“Ấu Dư, nên đi thôi.” Niên Tông Hán nhìn đồng hồ một chút, thời gian vừa đúng, nên gõ cửa thúc giục Niên Ấu Dư. Niên Ấu Dư nhìn lễ phục dạ hội trêи tủ, không hề có ý nghĩ muốn đi, nàng lại nhìn vé Liveshow trong tay, nàng không thể lừa gạt chính mình, trong lòng nàng là muốn đi, nàng nắm chặt vé vào cửa trong tay, sau đó dứt khoát đứng dậy mở cửa phòng. “Ba ba, yến tiệc đêm nay con không thể tham gia, con còn có việc phải làm.” Niên Ấu Dư nói xong, không đợi Niên Tông Hán phản ứng, liền vội vàng ra ngoài, nàng không muốn bỏ qua. Niên Tống Hán nhìn con gái vội vàng rời đi, hắn có chút tròn mắt, nếu có chuyện gì quan trọng, nên nói trước mới đúng, rõ ràng là con gái mình nhất thời thay đổi chủ ý, chuyện gì sẽ làm con gái mình do dự đến phút cuối mới quyết định đây? Niên Tông Hán cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, hắn nhanh chóng gọi điện thoại cho Tôn Lê, muốn tìm hiểu nguyên nhân một chút. “Tôn Lê, cháu có biết gần đây Ấu Dư có chuyện gì khó xử không?” Niên Tống Hán thử hỏi. “Dạ không có, sao vậy chú?” Tôn Lê có chút bất ngờ, có một ngày Niên Tông Hán cũng sẽ lo lắng cho con gái Niên Ấu Dư ngoan ngoãn kia chứ. “Không có chuyện gì, chỉ là vừa rồi nó vội vàng ra ngoài, nên tò mò muốn biết hôm nay nó hẹn ai, có chuyện gì đặc biệt không.” Niên Tông Hán nói thật. “Cậu ấy hẹn ai con không biết, nhưng mà nói đến chuyện đặc biệt, hôm nay hình như là Ninh Dĩ Tầm….” Tôn Lê nói đến tên Ninh Dĩ Tầm liền tự động không nói nữa. “Có liên quan gì đến Ninh Dĩ Tầm? Không phải hai đứa nó không liên lạc sao?” Niên Tông Hán vừa nghe đến tên Ninh Dĩ Tầm liền lộ ra bộ dạng cảnh giới. “Dạ không có liên hệ, con chỉ muốn nói hôm nay Ninh Dĩ Tầm tổ chức Liveshow, thật ra Ninh Dĩ Tầm tổ chức Liveshow thì đúng là không có liên quan gì đến Niên Ấu Dư.” Kỳ thật Tôn Lê cũng không tin Niên Ấu Dư sẽ không đi đến buổi biểu diễn của Ninh Dĩ Tầm, phải biết rằng tên kia là nói một đằng làm một nẻo, lần trước còn chết không chịu thừa nhận. “Uhm, chú biết rồi.” Đương niên Niên Tông Hán cũng biết Ninh Dĩ Tầm bắt đầu tổ chức Liveshow ở đây, chẳng qua hắn thực không chú ý đến là ngày hôm nay, khó trách Niên Ấu Dư lại do dự như vậy, trong lòng con gái còn chưa bỏ Ninh Dĩ Tầm xuống được sao? Nghĩ đến khả năng này, tâm trạng Niên Tông Hán liền trầm xuống.……..