Ninh thư
Chương 117 : Tìm kiếm đại boss mạt thế (28)
Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư tìm một tòa nhà bỏ hoang gần căn cứ, rồi không có việc gì lại lượn lờ quanh căn cứ, nghe trộm người khác nói chuyện.
Bạn Tiểu Minh đi theo Ninh Thư dù không biết cô đang làm cái gì. Dưới góc nhìn của bạn Tiểu Minh, Ninh Thư toàn làm việc vô bổ, bất luận làm việc gì mà không phải đi săn đều là vô bổ.
Ninh Thư không biết bạn Tiểu Minh đang coi thường cô, mà cô cũng nghe được tin muốn nghe.
Đó chính là Cô Lang và Sồ Phượng ở trong căn cứ này, hơn nữa siêu năng lực của Cô Lang Sồ Phượng còn ở cấp độ cao, rất được sùng bái trong căn cứ, thậm chí chẳng mấy chốc sẽ trở thành người dẫn dắt căn cứ.
Đương nhiên Sồ Phượng là nữ thần của căn cứ, kết hợp với siêu năng lực của cô ta, cô ta được mọi người gọi là nữ thần băng.
Nữ thần à, Ninh Thư hâm mộ ghê, cô chưa từng được người khác tung hô nữ thần bao giờ.
Quả nhiên thượng đế rất công bằng, cho mày khuôn mặt xấu xí đương nhiên sẽ cho mày chỉ số IQ thấp, miễn cho mất cân xứng.
Ninh Thư muốn biết tình hình chỉ huy trưởng ra sao. Cô Lang đã nắm phần lớn căn cứ, vậy nhóm cấp cao ở căn cứ thế nào?
Lành ít dữ nhiều rồi!
“Xong rồi, chúng ta về thôi.” Ninh Thư nói khẽ.
Trông căn cứ mấy ngày, Cô Lang Sồ Phượng cũng không ra ngoài căn cứ làm Ninh Thư rất thất vọng.
Bạn Tiểu Minh nhìn Ninh Thư, hỏi: “Mày đang làm gì thế?”
“Tình báo do thám.” Ninh Thư trả lời.
Bạn Tiểu Minh rủ rê: “Chúng ta triệu tập quái vật nhỏ đi.”
“Được thôi.” Ninh Thư gật đầu.
Cuối cùng cũng nghe thấy Ninh Thư đồng ý triệu tập quái vật nhỏ, bạn Tiểu Minh rưng rưng đôi mắt, sau đó bay lững thững giữa không trung tru giọng lên.
Chỉ trong chốc lát, xác sống từ bốn phương tám hướng xông đến, căn cứ vang lên tiếng còi báo động inh ỏi chói tai.
Chẳng mấy chốc đã có rất nhiều người tuôn ra cổng căn cứ, đề phòng Tiểu Minh trên không trung.
Khi trước chỉ huy trưởng đều tổ chức chống cự xác sống khi xác sống tấn công cắn cứ, tại sao hôm nay không xuất hiện?
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Ninh Thư chau mày, nhìn Cô Lang và Sồ Phượng đứng hàng đầu.
Tà áo hai anh chị bay bay như đôi thần tiên quyến lữ.
Điều khiến Ninh Thư ngạc nhiên đó là, Cô Lang cũng lơ lửng giữa không trung, đối mặt với Tiểu Minh ở phía xa trước mắt mọi người.
Tiểu Minh đánh giá người đàn ông trước mắt, vẻ mặt có hơi sầm sì, người đàn ông này không phải dạng vừa đâu.
Ninh Thư cũng sầm mặt, thực lực của Cô Lang tăng nhanh thật, xem ra khi xác sống tiến hóa thì đồng thời thực lực con người cũng gia tăng.
Trái với Ninh Thư và Tiểu Minh đang đề phòng, sĩ khí bên con người tăng vọt, tất cả mọi người cùng ngước nhìn hâm mộ và thán phục Cô Lang lơ lững giữa không trung.
Bàn tay Cô Lang ngưng tụ quả cầu sáng, lạnh lùng nhìn Tiểu Minh. Tiểu Minh vô cùng cảnh giác quả cầu năng lượng trong tay anh ta.
“Cô Lang, chính là con xác sống này đã giết Lâm Văn.” Sồ Phượng oán hận chỉ Tiểu Minh, hét với Cô Lang.
Cô Lang nheo mắt, phóng siêu năng lực vào Tiểu Minh, điện quang lóe sáng trông cực kỳ ghê gớm. Tiểu Minh né siêu năng lực sấm sét, siêu năng lực đánh trúng xác sống bình thường, xác sống thành tro bụi.
Ninh Thư: …
Không phải cháy khét mà thành tro tàn luôn, năng lượng quá khủng bố.
Tiểu Minh nhìn con quái vật xui xẻo chỉ còn một đống tro bụi, lại nhìn Cô Lang bằng đôi mắt đề phòng chưa từng có.
Ninh Thư ra hiệu tay cho Tiểu Minh bảo chạy, Tiểu Minh ngơ ngác, Ninh Thư thấy nó không nhìn mình thì gọi nó: “Đi.”
