Nụ Hôn Của Quỷ
Chương 29 : Khóc không phải vì đau buồn
Làm sao đây? Làm sao đây? Tôi phải làm sao mới ổn đây?
Như thể ông trời đang cố ý đối đầu với tôi, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một tình địch gần như hoàn mỹ. Chưa kể đến việc cô ta xinh đẹp, thông minh, hay cao quý, chỉ tình cảm thanh mai trúc mã mười bảy năm thôi, tôi đã không biết phải làm thế nào để thắng được. Đúng là chẳng có chút hy vọng nào, thật sự không có...
Được rồi, không nghĩ nhiều nữa, đi tắm cái đã.
Tôi bước vào nhà tắm.
Nằm trong bồn tắm, cơ thể hoàn toàn chìm trong đám bọt bong bóng xà phòng, trong đầu từng cảnh tượng tôi và Thuần Hy gặp nhau nối tiếp nhau hiện lên như đang chiếu phim, nhưng tôi không thể nào tìm ra sự "động Thuần Hy với tôi.
Thật không biết đến khi nào Thuần Hy mới thích tôi, nhưng cứ theo tình hình trước mắt thì mỗi lúc trở thành chuyện xa vời không chạm đến nổi. Haizzz~, buồn bực quá, đúng là buồn bực, bực mình đến nỗi muốn chết cho rồi...
Cái tên chết tiệt Kim Thuần Hy rốt cuộc làm bằng gì vậy, sao mà khó theo đuổi thế không biết? Có lẽ, có lẽ toàn bộ đều là do Thôi Anh Ái, đều do cô ta cả...
Mười bảy năm? Thanh mai trúc mã? Xinh đẹp? Thông minh? Môn đăng hộ đối? Bất kỳ điểm nào cũng có thể trở thành lý do để anh ấy yêu cô ta. tôi có là gì đâu?
T_T Chẳng lẽ hành động kỳ này lại kết thúc trong thảm bại hay sao? Tôi không cam tâm, không cam tâm, thật sự không cam tâm...
Đau quá... trái tim tôi đang nhói buốt...
Quách Tiễn Ni, tự hỏi mình đi, mi bây giờ, và cảm hứng với Kim Thuần Hy, thật sự chỉ nằm trong một cuộc cá cược thôi sao?
>_< Không biết, không biết, tôi không biết, thật sự không biết... Đầu óc hỗn loạn quá. Dậy đi chứ, hình như đã nằm lâu quá rồi!
Ý? Sao kỳ vậy? Không phải chứ? Sao tôi lại quên mang áo lót rồi? Rõ ràng tôi nhớ đã đặt trong chậu quần áo rồi mà? Chắc không phải rơi trên hành lang chứ? Không thể, nhất định là vẫn còn trong phòng, đúng, chắc chắn là còn ở trong phòng, bây giờ đi lấy vậy.
Tôi chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh người rồi vội vã chạy ra khỏi phòng tắm. Không sao đâu, tôi may mắn mà, chắc sẽ không đụng phải ai, vả lại, phòng tắm cũng khá gần phòng tôi, một lúc là tới rồi...
Hả? “0_0”! " Ai ngờ vừa đi được nửa đường đã có một bóng dáng quen thuộc nhảy ra trước mắt tôi, nhìn kỹ lại, không phải chiếc áo lót tôi đang định tìm thì còn là gì? Sau đó, tôi nhìn thấy Kim Thuần Hy. Chiếc áo lót đang nằm trong tay anh ta, vẫn với gương mặt lạnh nhạt thờ ơ, anh ta nói với tôi...
“Của cô phải không?”
“Anh... anh lấy áo lót... của tôi... làm gì?” tôi nghĩgương mặt tôi lúc này còn đỏ hơn gan heo nữa.
“Tôi lấy nó? Tự nó nằm trên hành lang thì có. Cô tưởng tôi có hứng thú với cái này à? Hoặc là, cô tưởng tôi có hứng thú với chủ nhân của nó? -_- Người mặc cái thứ này lên người, đừng nói là gợi cảm, mà thậm chí mỹ cảm của tôi sẽ bị hủy diệt sạch sẽ”.
Không sai, chiếc áo lót đó của tôi số nhỏ, vả lại kiểu dáng cũng rất bình thường. Nhưng như vậy có quan hệ gì chứ, dù sao cũng là mặc bên trong thôi mà, mình thấy thoải mái là được, he he.
“Chả sao, đẹp hay không cũng mặc kệ, chỉ cần thoải mái là được. He he”. “Thân hình hoàn toàn không có đường cong”.
Cái gì? Tên chết tiệt này, anh ta dám nhìn chiếc áo lót của tôi xong rồi đưa mắt nhìn thân hình tôi sau tấm khăn tắm, sau đó lạnh lùng thốt ra câu đó.
Tôi giật mình túm chặt chiếc khăn tắm hơn.
Mắt của tên này không biết mọc kiểu gì, trình độ thưởng thức của anh ta rốt cuộc như thế nào, người nào cũng bảo dáng tôi rất đẹp mà, anh ta quên mất lúc kỳ hội thao tôi mặc bikini, tất cả đám nam sinh đều chảy nước dãi them thuồng sao? Cái tên chết tiệt này... đúng là không hiểu nồi anh ta...
Dáng người tôi như vậy cho dù chúng ta có ở bên nhau, tôi cũng không bao giờ có hứng thú! Xem ra từ sau khi cô tốt nghiệp tiểu học chắc không lớn thêm nhỉ!" Anh ta lại còn kề sát đầu trước mặt tôi vừa cười gian xảo vừa nói, hơi thở nóng bỏng theo giọng nói phả vào gương mặt tôi vốn đã nóng hực.
“*>00< Tại sao tôi phải gặp chứ? Cô ta là gì của tôi nào? Có đẹp bằng Vivian Li không? Có tao nhã bằng Audrey Hepburn không? Có gợi cảm bằng Marilyn Monroe không?” Cuối cùng tôi không thể nhịn nổi, quay phắt người lại, hùng hổ tuôn ra một tràng như bắn liên thanh với anh ta.
Thảm rồi, bây giờ tôi mới ý thức ra tôi không nên quay đầu lại, như thế thì bộ dạng te tua của tôi cuối cùng cũng đã phơi bày ra toàn bộ trước mặt bọn họ. Trời ạ, sao tôi lúc nào cũng vậy, hễ nóng lên là không còn nghĩ gì nữa mà bất chấp tất cả.
Cái cô nàng Thôi Anh Ái kia nhìn thấy dáng vẻ tôi như vậy thì bắt đầu cười, hí hí hí rồi cười to hẳn, giống như một con gà mái mẻ mới thành niên vậy. =.=
“Thuần Hy, đây chính là cái cô Quách Tiễn Ni gì đó mà cậu bảo đang ở nhờ nhà cậu đó hả?”
“ừ.”
"Ha ha ha---- ----- , cô ta giống như món gà cuộn trong KFC ấy!
0_0”... Cái gì? Gà cuộn? Cô ta bảo tôi là gà cuộn? Cái con nhỏ chết tiệt này đang châm chích thân thể tôi không có đường cong sao?
Đáng ghét!!! Tôi còn chưa nói ra câu nào mà cô ta đã cướp quyền mắng người khác trướcrồi?! Woa~ da- da- tức chết đi thôi!!!
Chẳng là Quách Tiễn Ni tôi làm tò đậu phụ hay sao? Cứ để mặc cô ta ức hiếp tôi điên cuồng p(>o
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
13 chương
27 chương