//…….. Niên Ấu Dư nhìn đồng hồ càng lúc càng chỉ đến tám giờ, nàng không tự giác lái xe nhanh hơn một chút, vì nơi biểu diễn của Ninh Dĩ Tầm cách nhà nàng không xa, nên khi đến vẫn còn năm phút nữa mới tới giờ. Khi vào cửa, người đã đến kín hết chỗ, cơ bản còn không có lối đi, Niên Ấu Dư cũng không trực tiếp đến ghế VVIP mà Ninh Dĩ Tầm cố ý để cho nàng, mà đi đến một nơi rất khó để nhìn thấy được. “Tôi có thể đổi chỗ với cậu không?” Niên Ấu Dư đưa vé cho một cô gái trẻ tuổi ở hàng ghế ngoài xa. Cô gái nhìn vé trêи tay Niên Ấu Dư, đây không phải là ghế VVIP giá trị hoàng kim sao, sao lại đổi thành vé tồi tàn của mình chứ, vé này không phải là giả đi, cô gái có chút nghi ngờ nhìn về phía Niên Ấu Dư, mặt Niên Ấu Dư rất xinh đẹp, cũng quá vô hại, một chút cũng không giống kẻ lừa gạt, nhưng mà một người bình thường đối với chuyện tốt lành tự nhiên như vậy tất nhiên là có nghi ngờ. “Xin yên tâm, vé này là thật.” Niên Ấu Dư mỉm cười nói với cô gái đó. Tuy rằng cô gái vẫn có chút lo lắng, nhưng vẫn là nửa tin nửa ngờ cầm vé đi tìm vị trí hoàng kim.……..//…….. “Em chuẩn bị đi, sắp bắt đầu rồi.” Trần Tinh nói với Ninh Dĩ Tầm vừa trang điểm xong, giờ phút này Ninh Dĩ Tầm hóa thân thành nữ vương Ai Cập, cực kỳ gợi cảm lại cao quý. “Em có chút khẩn trương.” Ninh Dĩ Tầm nói với Trần Tinh. “Khẩn trương?” Trần Tinh không thể tin được nhìn Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm ra nghề hơn 10 năm, trước kia cũng chưa từng thấy cô khẩn trương như vậy, bây giờ mới khẩn trương có phải là hơi muộn hay không? “Em sợ em ấy không đến, lại sợ em ấy đến, thấy em không đủ hoàn mỹ….” Bây giờ Ninh Dĩ Tầm biết cái gì gọi là quan tâm quá sẽ bị loạn, cảm giác gì là đứng ngồi không yên. “Hít sâu mấy hơi đi, chị nghĩ là em ấy sẽ đến, hơn nữa em cũng nên tin tưởng mình sẽ làm được tốt nhất.” Trần Tinh cố gắng để Ninh Dĩ Tầm thả lỏng. Ninh Dĩ Tầm hít sâu mấy hơi, cô nghĩ nhất định Niên Ấu Dư sẽ đến! “10……9…..” Nghe bộ đếm thời gian, trong lòng Niên Ấu Dư không hiểu sao cũng có loại cảm giác khẩn trương, đèn sân khấu nhanh chóng lóe sáng, Niên Ấu Dư cảm giác tâm mình giống như giật điện, đập thật sự rất nhanh, lần đầu tiên xem Ninh Dĩ Tầm biểu diễn cũng không khẩn trương đến như vậy, tuy rằng nàng cũng không biết mình đang khẩn trương cái gì. Khán giả đã sớm xao động lên, vừa mới bắt đầu đếm giờ, toàn khán đài đã hét đến chói tai, càng về sau hét càng lớn tiếng, đặc biệt Ninh Dĩ Tầm từ vũ đài trêи cao rơi xuống, tiếng thét lại càng vang dội, đèn sân khấu hướng về phía Ninh Dĩ Tầm, ngũ quan lập thể tinh xảo, dáng người xinh đẹp, trang phục hoa lệ, khiến cho Ninh Dĩ Tầm đẹp đến mức không chân thật, cô đứng ở đó đã tản ra một loại khí chất mạnh mẽ, trong nháy mắt kia, Ninh Dĩ Tầm cơ hồ làm cho tất cả mọi người ở đây yêu thương nàng, Niên Ấu Dư