Niên niên hữu dư
Chương 113
Từ khi bị Trần Tinh hung hăn khiến tổn thương, Tôn Lê cảm thấy mình không nên đi tìm Trần Tinh, mấy tháng trôi qua, cô và Trần Tinh đại khái chính là hai đường thẳng song song với nhau, vốn sẽ không cắt nhau, có cắt nhau thì cũng sẽ chia cắt nữa mà thôi, đại khái là như vậy đi. Tuy rằng ngẫu nhiên Tôn Lê nhớ đến Trần Tinh tâm tình vẫn còn có chút khó chịu, nhưng thật ra cũng tốt lắm, cô cũng tự cảm thấy may mắn vì mình không có hãm quá sâu.
Tôn Lê vốn là người không chịu được cô đơn, cô không ở một mình lâu lắm, thế nhưng lần này lại đến vài tháng, không có kết giao bạn trai hay bạn gái, thật ra không phải là cô không muốn, mà là khi cô muốn làm như vậy thì có chút lực bất tòng tâm, không có hứng thú gì cả, không có nổi một chút hứng trí với bất kỳ người nào. Sau đó vẫn một mình như vậy, đối với chuyện ngoan ngoãn của mình chính bản thân Tôn Lê còn thấy không thể tin được huống hồ gì là Niên Ấu Dư. Niên Ấu Dư nói đại khái là tim cô đã có chủ nhân, nhưng là cô cảm thấy chủ nhân cái quái gì, chỉ là tìm chưa thấy người thích hợp thôi, cho nên lâu lâu mới nhớ đến một số người không nên nhớ đến, ví dụ như Trần Tinh.
Giống như giờ phút này, Tôn Lê mở truyền hình ra xem, thật ra cô rất ít khi xem tin tức giải trí, có lẽ cũng là đúng dịp thôi, cô tùy ý mở lên thì thấy Trần Tinh đang thay Ninh Dĩ Tầm tổ chức họp báo.
Tôn Lê nhìn Trần Tinh, tâm tình không hiểu sao lại không tốt, cô biết người này không sai, giống như cái gì từ một phía cũng không tốt, cô biết mình muốn cái gì, nhưng đã dùng hết phương pháp rồi vẫn là cầu mà không được, giờ phút này cô đối với Trần Tinh cũng là như vậy, chính là cảm giác cầu mà không thể có. Tuy rằng Tôn Lê nghĩ đến những ngày mình theo đuổi Trần Tinh, làm một số chuyện có chút quá dáng, không thể trách Trần Tinh mắng cô như vậy, nhưng là cô cũng không có dũng khí theo đuổi Trần Tinh lại.…..//…..
“Tôn Lê, mình có một ý tưởng, mình muốn lấy danh nghĩa Ninh Dĩ Tầm thành lập một quỹ từ thiện, cậu muốn cũng có thể tham gia, dù sao trước kia hai đứa mình cũng có ý tưởng này.” Niên Ấu Dư nói với Tôn Lê.
Tôn Lê biết Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm đã quen lại, toàn thân Niên Ấu Dư đều tản ra ánh sáng tình yêu cực kỳ dễ chịu, quả thực như có cảm giác muốn làm đui mắt mình, tuy rằng không cố ý ân ái, ngược dân FA, nhưng trêи người Niên Ấu Dư vẫn tản ra hơi thở tàn phá tâm hồn FA như vậy.
“Mình mới không cần tham dự hội từ thiện mang danh nghĩa của Ninh Dĩ Tầm, mình vẫn chán ghét cô ta như trước kia thôi.” Tôn Lê bĩu môi nói, Ninh Dĩ Tầm là tử mệnh của Niên Ấu Dư, nhưng một chút cũng không có quan hệ với mình, mình mới lười quan tâm đến mỹ danh Ninh Dĩ Tầm kia.
“Dù sao cũng là hội từ thiện, lấy danh nghĩa của ai cũng đâu có quan hệ, dù sao cậu cũng không phải người mua chuộc danh tiếng.” Niên Ấu Dư nói.
“Cậu không cần nghĩ rằng mình cao mạo như vậy, tuy rằng lấy danh nghĩa lập hội từ thiện cũng không quá quan trọng, nhưng là cậu cần gì lại lấy tên của Ninh Dĩ Tầm, dù sao mình cũng không thích, cậu cứ làm hội của cậu, đừng kéo mình nhập bọn.” Tôn Lê làm là một bộ dáng không muốn thương lượng.
