bài cho hắn mỗi lần đều là thân phận có thể tiếp xúc với nữ phụ, thân phận lần này cũng không ngoại lệ, thân phận bây giờ của Đào Nhiên là em của nam chính.
Cái loại em ruột đó.
Thế giới này có chút đặc thù, tại sao nói đặc thù? Bởi vì nữ phụ từ đầu đến cuối cho dù hắc hóa cũng không làm thành đại sự gì. Tại sao như vậy? Bởi vì truyện này nữ chính trọng sinh.
Tất cả chuyện xấu đều đã được nữ phụ làm từ trước khi nữ chính trọng sinh, nữ chính trọng sinh trở lại, quen thuộc tất cả kịch tình, còn cùng người cha ruột siêu cấp trâu bò của mình nhận nhau. Nhiều tầng hack như vậy, nữ chính treo nữ phụ lên đánh không chút áp lực nào.
Nhìn kịch tình tới nơi này Đào Nhiên kỳ thực có chút không thể hiểu được, trước khi nữ chính trọng sinh, nam chính từ bỏ nữ chính cưới nữ phụ. Nữ chính trọng sinh trở về lại vẫn nghĩ đến nam chính, tốn bao tâm tư làm mất mặt nữ phụ chính là vì để nổi bật ra bản thân tốt bao nhiêu, sau đó khiến cho nam chính yêu mình.
Tiểu Mỹ nói: "Kỳ thực đây là tâm lý rất nhiều người đều có, không có được thì càng muốn có. Cái này cũng giống với ký chủ ngươi, bởi vì không có tiền, cho nên vì tiền mặt mũi đều có thể không cần."
"..." Đào Nhiên lạnh lùng nhìn Tiểu Mỹ, "Ha hả."
Nữ phụ thế giới này tên là Tư Thiều, một năm trước nàng đuổi đi được nữ chính chân ái của nam chính, đính hôn với nam chính. Bây giờ nữ chính vừa vặn trọng sinh trở về, vì vậy nàng liền đối mặt một tình cảnh bi thảm, nam chính muốn giải trừ hôn ước với nàng. Hơn nữa bởi vì gia thế của Tư Thiều không tốt bằng nữ chính sau khi trọng sinh, cho nên dù nàng muốn đối phó nữ chính cũng không biết nên hạ thủ làm sao.
Trên thực tế nàng cũng có xuống tay, nhưng mỗi lần đều bị nữ chính chuyển nguy thành an, hơn nữa hung hăng vả mặt mình. Sau nhiều lần Tư Thiều liền có chút kinh sợ, bởi vì tình địch này của nàng quá tà đạo, làm nàng cứ mỗi lần nghĩ tới nữ chính buổi tối sẽ gặp ác mộng.
Đào Nhiên bây giờ là em trai Cảnh Dự của nam chính Cảnh Minh, vẫn còn là sinh viên đại học, đang đứng ở giai đoạn hạnh phúc nhất đời người. Chính là trên có ca ca gánh vác, ít việc nhiều tiền lãng khắp nơi. Đào Nhiên nói với Tiểu Mỹ: "Nữ phụ bây giờ ở đâu? Ta trước đi qua xem tình huống một chút."
Tiểu Mỹ phát cho Đào Nhiên một cái bản đồ, Đào Nhiên hướng điểm đỏ trên bản đồ đi đến. Lúc này trời đã tối rồi, theo lý thuyết Đào Nhiên hẳn nên trở về trường học, thời điểm hắn đi tới cửa quán rượu, bạn cùng phòng gọi điện thoại cho hắn.
"A lô, ngươi ở đâu đó?"
Đào Nhiên: "Bên ngoài."
"Vậy à." Ngữ khí bạn cùng phòng bình tĩnh như thường lệ, "Quán net nào? Ta mang các huynh đệ giết tới chơi."
Đào Nhiên toát mồ hôi một chút, nói: "Ta đang ở quán bar không phải quán net."
"Quán bar?!" Bạn cùng phòng cuối cùng bắt đầu không bình tĩnh, "Đi bar cũng không nói một tiếng, tháng trước ngươi không phải nói muốn giúp ta thoát khỏi phận gà tơ sao?"
"..." Có chuyện này sao? Đào Nhiên suy tư, thầm nghĩ dù sao hôm nay tới cũng chỉ để quan sát nữ phụ một chút, đi cùng người khác hình như càng có hiệu quả che giấu. Dẫu sao Tư Thiều bây giờ vẫn là chị dâu trên danh nghĩa của hắn, bởi vì hôn ước còn chưa chính thức giải trừ. Vì vậy Đào Nhiên liền báo một địa chỉ, đối phương nói lập tức dẫn người giết tới.
Đào Nhiên vào quán bar, ở dưới sự chỉ dẫn của Tiểu Mỹ nhìn thấy Tư Thiều. Tư Thiều đang cùng một đám tỷ muội ngồi chung một chỗ uống rượu giải sầu, nghĩ chắc là nữ chính mang đến cho nàng áp lực quá lớn.
