Những bộ đôi siêu quậy " ain’t that love"
Chương 12 : Chị gái
SÁng ra, nó đến trường với vẻ mặt đắc thắng còn Linh thì với vẻ mặt bình thản nhưng ai ngờ ẩn sau cái mặt nạ hoàn hảo ấy là một khuôn mặt đang vô cùng sợ hãi.
Hôm nay, cô giáo nó đến khá sớm cho nên là cô cũng ….quây cùng bọn nó ( cô giáo mới ). Dến giờ học, cô lên bảng rồi nói to:
– Các đồng chí thân mế, hôm nay lớp ta có một học sinh mới.
Học sinh mới bước vào. Đó là một cô gái rất đẹp. Mái tóc dài, đôi môi đỏ và làn da trắng hồng. Làm cho bọn sói già trong lớp phải thèm muốn ( kinh quá đi mấy cha ơi ), bọn con gái thì ghen tị.
Hắn nhìn cô gái ấy với vẻ ngạc nhiên làm cho nó có vẻ như đang rất tức giận.
– Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Tuyết Anh, du học sinh Mỹ. Rất vui được làm quen với các bạn.
– Ok, từ giờ em sẽ là một đồng chí trong lớp A1 này, em chọn chỗ đi.
– Vâng, em ngồi dưới bạn nam và bạn nữ kia được không ạ.
Cô chỉ vào chỗ nó và hắn làm cho nó có vẻ hơi ngạc nhiên.
Cô gái đó nhận được sự đồng ý của cô giáo thì xuống dưới chỗ hắn. CÔ gái đó bắt đầu nở một nụ cười rồi ôm chầm lấy hắn trước sự ngạc nhiên của cả lớp.
Trong lớp bây giờ đang như một phòng lạnh, hàn khí tỏa ra khắp phòng. Nó tưởng hắn sẽ bỏ cô ra ngay khi cô ôm lấy hắn nhưng đăng này hắn lại ôm chạt cô gái ấy làm cho nó rất ngạc nhiên nhưng khuôn mặt lại không biểu hiện gì khiến hắn cũng ngạc nhiên không kém.
Mãi về sau, cô gái mới buông hắn ra và chìa tay ra chào nó với một giọng rất nhí nhảnh :
– Chào em, chị là chị ruột của Bảo, là bạn của chị Kiều đó. Em chắc là bạn gái của Bảo đúng không.
Chưa đợi nó trả lời xong thì cô đã quay sang bảo với hắn :
– Em khéo thật đó nha, chọn được cô gái như thế này không dễ đâu. Con bé rất được. CHị tán thành.
– Con kia, sao mày về mà không nói với tao một câu. Kiều từ đâu chạy ra cốc một cái vào đầu Tuyết Anh. Cô đâu đớn lên tiếng :
– Ai da, tôi về mà bà còn không vui hay sao mà còn đánh người.
– Hihi, đây là em gái tôi. Nó xinh thế này cơ chứ. Trời ơi ghen tỵ với Bảo nhà ta quá đi. Kiều vừa nói vừa làm vẻ mặt sầu não trông hết sức…..điên.
– Thôi vì có học sinh mới nên…hôm nay chúng ta cùng cúp học nha. Cô giáo xì tin lên tiếng
– Vâng. Cả bọn đồng thanh to hơn bao giờ hết.
Nó thì vẫn chưa khỏi ngạc nhiên và tự hỏi chính mình tại sao hôm nay não lại chậm chạp thế hả. Đang ngồi suy tư thế này thì Tuyết Anh đi đến bên cạnh nó, cúi xuống nhìn nó một hồi rồi…lấy hai tay bẹo má nó, trông nó hết sức dễ thương.Nó đang định lên tiếng thì hắn ôm chầm lấy nó từ đằng sau ( lớp đi ra phá sân hết rôi ) , nó quay lại định mắng cho hắn một trận thì gặp môi hắn. Cả bọn :
-Ồ.
– Ai bảo không ngồi yên.
– Ơ…
– Giời ơi hai chị em nhà ngươi làm gì cục cưng của tôi thế hả. Ngọc nói trêu.
– Ở, không được. Anh mới là cuc cưng của em. Anh phải là cục cưng cơ. Ki nũng nịu với Ngọc trông hết ức giống ” cún con ”
– Còn lâu, anh chỉ đáng đứng thứ hai thôi, nó đứng nhất.
– Xì….
– Ơ..từ từ…để em xem.. chị là chị của hắn ta và bạn của chị Kiều.
– Đúng rồi đó em gái.
– Này, anh là người yêu em đấy, hắn ta gì chứ.
– Không quan tâm đâu.
Nói xong câu đó, nó cảm thấy mệt , rồi từ từ ngất dần đi:
– Này bé cưng, em đừng có giả vờ nữa.
– Này , anh không đùa đâu nha.
– Này, tỉnh dậy đi Ngân.
———————————–
Nó tỉnh dậy, đây là đâu thế này. Một căn phòng trắng nhưng có vẻ rất hiện đại. Sặc mùi thuốc.
Bệnh viện.