Giọng Ninh Thư thu hút sự chú ý của Sồ Phượng, Sồ Phượng nhìn thấy Ninh Thư trong bầy xác sống thì hét lên: “Hoa Đóa Nhi.”
“Hoa Đóa Nhi, qua đây chết đi.”
Sồ Phượng gào lên giận dữ với Ninh Thư, “Tao phải trả thù cho Lâm Văn.”
Ninh Thư chớp mắt, gọi Tiểu Minh: “Chúng ta đi.”
Tiểu Minh chạy đến chỗ Ninh Thư chuẩn bị bỏ chạy cùng Ninh Thư. Cô Lang thấy mục tiêu bỏ chạy thì định đuổi theo, con xác sống này không thể sống sót. Xác sống mạnh như vậy chắc hẳn hạch tinh thể cũng rất lớn mạnh, nếu có được hạch tinh thể của nó, siêu năng lực của anh tăng được một cấp nữa rồi.
Tiểu Minh ngoảnh lại thấy con người kia đuổi theo thì vội vàng tru hai tiếng, thúc giục xác sống bình thường ra sức tấn công căn cứ.
Cô Lang thấy căn cứ sắp không thủ được mới đành xoay người quay về giết xác sống.
Ninh Thư và Tiểu Minh chạy một lúc mới dừng lại. Ninh Thư ngồi bệt xuống đất, Tiểu Minh cũng ngồi xuống đất theo, cầm cái que viết chữ trên đất.
“Hoa Nhi, con người hôm nay rất mạnh.” Tiểu Minh nói chuyện với Ninh Thư.
Ninh Thư gật đầu, rất là mạnh, tu luyện như phi tên lửa. Ninh Thư nói: “Sau này không có việc gì thì đừng đến căn cứ.”
“Hoa Nhi, mày tìm thấy người kia rồi chứ?” Tiểu Minh vẫn không quên mục đích của hai đứa.
Ninh Thư lắc đầu, hôm nay xác sống tấn công căn cứ nhưng chỉ huy trưởng không hề xuất hiện, với cả hình như Cô Lang đã giữ ngai vàng căn cứ rồi.
Tình huống xấu nhất là Cô Lang đã giết chỉ huy trưởng.
Ninh Thư buồn rầu, bảo Tiểu Minh rằng: “Sau này chúng ta sẽ đặc biệt để mắt đến cái căn cứ kia.”
Tiểu Minh ừ, nói: “Tao muốn ăn trái tim con người đó.”
Ninh Thư: …
Chí hướng tốt.
Sau đó Ninh Thư và Tiểu Minh kết hợp thành tiểu đội hai anh em hèn hạ, lượn lờ quanh các khu phụ cận căn cứ. Chỉ cần người ở căn cứ vừa ra ngoài sẽ bày đủ trò xấu xa.
Cô Lang Sồ Phượng rất khó chịu, thành lập tiểu đội siêu năng lực chuyên môn đi đối phó Ninh Thư và Tiểu Minh.
Tiểu Minh học được rất nhiều hành vi không biết xấu hổ của Ninh Thư, tư tưởng thuần khiết của Tiểu Minh dần sa lầy, thường nó sẽ chế các loại bẫy dạy dỗ con người.
Cứ nhìn thấy là Ninh Thư lại thấy tội ác đầy mình. Từ xác sống xé xác con người, Tiểu Minh biến thành xác sống hành hạ con người, cô khó mà thoát tội được.
Cô Lang Sồ Phượng chấp nhất giết được Ninh Thư Tiểu Minh, ngoài việc trả thù và dẹp bỏ nguy hiểm cho căn cứ, quan trọng hơn là muốn lấy được hạch tinh thể.
Căn cứ ngày càng tạo áp lực lớn cho Ninh Thư và Tiểu Minh, dường như Sồ Phượng và Cô Lang đã kết bọn cô, ngày càng ra lệnh cho nhiều dị nhân, thậm chí còn mang cả vũ khí nóng đi cùng.Ưu thế khi mặt chạm trán của Ninh Thư với Tiểu Minh ngày càng nhỏ, Tiểu Minh sẽ triệu tập rất nhiều xác sống tiêu hao lực lượng phe địch.
Có đôi khi Cô Lang tự dẫn dắt đội, rất muốn moi hạch tinh thể trong não Tiểu Minh ra. Siêu năng lực hệ sấm sét có uy hiếp lớn nhất với xác sống. Hễ thấy Cô Lang dẫn đội là Ninh Thư và Tiểu Minh chạy ngay.
Mẹ kiếp đúng là vô liêm sỉ, không đánh lại thì chạy, Cô Lang và Sồ Phượng tức đến nghiến răng.
Ninh Thư thấy mình chán sống quá, đối nghịch với nam nữ chính như thế sớm muộn cũng sẽ bị giết chết.
Ninh Thư nhìn Tiểu Minh vô tư vẽ dưới đất, bảo rằng: “Sau này mày không phải đến căn cứ với tao nữa, khỏi bị người căn cứ giết.”
Thật xấu hổ khi kéo Tiểu Minh đi trêu nam nữ chính.
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
108 chương
83 chương
17 chương
34 chương
501 chương
32 chương