Đám tiểu thư phụng bồi Tư Thiều uống rượu cũng không nhìn nổi, đem chai rượu trong tay Tư Thiều giành lại nói: "Nào có ai cầm chai núc, thật không ưu nhã chút nào."
Tư Thiều đỏ mặt đỏ cổ lưỡi còn có chút ngọng nghịu nói: "Ta cần ưu nhã làm gì, ta đều sắp bị người từ hôn rồi."
"Từ hôn thì từ hôn thôi, ngươi cũng không phải không ai thèm lấy."
"Đúng thế, theo ta thì nam nhân trên đời nhiều người như vậy, tại sao ngươi cứ phải giữ Cảnh Minh không buông chứ?"
"Hắn là vị hôn phu của ta a!" Tư Thiều kích động nói: "Chưa kể, ngươi gặp qua được mấy nam nhân so với Cảnh Minh ưu tú hơn?"
Nói đến đây, người kia liền không có ý định nói thêm gì nữa. Nếu không phải bởi vì Cảnh Minh quá mức ưu tú, làm sao sẽ có nhiều nữ nhân vây quanh hắn như vậy?
Một tỷ muội trong đó khoan thai nói: "Tư Thiều a, nếu Cảnh Minh đã đối xử với ngươi như vậy, ngươi có phải nên hung hăng trả thù hắn một chút không?"
Tư Thiều lúc này đã uống đến thần chí không rõ, "Làm sao trả thù?"
"Biện pháp tốt nhất để trả thù một nam nhân chính là đội xanh hắn." Chầm chậm nhỏ giọng nói: "Nhìn xem phía trước có một tiểu ca thật đẹp trai, ta thấy bề ngoài của hắn một chút cũng không kém hơn Cảnh Minh, chi bằng..."
Mấy người thò đầu nhìn, liền thấy có một vị tiểu ca trẻ tuổi đẹp trai ngồi nơi quầy bar. Toàn thân vận đồ thể thao hiện ra eo nhỏ chân dài, chỉ mới nhìn một chút, liền để cho các nàng nhớ lại anh chàng hot boy rực rỡ trong đoạn năm tháng thanh xuân.
Tư Thiều tuy rằng buồn bã, tuy rằng uống say, nhưng mà vẫn còn cất giữ một tia lý trí, nàng cự tuyệt nói: "Mấy người nói cái gì vậy, ta làm sao có thể có lỗi với Cảnh Minh."
Đào Nhiên uống ly nước trái cây, cảm giác được mấy người bên kia đang nhìn mình. Hắn thầm nghĩ chẳng lẽ bản thân bại lộ sao? Ở trong trí nhớ hắn, Tư Thiều chắc hẳn chưa từng gặp qua Cảnh Dự mới đúng a, giờ đã bị nhận ra rồi?
Bên kia mấy người tỷ muội của Tư Thiều hai mắt nhìn nhau một cái, các nàng đều là bị nữ chính âm thầm thu mua, chính là để hôm nay phá hủy danh dự Tư Thiều. Chỉ cần có bằng chứng xác thực Tư Thiều ở bên ngoài hẹn pháo, Cảnh gia chắc chắn sẽ không lại muốn con dâu như nàng nữa.
Các nàng thương lượng một chút, một người trong đó ở lại chỗ này nhìn Tư Thiều, mấy người khác đi tới chỗ Đào Nhiên. Đào Nhiên ngoài mặt bình tĩnh ngồi, trong lòng thì nghĩ có nên lập tức đi ngay hay không. Cảnh gia gia giáo rất nghiêm khắc, nếu như bị trưởng bối trong nhà biết hắn buổi tối khuya không tử tế ngủ ở ký túc lại chạy đến quán bar, hắn chắc chắn sẽ không có trái cây ngon ăn.
Ngay lúc hắn đang do dự, mấy nữ nhân đã vây lại.
"Yo, tiểu ca đẹp trai sao lại một mình ở chỗ này uống rượu? Có phải có chuyện thương tâm a?"
Đào Nhiên nghĩ một chút, giả bộ biểu tình xấu hổ giơ ly lên nói: "Tôi uống nước trái cây mà."
"..."
Tình cảnh thoắt cái rơi vào trong lúng túng, ai lại một mình tới quán bar uống nước trái cây? Nước trái cây đi đâu mà không thể uống, tại sao phải tới quán bar?
Trong lòng mấy nữ nhân đồng thời tràn ngập mấy vấn đề như vậy, cuối cùng một nữ nhân trong đó nói: "Tiểu ca đẹp trai cậu thật thú vị, tại sao lại một mình tới quán bar uống nước trái cây?"
Xem ra các nàng có vẻ không nhận ra mình, nhưng mà Đào Nhiên cũng không thể buông lỏng cảnh giác, hắn tiếp tục giả bộ nói: "À... tôi trước nay chưa từng tới quán bar, cho nên..."
Bộ dạng xấu hổ, vẻ mặt muốn nói lại thôi này, mấy nữ nhân nhìn trực tiếp nuốt nước miếng. Thầm nghĩ thật đúng là tiện nghi Tư Thiều, nếu không phải vì tính kế nàng, hôm nay tiểu ca đẹp trai này đã là của mình.
