Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTrầm Phiên rời khỏi một quán Bar, mùi nước hoa nồng nặc trên người khiến cho hắn khó chịu mau mau mày. Quán Bar ở Thiên Không thành này đúng là khác xa mấy quán Bar thủ đô nơi hắn thường tới, ít nhất quán Bar nơi thủ đô sẽ không có những ả đào bán hương bán thịt lộ liễu như thế này. Tạ Tử Lam chạy ra ngoài cửa quán Bar, sau đó ôm chầm lấy tay của Trầm Phiên, dụ dỗ mà cà cà hai quả bưởi bự trên tay của hắn, mị nhãn như tơ chỉ kém treo cả hai hòn mắt lên người Trầm Phiên: “Tiểu thiếu gia à, tỷ tỷ rất là thích ngươi đó nha! Đêm nay tỷ tỷ là của ngươi nha, thật sự là rất nóng lòng muốn được cùng cưng có một đêm kích thích…” “Tạ Tử Lam!” Tạ Hiểu Hàm một thân ướt sũng kinh ngạc mà gọi tên của Tạ Tử Lam, cô khó có thể tin được mà nhìn mẹ mình đang công khai dụ dỗ một nam sinh cùng lớp với mình. “À? Mày tới đây làm gì, tao sớm đã bảo mày muốn làm nghề thì đăng ký vào, không làm thì cút đi thật xa đừng có mò lại rồi mà!” Tạ Tử Lam khinh thường xì mũi. Bà mặc dù coi thường con gái, nhưng sẽ không ép buộc nó làm gì, không can thiệp lựa chọn của nó. Tựa như việc một nửa thu nhập kiếm được đều ném vào tiền học cấp 3 của Tạ Hiểu Hàm, Tạ Tử Lam lại sẽ không bởi vì tiết kiệm tiền mà bắt con gái nghỉ học. Tạ Hiểu Hàm nhìn ánh mắt sâu xa của Trầm Phiên mà run lên, chạy tới hất tay của Tạ Tử Lam ra: “Tạ Tử Lam, đây là bạn học của tôi đấy! Bà làm vậy thì tôi lấy đâu ra mặt mũi để đi học nữa!” Sau đó cô liền run lên, hai mắt tràn ngập tức giận nhìn chằm chằm mẹ mình: “Còn nữa, tại sao bà lại đưa chìa khóa cho cái tên kìa! Bà muốn tiền đến điên rồi à, còn muốn bán cả con gái của mình nữa!” Tạ Tử Lam đang muốn quay người đi vào quán Bar cũng dừng lại, đỏ mắt nhìn về phía con gái cười lạnh: “Tao không hề đưa chìa khóa cho gã ta, mày tin hay không thì tùy. Còn nữa, nếu đó là bạn mày thì đem nó đi đi, đàn ông vào quán Bar rẻ rách này không phải để mua phụ nữ thì là mua đàn ông à?” Cô sững sờ nhìn Tạ Tử Lam đi vào bên trong quán Bar, không biết vì sao, biết được mẹ của cô không đem cô bán cho gã đàn ông đó, Tạ Hiểu Hàm lại cảm thấy trong lòng nhẹ bẫng. Ít nhất, nơi đó vẫn sẽ là nhà của cô, cho dù mẹ của cô có hủ bại tới nhường nào, ít nhất mẹ vẫn sẽ không đuổi cô đi, không bỏ rơi cô. Hơn ai hết, Tạ Hiểu Hàm càng sợ bị Tạ Tử Lam bỏ rơi. Cô chỉ có 1 người mẹ, nếu mẹ cũng bỏ rơi cô, cô sẽ chẳng còn gì cả. === Tạ Tử Lam là một người mẹ tốt hay là một người mẹ tồi? Cái đó chỉ có dựa vào cảm nhận của mỗi người khi đọc truyện thôi. Với Cá thì đây là 1 nhân vật rất có chiều sâu. Đọc xong đừng quên like, comment và ném phiếu đề cử ủng hộ Cá nha <3