Nịnh Thần
Chương 26
Tuyển phi
Cùng được ban bố với thánh chỉ tuyển phi còn có thủ dụ điều động chức vị của Tư Đồ Bích, sau khi vụ án Đỗ Thanh Lãng được phán quyết, Quân Thụy phải vô cùng vất vả mới có thể nhịn không phát hỏa với Tư Đồ Bích, bất quá điều này cũng không đại biểu hắn sẽ không có hành động nào để trừng phạt Tư Đồ Bích. Vì thế lúc thủ dụ được truyền đến Tư Đồ Bích không hề có chút kinh ngạc nào.
Chức Thái thường tự thiếu khanh, phụ tá Thái thường tự khanh chấp chưởng lễ nghi hoàng cung. Thoạt nhìn chính là chức vị vô cùng trọng yếu, thế nhưng trên thực tế, một nơi như Hoàng cung có nhiều ít nghi thức trọng đại cần tổ chức? Vì vậy xét cho cùng cũng chỉ là một chức quan nhàn tản mà thôi, hơn nửa phẩm cấp so với Ngự sử trung thừa phì thấp hơn không ít, chỉ có ngũ phẩm. Bất quá, nhìn vào việc Lục tiểu thư của Tư Đồ gia, Tư Đồ Uyển Tranh tiến cung tham dự tuyển phi, những người nhàn rỗi kia thực sự nhìn không ra Hoàng đế thay đổi thái độ với Tư Đồ Bích thật ra là có mục đích gì. Huống hồ, không ít tin đồng trên phố nói rằng bộ dạng của Tư Đồ Uyển Tranh mắt ngọc mày ngài, là một vưu vật phong thái tựa thiên tiên, trong kỳ tuyển phi này nàng có được chọn hay không là điều mà không ai có thể nói chính xác được. Nếu như nàng thực sự được chọn rồi, như vậy đối với Tư Đồ gia sẽ là một loại vinh quang, cũng sẽ khiến các gia tộc khác cảm thấy như lâm đại địch.
Hoàng đế tuyển phi chính xác là một đại sự, bởi vì Tân đế từ lúc đăng ngôi đến nay vẫn chưa lập hậu, cho nên Hoàng hậu rất có thể sẽ được chọn ra từ những phi tử được tấn phong lần này, chính vì lẽ đó các đại gia tộc càng thêm coi trọng cơ hội khó có được để gần gũi với Tân đế tâm tư khó dò kia. Chủ nhân của cá đại gia tộc đều hết sức để tâm tuyển chọn trong đám con cháu nhà mình những nữ tử tuổi tác vừa đúng, tướng mạo xinh đẹp, tính cách dịu ngoan, sau khi âm thầm dạy dỗ kỹ lưỡng mới trịnh trọng đưa vào trong cung. Bất quá cái quy củ tuyển phi này không phải là thứ mà các tiểu thư khuê các có thể dể dàng tiếp nhận được, rất nhanh đã thấy một nhóm lớn bị đào thải ta ngoài.
Hoàng đế tuyển phi, sơ tuyển thì trước tiên sẽ phải sàng lọc một phen về hình thể bề ngoài. Nữ tử nhập cung đợt này có đến khoảng hai nghìn người, chia làm khoảng hai mươi tổ, mỗi tổ sẽ do vài tên thái giám phụ trách sơ tuyển. Các vị tiểu thư dựa theo niên linh lớn nhỏ xếp hang đứng ngay ngắn, bọn thái giám từ từ đi qua trước mặt các nàng, cao thấp mập ốm, chỉ cần không vừa mắt những tên thái giám này đều lập tức bị loại đi. Chỉ một vòng như vậy đã đào thải hơn một nghìn người, những người còn lại sẽ phải lần nữa vượt qua vòng kiểm tra thân thể.