"Vậy à, cậu ngần này tuổi rồi quả thật nên đi cho biết."
Mấy người hai mắt nhìn nhau một cái, sau đó nói: "Hôm nay gặp được cậu cảm thấy rất có duyên, như vậy đi, tỷ tỷ mời cậu uống rượu có được không?"
Đào Nhiên: "Vậy không tốt lắm đâu..."
"Có gì mà không tốt, một nam nhân như cậu, chị em chúng tôi còn có thể làm gì cậu sao?"
Phục vụ ở một bên nghe hồi lâu rất là thay Đào Nhiên vãi mồ hôi, lòng nói một tiểu thiếu niên trẻ tuổi thuần khiết như vậy lại sắp phải bị đám nữ heo rừng tà ác này ủn rồi. Hắn có lòng tốt nhắc nhở: "Nếu uống rượu không quen, vậy thì uống nước trái cây đi, nước trái cây uống cũng rất ngon."
Nhưng Đào Nhiên lại giống như đã bị thuyết phục, hắn xấu hổ không dám giương mắt nhìn những nữ nhân này, khẽ gật đầu nói: "Vậy tôi uống một chút vậy."
Các cô gái cao hứng, gọi một hơi toàn là rượu mạnh. Đào Nhiên vừa giả vờ ngượng ngùng, vừa nghĩ dù sao các bạn cùng phòng của hắn cũng sắp đi qua, mình có giả bộ say đi nữa, các nàng cũng không thể làm gì.
Vì vậy hắn uống mấy ly xong liền nói: "Ai nha, đầu thật là chóng mặt a."
"Uống một chút nữa đi mà, mới uống một chút như vậy đã chóng mặt?"
Thấy Đào Nhiên nằm kêu khó chịu, mấy nữ nhân hai mắt nhìn nhau một cái, sau đó liền đỡ Đào Nhiên đi.
Phục vụ nhìn bóng lưng các nàng, bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Từ sau khi hắn làm nghề này, đã xem qua bao nhiêu bi hoan hỉ nhạc nhân sinh ly hợp, chuyện giống như hôm nay hắn đã nhìn thấy không ít, nhưng mỗi lần hắn đều không cách nào ngăn cản. Aiz, đây chính là cuộc sống a.
Đào Nhiên bị các nàng đỡ, trong lòng nghĩ cái đám tự xưng là anh em tốt kia sao còn chưa tới, huynh đệ của các ngươi trinh tiết khó giữ sắp bị người ép khô rồi các ngươi biết không?
Các nàng đem Đào Nhiên và Tư Thiều đỡ vào một căn phòng, đem bọn họ thả hết lên giường xong một người trong đó nói: "Như vậy là được rồi sao?"
"Không được, cô xem bọn họ say thành như vậy, nhìn giống như có thể làm được cái gì sao?"
"Vậy thì cởi quần áo chụp hình bọn họ đi."
Nói liền làm, chỉ chốc lát sau y phục của Đào Nhiên và Tư Thiều liền bị các nàng cởi hết. Đào Nhiên thầm nghĩ như vậy không được, nếu thật bị các nàng chụp hình, đến lúc đó tuyệt đối không chỉ một mình Tư Thiều xui xẻo.
Vì vậy hắn bỗng nhiên như cương thi từ trên giường nhảy dựng lên, mấy nữ nhân kia bị hắn làm sợ hết hồn.
"Cậu thức dậy làm gì?"
Đào Nhiên biểu tình mê man tựa như vô ý thức nói: "Tôi phải về nhà..."
Nói xong hắn liền hướng ra cửa, lúc này các nàng còn chưa đóng cửa phòng, mắt thấy Đào Nhiên sắp toàn thân trần trụi xông ra. Mấy nữ nhân đều ngăn trước người hắn nói: "Nơi này chính là nhà a, đừng trở về... Chòi má, sức lực lớn quá vậy..."
Đào Nhiên cứ như vậy đẩy đẩy đẩy, một mạch đem các nàng đẩy ra bên ngoài cửa, sau đó nói: "Nơi này chính là nhà sao?"
Mấy người gật đầu liên tục, "Phải phải phải, nơi này chính là nhà."
Đào Nhiên: "Tôi về nhà rồi?"
Mấy nữ nhân: "Phải phải phải, cậu về nhà rồi."
Đào Nhiên: "Vậy mấy người đứng ở cửa nhà tôi làm gì?"
Mấy nữ nhân: "Hả?"
"Hừ, các cô là người xấu!" Đào Nhiên ầm một cái đóng cửa lại, sau đó hai tay vững như thái sơn đem cửa khóa trái.
Chỉ để lại mấy nữ nhân đứng ở ngoài cửa trố mắt nhìn nhau, đây gọi là chuyện gì a?
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Truyện khác cùng thể loại
76 chương
19 chương
162 chương
142 chương
240 chương
63 chương
141 chương