Gần đây tiên sinh Hươu Cao Cổ gặp một nỗi khổ.
Đó là các cây cao trong rừng sắp bị chặt hết rồi, giờ trong rừng chỉ có một ít bụi cây thấp nhỏ thôi.
Nhưng mà!
Nó với không tới!
Là thật đấy.
Nó có thể vươn cổ đến nơi cao nhất có lá cây ở trong cánh rừng này, nhưng mà nó không có cách gì với mấy bụi cây thấp nhỏ cả.
Vì thế tiên sinh Hươu Cao Cổ đã bị đói bụng ba ngày liền rồi.
Ôi chao loài người quá đáng! Tiên sinh Hươu Cao Cổ tức giận nghĩ.
Loài người chặt phá nhà của chúng nó, nó cũng muốn đi vào thành thị và phá hủy hết nhà của con người!
Lại nghĩ đến phần tử khủng-bố làm bậy khắp nơi bị in tên lên báo, đa phần trong số đó đều là những loài vật đáng thương bị con người đuổi ra khỏi rừng rậm.
Tiên sinh Hươu Cao Cổ nghĩ, rõ ràng con người mới là phần tử khủng-bố.
Nhưng thêm hai ngày nữa qua đi, nó chẳng còn suy nghĩ này nữa.
Nó rất đói.
Đói đến mức sắp ngất rồi đây này.
Cứu với, có ai có thể giúp đỡ nó không?.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
80 chương
74 chương
10 chương
6 chương
56 chương
105 chương
116 chương