Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Đúng là bày đặt sang chảnh. Cô ta chán làm học sinh ngoan hiền rồi, bây giờ nhuộm tóc đỏ là muốn làm gái hư sao?” Du Hồng cùng đám nữ sinh chỉ trỏ Tạ Hiểu Hàm đang bình tĩnh ngồi trong góc lớp, cô lại làm như chẳng nghe thấy gì.
Mặc dù Du Hồng vẫn hung hăng như thường ngày, nhưng không biết sao dường như ngày hôm nay mọi thứ đã chẳng còn đáng sợ như nó đã từng nữa. Tạ Hiểu Hàm nhớ về đêm hôm trước khi bản thân đã chống lại tên biến thái kia như thế nào, đột nhiên hiểu ra, hóa ra dũng cảm nó không khó như cô từng nghĩ.
Những kẻ xấu xa không phải là vô địch. Còn nếu muốn phản kháng lại, chỉ cần trở nên xấu xa hơn, tàn nhẫn hơn cả bọn họ là được.
Hơn nữa… Tạ Hiểu Hàm nhìn bóng lưng đang cúi sấp để ngủ gật của Trầm Phiên, trong lòng ấm áp nghĩ, dường như có Trầm Phiên bên cạnh, mọi phiền phức cũng không còn đáng sợ nữa.
Giờ học của chủ nhiệm vang lên, chủ nhiệm lớp Tạ Hiểu Hàm cùng Trầm Phiên năm nay đã 40 tuổi, là một lão nam nhân sắp sang tuổi 41 mà vẫn chưa vợ, khó tính hơn quỷ sứ, tới cả Du Hồng cũng không dám làm móng tay khi có lớp của ông. Ngày hôm nay ông bước vào nhìn thấy hai quả đầu chói lọi của học sinh ngoan ông vô cùng yêu thích, cùng nam sinh vừa chuyển trường hôm qua, ngay lập tức nổi cơn tam bành.
Tạ Hiểu Hàm và Trầm Phiên ngay lập tức nhận được giấy mời sau giờ học của chủ nhiệm ác ma, Du Hồng ở phía sau lén cười trộm nhạo báng.
Cuối giờ Trầm Phiên trực tiếp mang cặp sách về nhà, Tạ Hiểu Hàm suy nghĩ rồi suy nghĩ, cuối cùng vẫn là nhận mệnh mò tới phòng kỉ luật gặp chủ nhiệm ác ma. Chỉ là cô vừa đi được nửa đường liền bị đám Du Hồng kéo vào trong nhà vệ sinh nữ.
“Cậu làm gì vậy!!? Bỏ tay ra!” Tạ Hiểu Hàm hất văng cánh tay của một nữ sinh trên vai, Du Hồng cau mày đi tới cười lạnh: “Ôi, bạn học Hàm hôm nay sau khi được bố thí tiền đi nhuộm tóc còn biết phản kháng chửi mắng lại chúng ta cơ đấy! Cậu còn chưa được một bài học nhớ đời phải không!!?”
Nói tới đó, Du Hồng hung hăng đi tới muốn nắm tóc của Tạ Hiểu Hàm, hai mắt như phát ra ánh sáng đỏ điên khùng: “Ai cho cậu nhuộm tóc hả!!? Ai cho cậu dám cướp nổi bật của tôi! Có phải là thấy Trầm Phiên nhuộm tóc nên học đòi làm theo để tán tỉnh Trầm Phiên không!!!?”
Cô bị nắm tóc tới đau điếng, trừng mắt nhìn chằm chằm Du Hồng.
===
Đọc xong thấy hay đừng quên like comment, ném phiếu đề cử ủng hộ cá nha <3
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
13 chương
21 chương
38 chương
54 chương