Tất cả mọi người huyết tộc ở đây đều cúi thấp đầu, tai như bị điếc. Hóa ra nữ thân vương Bruch không hề gần gũi nam giới là vì chuyện này! Huyết tộc xưa nay ăn mặn không hề cấm kị, chuyện nam nữ không phải là chuyện to tát gì, thậm chí phụ nữ huyết tộc đã phải lòng ai sẽ cố gắng mang về lâu đài của mình.  Sắc mặt Olivia vô cùng khó coi. Hắn nhìn Cố Thịnh Nhân, lạnh lùng nói: “Ekaterina, cô ấy lại người ta thích.” Cố Thịnh Nhân liếc nhìn hắn, Olivia đang giận sao?  Không phải chứ, theo lý mà nói, Olivia trước kia chỉ coi Rita như một con mồi ngon thôi, nàng mở lời muốn có Rita, Olivia không có lý do gì để tức giận cả. Chẳng nhẽ bản thân đã sai lầm sao, lần này Olivia đã quan tâm đến nàng ta sao? Nhưng nàng sẽ không từ bỏ.  “Vậy, phải xem ý nguyện của vị tiểu thư đáng yêu này?” Cố Thịnh Nhân cúi thấp người xuống để đứng gần Rita hơn. “Một tiểu thư đáng yêu như vậy, ngươi bằng lòng đi theo ta, trở thành dòng máu huyết tộc của Ekaterina Bruch, từ nay trở thành một thành viên của tộc Bruch cao quý không?” Huyết tộc thở ra khí lạnh, nhưng sự lạnh lẽo này phả vào tai Rita khiến tai nàng ta lại nóng dần lên.  Nàng ta lấy hết dũng khí nhìn Cố Thịnh Nhân, lại bị ngập trong đôi mắt màu vàng sâu thẳm. Đôi mắt đó như một sự quyến rũ đầy mê muội. Rita chỉ cảm thấy cơ thể mình bị sa vào trong đó. “Ta… ta đồng”  Chữ ý còn chưa nói lên lời thì Rita cảm nhận được vòng tay ấm áp và cái ôm quen thuộc. Là Olivia. Nàng ta nghe được tiếng thở dài của người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đó.  Suýt nữa Rita đã vì tiếng thở dài đó mà vùng ra khỏi vòng tay của Olivia, ngược lại Olivia lại che miệng nàng ta, tiếng thở dài này khiến tim nàng ta vỡ ta. “Đủ rồi, Ekaterina!” Oliva dường như hơi khó chịu. “Dùng sức hấp dẫn của nàng với một người bình thường không thấy quá thấp kém sao?”  Cố Thịnh Nhân thầm than vãn, nàng vốn định tới đây để giành lấy Rita. Nói như vậy, trở thành dòng máu huyết tộc của nàng, thì Rita sẽ không thể có cơ hội đối phó với nàng, coi như là một công đôi việc. Suy tính vô cùng thuận lợi, không ngờ Olivia lại không hề phối hợp. Nàng đứng lên nhìn Olivia: “Phong cách nhỏ nhen như vậy thực sự không hề giống ngươi chút nào, Olivia.”  Lúc này, Olivia khôi phục lại phong độ, hắn buông Rita ra, cười nói: “Đây không phải là keo kiệt, trước mặt bao nhiêu người trong huyết tộc, ta đã chọn người đó để thay đổi dòng máu huyết tộc mà nàng lại lấy đi, thì mặt mũi cả bộ tộc McAvoy ta để đi đâu?” Trong lòng Cố Thịnh Nhân tự nhủ, hắn lừa ai chứ, những người ở đây chỉ sợ là dù trong lòng muốn nói xiên nói xẹo, nhưng tuyệt đối không có gan để nói những chuyện liên quan đến thân vương điện hạ. Cố Thịnh Nhân thay đổi tầm nhìn, biết thay đổi Rita là không thể.  Nàng ta có thể cố gắng áp đặt nhưng đó không phải là phong cách của Ekaterina, cũng khiến Olivia sinh nghi, và Rita càng thêm tò mò. “Vậy thì, ngươi muốn bồi thường cho ta thế nào đây? Olivia, bây giờ tâm trạng của ta không được vui.” Cố Thịnh Nhân ngồi xuống một chiếc ghế, miễn cưỡng nói. Olivia nhìn người phụ nữ này, dường như tới tận bây giờ hắn chưa hề thấy một người phụ nữ hiếu chiến như vậy lại có thể từ tốn và đầy cảm tính đến vậy.  “Tất cả mọi người trong lâu đài hắc ám của ta, ngoại trừ Rita, nàng xem xem, tùy nàng chọn, sao nào?