cũng không ngoại lệ, giờ phút này, Niên Ấu Dư có loại cảm giác Ninh Dĩ Tầm đẹp đến mức đánh sâu vào tận tim. Ninh Dĩ Tầm ở trêи vũ đài tìm kiếm Niên Ấu Dư, nguyên bản là cô ở trêи cao, nhìn thấy vị trí sắp xếp cho Niên Ấu Dư đã có người thật sự rất vui vẻ, nhưng khi cô nhìn kỹ lại người đó cũng không phải là Niên Ấu Dư, cảm giác thất vọng còn hơn gấp mấy lần, vì sao không phải là em ấy, em ấy ở đâu? Ninh Dĩ Tầm trêи vũ đài nhìn khắp một vòng, chỉ toàn nhìn thấy đầu không thấy được người cô muốn tìm, em ấy tặng vé cho người khác sao? Nghĩ đến khả năng đó, Ninh Dĩ Tầm cảm giác tim mình căng thẳng đến khó chịu. Trần Tinh nhìn vũ đài trêи không đã lượn hết hai ba phút mà Ninh Dĩ Tầm vẫn chậm chạp không hát có chút sốt ruột, lại nhìn theo ánh mắt Ninh Dĩ Tầm tìm kiếm bốn phía, Trần Tinh liền đoán được Niên Ấu Dư có khả năng không ở chỗ Ninh Dĩ Tầm sắp xếp. Nàng không biết Ninh Dĩ Tầm cực kỳ thất vọng có thể nhảy khỏi vũ đài hay không. “Cậu đi hỏi thử xem vị trí dự trù có người đến không?” Trần Tinh để trợ lý đi hỏi nhân viên kiểm phiếu, đồng thời mở điện thoại gọi cho Niên Ấu Dư, gọi đến lần thứ ba vẫn không có người tiếp, nàng nghĩ Niên Ấu Dư có khả năng ở khán đài là rất lớn, vì khán đài quá ồn nên không nghe được tiếng chuông. Hoàn hảo Ninh Dĩ Tầm vẫn còn biết mình đang ở trêи vũ đài, cho nên dù Niên Ấu Dư không đến, cô vẫn phải tiếp tục biểu diễn, chỉ là cô có chút không cam lòng. “Tôi ở đây, còn em ở đâu?” Ninh Dĩ Tầm nhìn dưới khán đài hỏi, Ninh Dĩ Tầm vừa lúc nhìn đến chỗ Niên Ấu Dư đang đứng, điều này khiến cho Niên Ấu Dư giống như cảm thấy những lời này là chị ấy đang nói với mình, nhưng là nàng cũng biết nơi đây nhiều người, Ninh Dĩ Tầm căn bản không thấy được mình, có lẽ chỉ là nàng đơn phương đoán thôi. Ninh Dĩ Tầm quả thật không nhìn thấy được Niên Ấu Dư, mặc dù câu nói kia quả thật là cô nói cho Niên Ấu Dư nghe thật. “Ở đây!” Fan nghĩ rằng Ninh Dĩ Tầm nói những lời này là vì fan, cơ hồ thét lên trả lời đến chói tai. Những lời này không phải là nội dung kịch bản, Trần Tinh rất sợ Ninh Dĩ Tầm sẽ nói thêm cái gì nữa, nhưng mà may mắn là Ninh Dĩ Tầm nói xong những lời này xong, cũng không nói thêm gì nữa, mà bắt đầu hát ca khúc đầu tiên. “Ca khúc đầu tiên Lãng Điệp, tặng cho người tôi thích nhất!” Ninh Dĩ Tầm lên tiếng nói, âm nhạc cũng bắt đầu vang lên. Ninh Dĩ Tầm hát rất nhập tâm, cô nhớ đến ngày sinh nhật của Niên Ấu Dư, cùng Niên Ấu Dư nắm tay song ca bài hát này, còn len lén hát cho Niên Ấu Dư nghe rất nhiều lần, khi đó bộ dáng Niên Ấu Dư nhìn chằm chằm mình, khiến