Tạ Hiểu Hàm nhanh chóng bị áp giải đi, bởi vì cú đạp chân cuối cùng mà còn vinh hạnh được mang thêm một cái còng tay nữa, cô tàn nhẫn đã đủ để các quản ngục phải sợ hãi. "Ừm... Nói vậy... Cô là phòng vệ chính đáng? Bọn chúng muốn ép buộc cô đúng không?" Tạ Hiểu Hàm ngồi đối diện một thẩm tra viên, mỉm cười hoàn mỹ nói: "Đúng vậy, anh không thấy bọn chúng kéo một đám người đi vào bên trong nhà tắm nữ sao? Có lẽ chuyện này xảy ra cũng không phải ngày một ngày hai đi?" Thẩm tra viên gật đầu: "Đúng vậy. Chúng tôi cũng chẳng bất ngờ gì, bởi vì cô vừa vào nhà tù nên bị bọn chúng để mắt thôi. Đám tù phạm đó là một nhóm các tội phạm hiếp dâm tập hợp lại để cùng tìm kiếm niềm vui trong tù." "Vậy tại sao các anh không ngăn cản?" Giọng nói của Tạ Hiểu Hàm lạnh lùng tựa như băng giá, cũng ngập tràn tức giận. Cô thực sự nhìn không ra, nói này lại bất công với phụ nữ tới như vậy, để cho lũ rác rưởi lộng hành! "Cô mới vào, không biết luật ngầm của nhà tù này." Thẩm tra viên ra hiệu cho Tạ Hiểu Hàm bình tĩnh lại: "Thực tế, quản ngục sẽ không bao giờ can thiệp vào chuyện giữa các tù nhân bên trong nhà tù, dù là ở khu vực nào cũng vậy. Cô giết người cũng không sao, chỉ cần cô đủ bản sự đó." Tạ Hiểu Hàm giật mình. Lại còn có kiểu luật lệ này sao? "Như vậy tôi giết sạch đám rác rưởi ở bên trong khu N cũng không can hệ, đúng không?" Cô lạnh lùng cười, bên trong mắt là tia sáng tàn nhẫn cùng hưng phấn. Ở tù lại được phép giết người, thật sự là đủ kích thích! "Ha ha, cô làm không được." Thẩm tra viên vui tính cười: "Người như cô tôi đã gặp trong phòng này quá nhiều rồi, ai cũng sẽ nói mấy câu thế này, còn có kẻ ngu ngốc dám đe dọa quản ngục..." "Làm sao anh nói tôi làm không được?" Cô tò mò nhún vai. Phải nhớ trước đó cô không rõ luật ngầm này, ra tay luôn gắng sức bó tay bó chân không hạ đòn hiểm. Nếu cô hạ sát chiêu, 6 kẻ kia ít nhất có phân nửa sẽ tắt thở ngay lập tức! "Bởi vì cô sẽ được chuyển tới khu A!" "..." Thẩm tra viên: "Cục phiền phức như cô khu N chúng tôi nuôi không nổi, vẫn là đá cô tới khu A sẽ bớt phiền phức đi nhiều. Tù nhân khu N có lẽ đối với cô chỉ là một bầy gà nhỏ mà thôi, cô làm thịt hết thì chúng tôi đào đâu ra gà để nuôi hả!!?" Tạ Hiểu Hàm: "..." Sau cuộc nói chuyện không đầu không đuôi, Tạ Hiểu Hàm bị đuổi về phòng thu xếp đồ đạc. Thực ra cũng chẳng ó đồ đạc gì nhiều, hai bộ quần áo tù nhân cùng 1 cái bàn chải đánh răng bằng cao su mà thôi. Chu Phương cùng một đám tù nhân đứng ở bên ngoài nhìn Tạ Hiểu Hàm bị các quản ngực dẫn đi, tới răng cũng sắp siết nát vào nhau. Cô nãi nãi của tôi ơi, cô chỉ mới vài nhà tù được 2 ngày mà thôi mà đã không an phận ở khu N, còn đánh người để bị tống lên khu A nữa! Khu A cùng khu N hoàn toàn không phải là cùng một cái thế giới, bên trong kia mặc dù một bộ phận là những kẻ thích đánh giết vô tội vạ cuồng sát cuồng dâm, còn có một bộ phận bệnh thần kinh nhưng chưa đủ cấp độ cần tống vào khu P, bọn người này mo2is thực sự làm người nổi hết da gà. Chu Phương đã nhận nhiệm vụ theo sát bảo vệ Tạ Hiểu Hàm, nay Tạ Hiểu Hàm bị chuyển lên khu A, hắn cũng chỉ có thể lĩnh mệnh mà tìm cách lên trên đó đoàn tụ cùng cô. Khu A nhân số luôn duy trì dưới 1000 người, vả lại ngày nào cũng có xác chết bị chuyển ra, đáng sợ vô cùng. "Tạ Hiểu Hàm, chúc may mắn!" Hai vị quản ngục vẫy vẫy tay, mỉm cười nhìn Tạ Hiểu Hàm bước vào cánh cửa tiến vào khu A. Tạ Hiểu Hàm ôm đồ đạc nhún vai, tiếp tục đi vào bên trong cánh cửa hầm tối đen không chút ánh sáng. Cô đã đi suốt 1 phút rồi nhưng vẫn chưa nhìn thấy ánh sáng bên ngoài lối ra. Đi thêm 2 phút nữa, Tạ Hiểu Hàm đã nhìn thấy được ánh sáng le lói, bước chân phát lực muốn tăng tốc tiến lại, không ngờ được dưới chân lại đụng phải thứ gì. Cô cau mày ngồi xuống dùng tay chạm tới, lại chạm được một mảnh thô ráp quen thuộc. "Thứ gì..." Đầu óc của cô nhanh chóng lướt qua nhiều bề mặt chất liệu, sau đó cô giật mình muốn ngay lập tức lùi lại. Đây chính là bề mặt vải sợi của bộ tù phục cô đang mặc trên người! Bên trong này nguy hiểm! Thế nhưng kẻ săn mồi đã chờ sẵn tại đây, hung hăng vồ tới Tạ Hiểu Hàm, tròng vào cổ cô một sợi dây cước, sức lực tựa như quái vật hung hãn siết chặt sợi dây cước thít vào cổ cô!