“Lấy danh nghĩa Ninh Dĩ Tầm là suy tính của mình, Ninh Dĩ Tầm là người nổi tiếng, có vô số fan đáng tin, rất có lực kêu gọi, đây đối với chuyện thành lập hội từ thiện là chuyện tốt. Hơn nữa việc này cũng không phải mình mình tự quyết định, mình bàn với Trần Tinh rồi, đối với ý tưởng này chị ấy cũng rất tán thành, hiển nhiên việc này, Ninh Dĩ Tầm chỉ có thể làm tuyên truyền, rất nhiều chuyện cơ bản đều phải do Trần Tinh phụ trách, chẳng lẽ cậu không muốn lấy cơ hội này ‘chiếm công làm tư’ sao? Đến lúc đó thời gian ở chung với nhau thật nhiều, còn sợ chị ấy không để ý đến cậu sao….?” Niên Ấu Dư nheo mắt hỏi, Tôn Lê là động vật ăn thịt, gần đây có thể ăn chay lâu như vậy nếu không phải vân còn nhớ thương Trần Tinh thì Niên Ấu Dư cũng không tin Tôn Lê có thể dễ dàng đổi tính như vậy.
“Xì, ai quan tâm chị ta, mình cũng không phải không chị ta thì không thể!” Tuy rằng Tôn Lê mạnh miệng, nhưng nội tâm lại xúc động mênh mang, đến lúc đó đều là phải thân cận do công việc, chứ không phải bản thân cô chủ động đâu, hơn nữa là do mình là một thanh niên nhiệt quyết làm điều tốt cho xã hội, không thể không tiếp xúc được.
“Dù sao lúc trước cậu cũng đã có ý nghĩ như vậy, sao không cùng nhau hợp tác chứ?” Niên Ấu Dư rất hiểu biết vị đại gia ‘vịt chết còn mạnh miệng’ này, nên cũng không vạch trần, chỉ là tiếp tục giựt dây cho Tôn Lê gia nhập.
“Quên đi, tuy rằng không thích Ninh Dĩ Tầm, nhưng mà cậu đã mở miệng mời mình gia nhập rồi, mình cũng cố gắng mà gia nhập đi.” Tôn Lê làm ra bộ dáng thật miễn cưỡng nói.
Niên Ấu Dư thấy Tôn Lê là bộ dáng ước gì được gia nhập ngay lập tức mà bề ngoài vẫn còn ra vẻ ngạo kiều cười cười.
Tôn Lê bị Niên Ấu Dư cười đến có chút không còn mặt mũi, trừng mắt nhìn Niên Ấu Dư.
“Đêm nay có rảnh không, đến nhà mình ăn lẩu.” Niên Ấu Dư hỏi, nàng cảm thấy Trần Tinh thực sự rất tốt, nước phù sa không nên chảy ruộng ngoài, liền muốn tác hợp với Tôn Lê, dù sao quả thật Tôn Lê cũng rất thích Trần Tinh.
“Cậu với Ninh Dĩ Tầm dính như sam, mình không đến nhìn hai người ân ái, tự tìm ngược à?” Tôn Lê không hề suy nghĩ liền từ chối.
“Nếu Trần Tinh cũng đi thì sao?” Niên Ấu Dư nhướng mắt hỏi.
“Mấy giờ?”” Bị Niên Ấu Dư nhìn thấu tâm tư cùng tầm mắt trêu chọc của nàng, cảm giác thực sự chán ghét, nhưng là cô hiểu rõ, Niên Ấu Dư đang tìm cách tác hợp cho mình cùng Trần Tinh, Tôn Lê thừa nhận là tâm mình vẫn động, trong lòng vẫn không hiểu sao rất chờ mong được gặp mặt Trần Tinh.
“Tối nay 6 giờ.” Niên Ấu Dư trả lời.
“Ninh Dĩ Tầm nhà cậu gần đây cũng rảnh nhỉ, thường xuyên cùng nhau ân ái như vậy.” Tôn Lê nhớ rõ sự nổi tiếng của Ninh Dĩ Tầm, hẳn là bận rộn nhiều việc mới đúng.