Ninh Dĩ Tầm đều cảm giác được Niên Ấu Dư rõ ràng rất yêu mình, lần này nhớ đến, trí nhớ ngọt ngào lại càng thêm sầu não, chẳng lẽ thật sự là mất đi rồi sao? Niên Ấu Dư nghe, giống như có thể nhận ra được cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm, ca khúc này không phải đặc biệt ưu thương, lại bị Ninh Dĩ Tầm hát thành cực kỳ ưu thương, nhưng sao Ninh Dĩ Tầm lại ưu thương như vậy, không phải chị ấy hòa hảo lại với Hàn Hân sao? Hàn Hân không có đến đây sao? Hay là tình cảm của hai người đã có vấn đề, trong lòng Niên Ấu Dư lại bắt đầu suy đoán, lại không dám đoán rằng Ninh Dĩ Tầm vì nàng mới làm như vậy. “Tình cảm em dành cho tôi không quý trọng, đến khi tôi hiểu được, em cũng đã rời đi…..” Ninh Dĩ Tầm biết Niên Ấu Dư thích nghe tiết tấu thong thả, nên ca khúc này cô hát cực kỳ chậm rãi, mà ca khúc này vốn dĩ đã có chút ưu thương, tâm tình Ninh Dĩ Tầm lại mất mác khó chịu, hát đến đây, cảm cúc hòa cùng ca từ, rốt cục khi hát đến câu này, Ninh Dĩ Tầm gần như là nghẹn ngào ra tiếng, khiến không ít fan cũng rơi nước mắt theo. Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm nghẹn ngào, hốc mắt cũng không nhịn được đỏ lên, nước mắt không khắc chế được mà rơi xuống, nàng cảm giác trong lòng cực kỳ khó chịu, không biết là đau lòng vì Ninh Dĩ Tầm, hay là đau lòng vì chính mình. Kỳ thật từ khi ca khúc đầu tiên của Ninh Dĩ Tầm bắt đầu, Niên Ấu Dư đã bắt đầu khó chịu, nàng cảm thấy bản thân mình đã quá nhập tâm. Niên Ấu Dư hiểu rõ, cảm giác của mình với Ninh Dĩ Tầm chưa bao giờ giảm đi chút nào, nàng nghĩ nếu trước đó có biết trong lòng Ninh Dĩ Tầm còn do dự giữa mình và Hàn Hân, Niên Ấu Dư thà rằng người bên cạnh chị ấy là mình, giờ phút này Niên Ấu Dư liền có cảm tưởng cướp Ninh Dĩ Tầm từ bên cạnh Hàn Hân về, nếu nàng có thể cướp về được, nhưng là Niên Ấu Dư lại cảm thấy khả năng có thể cướp về được là quá nhỏ, nghĩ đến đây trong lòng lại cảm thấy càng khó chịu.…….//……. “Em không cần khổ sở như vậy, chị kiểm tra rồi, vé của Niên Ấu Dư có đến, em ấy hẳn là ở khán đài.” Trần Tinh thừa lúc Ninh Dĩ Tầm thay trang phục nhanh chóng nói với Ninh Dĩ Tầm. “Nhưng chỗ đó không phải là em ấy.” Ninh Dĩ Tầm vẫn chưa kịp điều chỉnh lại cảm xúc nghẹn ngào nói. “Em ấy đổi vé với người khác, em ấy vẫn còn ở khán đài.” Tuy rằng đây là suy đoán của Trần Tinh, nhưng nàng cũng muốn nói lời Ninh Dĩ Tầm muốn nghe, dù sao cho dù Niên Ấu Dư không đến, Trần Tinh vẫn sẽ nói như vậy, trước hết biểu diễn cho xong hôm nay đã, rồi nói sau, nàng cũng không hy vọng cảm xúc sau đó của Ninh Dĩ Tầm hỏng mất.