Vòng này cũng là do các thái giám phụ trách, bọn họ sẽ kiểm tra các tú nữ ứng tuyển trên xem tai, mắt, mũi miệng có khiếm khuyết gì không, những tật xấu như quáng gà, lãng tai, cà lăm đều phải bị loại. Sau đó còn quan sát lông tóc, cơ thể của các nàng, lông trên người quá nhiều, cơ thể nặng mùi hoặc chân tay có điểm không đẹp đẽ đều bị loại đi, cứ như vậy lại tiếp tục đào thải năm trăm người, chỉ còn có năm trăm người tiến vào được vòng ba,
Vòng thứ ba chủ yếu là nhìn vào phong thái của tú nữ, tỷ như dáng vẻ bước đi, động tác đứng ngồi, ăn uống đều được xem xét kỹ lưỡng, yêu cầu các nàng phải mười phần đoan trang ổn trọng, nếu phát hiện được người nào có cử chỉ ngả ngớn táo bạo, thích nhìn ngang liếc dọc, miệng lưỡi nhàn tản thích bàn chuyện thị phi đều bị loại bỏ, cứ như vậy cuối cùng chỉ còn lại được hai trăm người. Hai trăm tú nữ này không hề nghi ngờ gì đều là những mỹ nhân khó có, vô luận là dung mạo hay phẩm đức đều có thể liệt vào hàng nhất đẳng. Bởi vì từ lúc sơ tuyển đến bây giờ, tất cả trình tự đều do bọn thái giám đến phụ trách. Tuy rằng thái giám đều là một bọn bán nam bán nữ, thế nhưng những vị thiên kim tiểu thư này ai mà chẳng có cha chú quyền cao chức trọng thân thể hiển hách, bản thân lại được nuông chiều từ nhỏ, thế nên bị một đám thái giám bình phẩm từ đầu đến chân như thế thật sự đã khiến các nàng chịu ủy khuất không nhỏ, chỉ có những người có thể nhẫn nhịn không chút ra vẻ nặng nhẹ mới là nữ tử chân chính có thể đảm đương thể diện của Hoàng gia. Bất quá như thế này, đợi đến khi các nàng bước vào vòng tuyển chọn thứ tư còn phải đối mặt với một hoàn cảnh khiến cho người ta mặt đỏ đến mang tai.
Vòng tuyển chọn khiến các vị tiểu thư đỏ mặt ngượng ngùng, trốn trốn tránh tránh này chính là kiểm tra ***. Vòng kiểm tra *** này chính là muốn xem bộ ngực, vùng bụng và những nơi riêng tư của nữ tử, những vị cô cô có kinh nghiệm trong cung sẽ nhìn xem nàng có phải có tấm thân xử nữ hay không, hoặc có bị những bệnh khó nói như trĩ sang, táo bón hay không. Có rất nhiều tú nữ đến một bước này đều cảm thấy vô cùng thẹn thùng, có vài người da mặt mỏng thậm chí trực tiếp rút lui không tham gia tuyển chọn, vì thế đến cuối cùng hai nghìn nữ tử tham dự chỉ còn xót lại không đến năm mươi người. Năm mươi người này sẽ được lưu lại trong cung học tập lễ nghi, trong khoảng thời gian đó lại một lần nữa quan sát phẩm đức, tập tính sinh hoạt và năng lực đối nhân xử thế của các nàng, cuối cùng Hoàng đế mới xuất hiện chọn ra người mình vừa ý để sắc phong phi tần. Năm mươi người cuối cùng còn lại có thể nói giai nhân hy thế1, trong tram người chọn một, tuy rằng dung mạo có thể không phải là tốt nhất, nhưng cử chỉ cùng lễ nghi là hoàn toàn không thể xoi mói, mà người có dung mạo tuyệt hảo nhất trong lần tuyển chọn này vừa vặn chính là Lục tiểu thư của Tư Đồ gia, Tư Đồ Uyển Tranh.