“Dù sao chúng mình cũng vừa hợp lại không lâu, nên Trần Tinh chăm sóc chủ động an bài ngày nghỉ cho Ninh Dĩ Tầm.” Niên Ấu Dư tác hợp Tôn Lê với Trần Tinh cũng là có chút tư tâm, Trần Tinh chăm sóc Ninh Dĩ Tầm quá nhiều, Niên Ấu Dư cảm thấy bản thân nàng nên tiếp nhận một số việc giúp Trần Tinh thì tốt hơn. Hơn nữa Ninh Dĩ Tầm luôn ỷ lại với Trần Tinh khiến cho Niên Ấu Dư cũng có chút ghen tỵ, nàng hy vọng sau này Ninh Dĩ Tầm ỷ lại với nàng nhiều hơn là với Trần Tinh.
Trần Tinh thực sự là ước gì Niên Ấu Dư đến giúp nàng chia sẻ công việc đi, nàng cảm thấy từ khi Niên Ấu Dư chủ động tiếp nhận xong, Trần Tinh cảm thấy thoải mái không ít, rốt cục cuộc sống cũng không cần đặt Ninh Dĩ Tầm làm trung tâm nữa, thời gian và không gian của nàng để cho bản thân mình lớn hơn rất nhiều, ngẫu nhiên nàng có lo lắng chuyện tình cảm của hai người họ bị đưa ra ánh sáng, nhưng tổng thể là nàng vẫn cảm thấy thoải mái hơn lúc trước rất nhiều. Lúc Ninh Dĩ Tầm muốn tùy hứng, Niên Ấu Dư là người đầu ấp tay gối, nói chuyện khuyên bảo cũng dễ dàng hơn mình rất nhiều, Trần Tinh cảm thấy, Ninh Dĩ Tầm rơi vào cạm bẫy ôn nhu của Niên Ấu Dư chắc chắn là cả đời đều không thoát được đi, bởi vì chỉ số thông minh và tính nhẫn nại của Ninh Dĩ Tầm thực sự là không đáng để xách giày cho Niên Ấu Dư nữa. Nếu Niên Ấu Dư là người xấu, Ninh Dĩ Tầm có chết thế nào chắc cũng không biết đâu, may mắn là Niên Ấu Dư yêu Ninh Dĩ Tầm nhất, nên số mệnh của Ninh Dĩ Tầm thật sự là tốt đến mức khiến cho người ta hâm mộ ghen tị. Trần Tinh đã nghĩ, nếu có một cô con gái nhu thuận giống như Niên Ấu Dư nàng vẫn sẽ lo lắng, huống chi là người khiến mình tức chết như Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm là trời sinh khiến người khác phải chăm sóc, từ nhỏ đến lớn mình thực sự là người thu thập tàn cục mà.
Trần Tinh là sợ chăm sóc người khác, nhưng nếu có bạn gái như Niên Ấu Dư vẫn là có thể chấp nhận, phải biết rằng trước kia Trần Tinh vẫn cảm thấy độc thân rất tự tại, đều không có cảm giác cô độc gì cả, đại khái chỉ cảm nhận được một chút cô đơn mới hơi hiện lên ý niệm này trong đầu, bất quá nàng cũng nhanh chóng bỏ đi, nàng nghĩ gần đây có lẽ là bị Ninh Dĩ Tầm và Niên Ấu Dư ân ái đầu độc mất rồi.….//…
Bởi vì để ý đến người kia, cho nên Tôn Lê vẫn đến rất sớm, không biết vì sao, trong lòng ẩn ẩn hy vọng mình có thể nhìn thấy Trần Tinh sớm một chút.
Niên Ấu Dư ở phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, Ninh Dĩ Tầm vốn là người thích dính lấy người yêu, cho nên cũng muốn đi vào phòng bếp, làm cho Niên Ấu Dư phải đổ bể hết mấy thứ, vì Ninh Dĩ Tầm ở đây, cái gì nàng cũng không thể làm được, đành phải hạ lệnh cấm không cho Ninh Dĩ Tầm đi vào.
Lúc Tôn Lê đến, Ninh Dĩ Tầm chính là đang bắt chéo chân ngồi ở sô pha xem truyền hình, một chút hình tượng của đại minh tinh đều không có.
