Tô Mạt lập tức ra dấu cho bọn A Lí, bọn họ chuẩn xác nhấc một tên ăn mày không chút thu hút nào quỳ rạp trên mặt đất giả chết bắt đứng lên, trực tiếp phi thân lên lầu.
“Bịch” , ném hắn trên mặt đất.
“A. Giết người!”
Tên ăn mày kia nhảy dựng lên.
Thế nhưng mi thanh mục tú, nếu không phải bộ dạng lưu manh côn đồ, cũng là một thiếu niên môi hồng răng trắng tuấn tú.
Tô Mạt bĩu môi, lạnh lùng nói:“Cho ngươi hai con đường, một là quy thuận ta, ta có thể dưỡng các ngươi trên dưới một trăm người. Hai là trực tiếp giết các ngươi, giết hết cả nhà các ngươi, giết tất cả người bên cạnh quan tâm các ngươi!”
Nàng nói được rất nhẹ, thực nhạt, giọng điệu bình thường, trên mặt còn lộ vẻ cười nhợt nhạt.
Nhưng ăn mày kia liền cảm thấy giống như là đang bị mụ dạ xoa đe dọa khiến toàn thân lạnh lẽo phát run.
Tục ngữ nói kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Bên kia nghĩ rằng đó là kế sách không chê vào đâu được, kết quả bị người ta phá giải không tốn quá nhiều hơi sức.
Nữ nhân này......
Cả người tản ra sự quyết đoán khiếp người, quả thực là Tu La đến từ địa ngục.
“Ngươi tên là gì?” Tô Mạt cho hắn một nấc thang.
Hắn nuốt nước miếng, tròng mắt vừa chuyển, cười hì hì nói:“Tiểu mỹ nhân, ta thích nhất cùng tiểu mỹ nhân giao tiếp . Ta gọi là Hoa tử.”
Tô Mạt cũng không giận, cười cười,“Hoa tử, trả lời ta vấn đề thứ nhất.”
Tên ăn mày vẫn cười hì hì, lộ ra hàm răng trắng bóc,“Tiểu mỹ nhân, ta trả lời ngươi a. Ta rất thích giao tiếp với ngươi.”
Tô Mạt nhướng mày,“Được!”
Tên ăn mày vẫn cười hì hì như trước, nay đáp ứng yêu cầu hợp tác với Tô Mạt rồi, hắn liền cảm giác trên người nàng hiền hậu dịu dàng, tựa như một cái búp bê sứ rất tinh xảo, một chút sát khí cũng không có.
Hắn chỉ biết, nàng là thật tâm muốn hợp tác .
“Ngươi thông minh như vậy, như thế nào lại phải hỏi ngược ta chứ? Người chỉ huy chúng ta, bất quá là một cái lão bản bình thường, nói là ngươi mở cửa hàng, ảnh hưởng tới việc làm ăn của bọn họ, muốn quấy rối ngươi không cho làm ăn. Nhưng ta là ăn mày thông minh tuyệt đỉnh, khẳng định biết sau lưng có người, nếu không thì tại sao có thể mời được Kinh Triệu Doãn nha môn chứ?”
Tô Mạt không nghĩ tới tiểu khất cái này thế nhưng còn rất tinh tường, không khỏi nhìn với cặp mắt khác xưa. Nàng gật gật đầu,“Bọn họ cho ngươi điều kiện gì, ta cho gấp bội.”
Ăn mày ghé sát vào nàng, một đôi mắt sáng trong suốt đặt trên khuôn mặt toàn bụi bặm lại phá lệ sáng ngời,“Ngươi sẽ không sợ ta giở trò công phu sư tử ngoạm sao?”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
75 chương
58 chương
60 chương
229 chương
78 chương