Đối với tin tức Tư Đồ Uyển Tranh vượt qua cửa ải cuối cùng, Tư Đồ Bích thật sự không có chút vui vẻ chút nào. Sinh hoạt trong hậu cung là như thế nào chứ? Nếu ngươi được sủng ái dĩ nhiên là phong quan vô hạn, thế nhưng có thể sống sót mà nhận được vinh sủng đến giây phút cuối cùng có được bao nhiêu người? Hơn nữa cho dù được Hoàng đế sủng ái cũng chỉ phong quang không được mấy năm, đợi đến khi hoa tàn ít bướm thì thất sủng cũng chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi. Không nói đến trong chốn hậu cung này có nhiều ít người luôn nhìn chằm chằm vào ngươi, chờ ngươi sa vào cạm bẫy, nơi nơi đều tồn tại thị phi, một khi bị người nắm cán là coi như trọn đời không thể xoay người. Giống như Chân hậu và Vinh quý nhân mẫu thân của Quân Thụy năm đó vậy, Chân hậu năm đó đã đặt được địa vị khiến người ta tôn kính mười phần, hơn nữa còn là vị Hoàng hậu nổi danh hiền đức, thế nhưng để con trai mình có thể ngổi vững trên ngôi vị Thái tử Chân hâu cũng đã giở không ít thủ đoạn tàn độc, hơn nữa đối tượng bị hạ độc thủ sợ rằng không chỉ có một mình Vinh quý nhân. Nghĩ đến đây Tư Đồ Bích đã cảm thấy vô cùng sợ hải, vị cô cô ở trước mặt y luôn luôn tỏ ra ôn nhu thiện lương không ngờ lại có thể vì đạt được mục đích mà không từ một thủ đoạn ác độc nào. Như vậy Lục tỷ Uyển Tranh của y, có phải đến một ngày nào đó cũng sẽ trở thành loại người giống vậy? Có lẽ, thực sự chính là cửa cung cao dày vây khốn cung nhân tịch mịch? Vô luận là kết cục như thế nào cũng khiến Tư Đồ Bích cảm thấy khó thể tiếp thu.
Chỉ bất quá, Tư Đồ Bích y không phải cũng đang đem hết thủ đoạn ra đấu đá trong vũng lầy quyền lực này sao? Làm gì còn tâm tư thanh thản mà quan tâm đến hạnh phúc của người khác? Hạnh phúc, cái từ này lại là một thứ xa xỉ đến thế nào đây!
Công việc của Thái thường tự chính là có quan hệ đến lễ nghi của Hoàng gia, vì tậy Tư Đồ Bích và Tư Đồ Uyển Tranh cũng có không ít cơ hôi gặp mặt, bất quá là hai người bọn họ bây giờ đều đang ở trong Hoàng cung, không thể bước đến hỏi han thân mật như khi còn ở trong nhà, nói là gặp mặt cũng chỉ là từ rất xa nhìn thấy bóng dáng đối phương một chút, xác nhận xem đối phương gần đây trải qua có dễ chịu hay không. Tư Đồ Bích từ xa nhìn thấy Uyển Tranh, nàng mặc một bộ trường bào màu hồng nhạt, thoạt nhìn tươi đẹp như một đóa hoa sen sắp đến kỳ nở rộ, nàng chỉ cần đứng yên ở đó cũng đủ trở nên nổi bậc trong một đám nữ tử đang cố gắng trổ hết tài năng, những người có cơ hội nhìn thấy dung mạo của nàng đều khen không dứt miệng. Mắt như xuân thủy, mày tựa núi xa, đôi môi anh đào lúc nào cũng như chúm chím một nụ cười thản nhiên, tóc đen như thác nước búi theo kiểu hồ điệp kế2, lại chỉ đơn giản cài thêm một cây trâm đồi mồi lưu ly cùng với một đôi khuyên tai đồng bộ nhìn qua có vẻ mộc mạc thế nhưng lại thập phần tinh xảo phù hợp, một chiếc thắt lưng bằng lụa rủ thắt ngang vòng eo mảnh mai lại càng đẹp đến không sao tả xiết. Động tác kia biểu tình kia, không một động tác nào không biểu hiện khí chất cao quý không chút rut rè của nàng.