Nơi nó ghét nhất. Nó khó chịu ngồi dậy. Mọi người từ đâu đi vào, ho9ir han như điên:
– Con kia..mày có sao không.
– Sao không em
– Này, em không sao chứ.
– Ờ..em không sao mọi người cứ từ từ đi xem nào. Làm gì mà cứ cuống hết lên thế hả. Tôi đã chết đâu hả.
– Anh ken, nó bị sao vậy
– À, bác sĩ bảo do mệt quá nên ngất đi thôi, không có vấn đề gì đâu. Chỉ cần nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ và sinh hoạt hợp lí là được thôi. Mặt Ken nói xong thoáng chút buồn.
– À..vậy thì chị đưa em đi mua đồ nha. Chị mới về Việt Nam nên cũng muốn đi chơi.
– ok , em cũng muốn đi. Bí bách quá đi. Ai mang tôi vào bệnh viện vậy hử.
Cả căn phòng bỗng trở nên im bặt bởi ai cũng biết là nó ghét bện viện riếng chỉ mình Tuyết Anh là không, cô lên tiếng :
– À, Bảo khênh em vào đây đấy.
– Ấy,,,đừng đừng nói mà…Cả bọn thương tiếc cho hắn.
– Anh …đứng lại cho em.
Nói rồi cả hai đứa rượt đuổi nhau khắp căn phòng.
– Đủ rồi đó Bảo à. Chị sẽ đưa con bé đi chơi, em thu xếp đồ đạc cho con bé đi. Bọn chị đi trước.
– Hứ..ở lại dọn đồ đi. Nó trẻ con trêu hắn
Rồi nó rời khỏi bệnh viện và đi shopping với Tuyết ( gọi tắt nha ). Trên đường đi, chị Tuyế trò chuyện rất vui vẻ và dễ thương. Nó thầm nghĩ chị ấy là một người thật đáng yêu và nhiệt tình.
Cuối cùng thì cũng đã đến Royal Center Shop – Nơi mua sắm đắt đỏ nhất thành phố. Nó và Tuyết bước vào thu hút bao nhiêu là ánh nhìn.
Nó mặc một chiếc áo crop top rộng màu trắng khoác chiếc áo vest lửng đi cung với chiếc quần ống rộng và đôi giày gót cao trông rất thanh lịch.
Tuyết mặc một chiếc đầm suông màu trắng với những họa tiết thú vị.
Hai người đi bên nhau rất đẹp
Hai chị em nó cứ đi và đi…ăn. HAi người ăn như chua bao giờ được ăn.
Cuối cùng thì nó và Tuyết đến một quán trang sức.
Lựa qua lựa lại thì nó cũng lựa được một chiếc vòng cổ. Điều đặc biệt là chiếc vòng cổ mà nó đang định mua thì rất giống với cái của hắn mua cho nó. Nó hỏi chị bán hàng :
– CHị ơi, cái này bao nhiêu.
– Ồ, em chọn được đấy. Cái này chỉ có duy nhất hai cái trên thế giới thôi. Giá của nó là 200.000 USD.
– Tôi mua cái này.
Đấy không phải nó nói. Nó tức giận quay sang người vừa nói. LÀ nhỏ Linh với bộ đồ cực thiếu vải. ĐI bên cạnh là hai con bạn. Nó cười ma mị rồi nói :
– Xin lỗi cô nhưng cái này tôi đã đến trước rồi.
Nhỏ Linh không nhận ra nó nên nói với giọng hống hách:
– Cô đến trước thì sao chứ, cô có biết tôi là ai không mà dám giành với tôi chứ. Tôi là con gái của chủ tịch tập đoàn MR đấy. Cô coi trừng.
KẺ vô liêm sỉ ấy mà cũng làm được sao, không phải là ông ngoại cô đã thay người tạm thời rôi sao.. Nó nhếch mép cười khinh bỉ:
– Chảng phải ông ta đã bị thay rồi sao.
– Cô..sao…đó là chuyện tối mật mà.
– Lấy cho tôi nhanh nhé. Nó nói và mỉm cười với chị bán hàng. Chị đứng hình rồi nhanh gói vào cho nó cẩn thận.
– Chào, đồ thua cuộc. Nó nói rồi bước đi. Tuyết đi theo nó mà vui mừng vì mình có một cô em thật là ” đỉnh” . Cô thầm khen em trai mình đã tìm được người thật tốt.
Nó về nhà cùng với Tuyết. và cung đống đồ shopping. GẶp hắn, nó vui mừng, ôm chầm lấy. Nó trở lại bình thường rồi bảo:
– EM mua cái này cho anh.
– Anh cũng có đồ à.
– Tất nhiên rồi.
Nó nỏi rôi choàng tay qua cổ hắn đeo sợi dây chuyền vào cổ hắn và bảo:
– Anh mà gỡ ra thì chết không toàn thây với em đấy.
CẢ hai cùng cười ấm áp rồi đi ăn.
Liệu sợi dây chuyền có thể giữ họ bên nhau mãi mãi?
———————————–
Hôm nay ta lại thức đến 12:16 Am để hoàn thành chap đấy.
Giỏi quá, mình giỏi quá.
Mệt rồi, đi ngủ đây. Bái bai
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
21 chương