Tôn Lê và Ninh Dĩ Tầm vốn là không thích nhau, nhưng mà Tôn Lê biết, sau này có thể có cơ hội đến gần Trần Tinh hay không, chắc chắn sẽ phải thông qua Ninh Dĩ Tầm, vì thể không thể tiếp tục không thích Ninh Dĩ Tầm nữa, mà còn có vài phần lấy lòng chào hỏi cô. Phải biết rằng Tôn Lê kiêu ngạo như vậy, có thể cúi đầu trước một người là chuyện khó khăn cỡ nào.
Ninh Dĩ Tầm cũng vậy, thấy Tôn Lê không bày ra tư thế đại tiểu thư trước mặt mình như lúc trước nữa, nghĩ đến Tôn Lê cũng là bạn chí cốt của Niên Ấu Dư, nên thái độ đối với Tôn Lê cũng coi như là khách khí.
“Cô thích Trần Tinh?” Ninh Dĩ Tầm hỏi, cô nghe lời Ấu Dư, nhìn điều kiện ngoại hình của Tôn Lê thật sự không tệ, đặc biệt là dáng người kia, vừa nhìn thấy cũng biết là có luyện tập qua, hơn nữa nghe Ấu Dư nói Tôn Lê kinh nghiệm yêu đương phong phú, vừa thấy chính là loại tràn đầy tao khí trêи giường. Cô cảm thấy cuộc sống Trần Tinh thực sự là quá cứng nhắc, đã từng tuổi này rồi mà tháng ngày trôi qua giống như ni cô, dù Tôn Lê không thể an ủi được tâm tình khô cạn của Trần Tinh, nhưng ít nhất cũng có thể khiến cho thân thể Trần Tinh dễ chịu đi.
Tôn Lê chỉ biết Niên Ấu Dư nói việc này cho Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng cô thực thích Trần Tinh, nhưng bị phơi bày ra trong lòng vẫn cảm thấy rất khó chịu, cô thực sự không muốn Ninh Dĩ Tầm biết, đều do Niên Ấu Dư này nhiều chuyện.
“Tôi thích chị ấy.” Tuy rằng nội tâm khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn thừa nhận rất rõ ràng.
“Chắc là chị ấy rất khó theo đuổi đi.” Ninh Dĩ Tầm hỏi, người theo đuổi Trần Tinh đều là gặp không ít trắc trở, Tôn Lê chắc cũng không ngoại lệ.
Tôn Lê mím môi không đáp, nếu không khó theo đuổi bản thân cô đã theo đuổi được từ lâu rồi, tuy rằng Tôn Lê cảm thấy bản thân mình như bị coi thường, người theo đuổi cô cả một hàng dài, mà cô lại nhớ mãi không quên Trần Tinh, loại cảm giác này thực sự khiến cho Tôn Lê không có biện pháp buông xuống được.
“Trần Tinh người này, thực sự rất dễ mềm lòng, nhưng có cái mâu thuẫn là chị ấy có tính nguyên tắc rất mạnh, nếu cô muốn theo đuổi chị ấy, mặt dày mày dạn không nói, nhưng phải tôn trọng nguyên tắc của chị ấy, không nên chạm đến ranh giới của chị ấy, nếu không sẽ bị chị ấy cách ly bên ngoài ….” Ninh Dĩ Tầm cảm thấy nếu Niên Ấu Dư muốn tác hợp Trần Tinh và Tôn Lê, thì cô liền trợ giúp một chút, dù sao có theo đuổi được không thì cũng phải xem bản lãnh của Tôn Lê, hơn nữa định lực của Trần Tinh rất lớn, Ninh Dĩ Tầm hoàn toàn không sợ mình “Trợ Trụ vi ngược”. Nếu Trần Tinh có thể bị Tôn Lê câu đi, thuyết minh Trần Tinh đối với Tôn Lê vẫn là có cảm giác, nếu không thích, Tôn Lê muốn theo đuổi thế nào cũng là không được.
Tôn Lê yên lặng đem lời nói của Ninh Dĩ Tầm ghi tạc trong lòng, cô biết Ninh Dĩ Tầm ở cùng Trần Tinh mười mấy năm, là hiểu rõ Trần Tinh bao nhiêu, Tôn Lê đang muốn nói gì đó, thì chuông cửa vang lên, nghĩ đến Trần Tinh đang ở ngoài cửa, trong lòng lại không tự giác nhảy lên vài cái. Lần đầu tiên cô cảm nhận được cảm giác vừa chờ mong vừa sợ hãi nhìn thấy một người như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
63 chương
867 chương
10 chương
19 chương
368 chương
37 chương
42 chương