Tư Đồ Uyển Tranh cùng các tú nữ khác đang đi theo nữ quan học hỏi lễ nghi cung đình, xa xa nhìn thấy được bóng dáng của Tư Đồ Bích liền mỉm cười gật đầu với y một cái, biểu tình ckia thoạt nhìn vô cùng thoải mái hài lòng khiến tâm tư của Tư Đồ Bích cũng yên tĩnh hơn rất nhiều, y âm thầm thở dài một hơi rồi tự cười rằng mình đại khái đã lo nghĩ quá nhiều. Uyển Tranh tỷ tuy trước giờ cá tính ôn hòa, thế nhưng sâu trong xương cốt vẫn kế thừa cá tính kiên định quật cường của Tư Đồ gia, nàng là một nữ tử kiên cường, nếu đã quyết định tiến cung thì hẳn là đối với cuộc sống sau này cũng chuẩn bị không ít dự định, cứ mặc nàng đi thôi. Hơn nửa quan hệ giữa y và Uyển Tranh cũng không tệ lắm, trước giờ vẫn chỉ có một mình y ở trong kinh thành, mặc dù thỉnh thoảng đại ca Tư Đồ Giác sẽ đến một chút, thế nhưng y và đại ca xưa nãy vốn đã bất hòa, vì thế chung quy cũng là một người tịch mịch, hiện tại có thêm Tư Đồ Uyển Tranh cứ coi như ở chốn kinh thành này lại có thêm một người để y tưởng niệm.
Sau khi Tư Đồ Uyển Tranh vào kinh không lâu, Tư Đồ Bích vẫn còn chưa có dịp cùng nàng ngồi xuống tâm sự đã phải bận rộn chuẩn bị cho việc Hoàng gia tế tự vào tiết Thanh minh. Quân Thụy xưng đế đến nay chưa quá nửa năm, hoạt động tế tự long trọng như vậy vẫn là lần đầu tiên, vì vậy triều đình đối với chuyện này coi trọng phi thường, tất cả chi tiết đều cần phải phù hợp với pháp điển tổ tong, không được có nửa điểm sai lầm, hiện giờ Tư Đồ Bích đã là Thái thường tự thiếu khanh đương nhiên phải phụ trách rất nhiều việc bất kể lớn nhỏ, ngay cả nguyên liệu, gia vị ngự thiện phòng cần dùng để chuẩn bị cống phấm cũng phải qua tay y, trong lúc nhất thời bận rộn đến mức y chỉ hận không có thêm một đôi cánh để bay cho nhanh, vì thế việc của Tư Đồ Uyển Tranh cũng liền phải gác qua một bên rồi.
Quy trình tế tự còn quan hệ đến một vấn đề vô cùng trọng yếu, đó chính là thân mẫu của Quân Thụy rốt cục phải dựa theo quy cách gì để tế bái. Lúc thân mẫu của Quân Thụy qua đời bất quá chỉ có được một phong hào Vinh quý nhân, khi đó Quân Thụy chẳng qua cũng là một Hoàng tử không được sủng, hiện tại hắn đã xưng đế, như vậy thân mẫu của hắn phải bái tế theo quy cách của Thái hậu hay vẫn cứ giữ quy cách của Thái phi?
“Đại nhân, người xem việc này…” Quan viên dưới quyền lại mang một vấn đề khó giải quyết đến hỏi ý kiến của Tư Đồ Bích, nguyên bản chuyện này vốn phải để Thái thường tự khanh định đoạt, thế nhưng không người nào tình nguyện nhổ lông cọp đi đến trước mặt Hoàng đế để hỏi vấn đề này, còn nếu muốn tự mình quyết định thì đúng là đã sầu càng thêm sầu mà. Nếu sử dụng quy cách của Thái hậu tế bái thì coi như đã trực tiếp đắc tội Chân hậu đương quyền, lại sợ rằng những người rãnh rỗi bên ngoài nghĩ rằng mình đang muốn nịnh bợ Hoàng đế, còn nếu cử hành theo quy cách Thái phi lại sợ bệ hạ mất hứng, dù sao cũng chính là thân mẫu của người. Vì vậy Thái thường tự khanh liền khéo léo mượn cớ từ chối xử lý việc này mà đem đổ lên đầu Tư Đồ Bích —— dù sao thì ai cũng biết Tư Đồ Bích chính là hồng nhân trước mặt bệ hạ, lại còn nhiều lần được ân chuẩn ngủ lại trong Hoàng cung, nào có ai có thể được ân sủng hơn y cơ chứ?
“Được rồi, đợi ta nghĩ cách viết một chiết tử trình lên cho bệ hạ phê chuẩn đã.” Tư Đồ Bích nhìn đống công văn chất đống trước mặt mình thở dài, không khỏi âm thầm lắc đầu, cái chiết tử này trình lên liền không thể thiếu một phen dằn vặt mà. Mấy ngày gần đây bận rộn đến khổ, vài lần Quân Thụy triệu tiến cung y đều qua loa làm cho xong chuyện rồi liền đi ngủ, ngay cả hắn thanh lý cho mình như thế nào cũng không biết, mấy hôm nay cũng Cam Đường cũng phải bận rộn sắc thêm cho y vài thang thuốc, nếu không có mấy thứ thuốc kia chống đở sợ rằng y đã sớm chịu không nổi.
“Dạ, đại nhân.” Người nọ cười đến con mắt đều nheo lại, bộ dạng giống như đã trút được một gánh nặng lớn khiến Tư Đồ Bích nhìn mà cảm thấy chói mắt. Mấy người này thoạt nhìn trung hậy thành thật, trên thực tế thông qua mấy lần tế tự thế này không biết đã tham ô nhiều ít, dù y có tâm muốn điều tra thì lúc này cũng không đủ tâm lực để làm, hơn nữa y đã không còn là Ngự sử trung thừa nữa rồi, đây cũng không phải thiên hạ của Thái ca, y cần phải tận tâm tận lực như thế làm gì?
Tác giả: Nhắc lại lần nữa, đây là bối cảnh tưởng tượng, các chức vụ quan lại, nghi lễ không hoàn toàn giống với thực tế của bất cứ vương triều nào trong lịch sử, xin không cần dùng ánh mắt quá nghiêm túc đòi hỏi chính xác để nhận định chương này. Còn nữa, các tình tiết trong trường đoạn tuyển phi hoàn toàn được tham khảo tư liệu trên internet.
————————————————-
1/ Giai nhân hy thế: Giai nhân, diệu nhân khác với mỹ nhân, mỹ nhân chỉ có vẻ đẹp bề ngoài, nhưng chữ giai và diệu thường chỉ cả phẩm chất bên trong. Chữ giai thường dùng cho những người có đức hạnh tốt đẹp, phong tái ung dung, là một người có thể được miêu tả bằng vẹn tròn đầy đủ, thường giai nhân sẽ không cần dung mạo tuyệt thế nhưng cũng phải hơn người. Diệu nhân là những người đặc biệt, thường sẽ có một biệt tài hoặc một ưu điểm gì đó khiến người ta ấn tượng, diệu nhân thường không cần thiết phải có bề ngoài xinh đẹp.
Hy thế đơn giản chỉ là thế gian hiếm có thôi.
2/ Búi tóc hồ điệp kế
7FD8290A180AECF36BA26DD0F5A079DF
Published by: ổ mèo lười đơn giản là lười Xem các bài viết của ổ mèo lười
Categories Cổ trang, Nịnh thần – Địch Khôi (Hoàn)Để lại bình luận
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
240 chương
169 chương
6 chương
27 chương
14 chương
15 chương