Như Giọt Sương Ban Mai
Chương 22
Một ngày mới đầy ấm áp trong chiếc chăn bông mềm mại. Hạ Vy đưa tay tắt chiếc đồng hồ phiền toái và tiếp tục... ngủ. Cô tự nhủ trong lòng :
-Chỉ 5 phút thôi, sẽ ko sao đâu!
Đôi mắt khép dần lại, cô gái nhỏ thu gọn mình trong lớp chăn bông ấm áp... Lần thứ hai - Lần thứ ba -... - Lần thứ sáu...
-Aasaaaaaa! Mình đã tắt báo thức sáu lần rồi sao?
Hạ Vy hốt hoảng chồm dậy, thần tốc vệ sinh cá nhân, miệng cô ko ngừng lẩm bẩm :
-Chết rồi! Trễ bus mất! Sao lại ngủ quên đến nỗi này chứ?
Mọi thứ xong xuôi với vận tốc đáng kinh ngạc, Hạ Vy ôm cặp sách và cắm đầu chạy. Chỉ còn 2 phút nữa, bus sẽ rời trạm, nếu ko nhanh, cô gái nhỏ sẽ tiêu.
5s-4s-3s-2s-1s...bus đã chuyển bánh khi cô gái vừa thấy nó. Hạ Vy thở dài ngán ngẩm, tự vỗ mạnh vào đầu.
-Ngủ! Ngủ! Ngủ! Sao mày chỉ biết có ngủ thôi hả Vy? Trễ bus rồi, hạnh phúc chưa? Hạ Vy uể oải sau quãng dài chạy bộ. Lần trước là Minh Dương giúp cô, ko biết lần này còn may mắn vậy ko. Mặt cô gái nhỏ méo xệch đầy lo lắng. Nếu ko đến trường, cô sẽ bị cho vào sổ đen mất. Hạ Vy chắc mẩm rằng Minh Dương sẽ đến đây thôi... -1-2-3..Quay lại! ... Haizzz! Nhanh quá! Lại nào! 1-2-3.. Quay lại! Lại nào... Hạ Vy lẩm bẩm trong tiếng méo xệch : -Minh Dương ak! Cậu đang ở đâu vậy? Mau đi qua đây đi... Tiếng phanh xe kéo dài đến chói tai, từng vệt đen bám chặt lấy mặt đường như sợ bị bánh xe tròn lôi tuột khỏi. Hạ Vy dật mình quay lại, một chiếc môtô kiểu lạ đời dừng ngay trước mặt cô. -Đi ko cô bé? - Nam sinh trên xe đẩy lớp kính bảo vệ trước mặt. - Gia Huy? Sao cậu lại ở đây? - Cô gái nhỏ cười kinh ngạc. -Gần muộn học rồi! Cậu định đi hay cứ đứng đây lảm nhảm? Hạ Vy vui mừng vớ được phao cứu sinh, gật đầu liên tục. -Đi chứ! Đi chứ! Cô trèo lên xe nhưng đôi mắt vẫn cố trông về phía sau. Có lẽ hôm đó chỉ là tình cờ gặp và cậu cho cô đi nhờ, cô nghĩ mình đã quá mộng tưởng. Gia Huy là bạn cùng lớp với Hạ Vy, hay giúp đỡ Hạ Vy và thân thiện với cô nhất trong lớp, có vài lần giúp đỡ cô. Gặp được một người bạn như vậy ở Đại Long thật là đáng quý. Nam sinh ấy vốn là chàng lãng tử nhà giàu nhưng tốt bụng, mọi nữ sinh trong lớp đều rất mến cậu ta. Nhưng chỉ là phạm vi trong lớp thôi. Dù bất cứ ở đâu thì hai chàng hoàng tử mặt trời kia vẫn luôn đứng trên đỉnh cao nhất mà khó ai với tới được. Chiếc xe nhanh chóng lao qua cổng trường Đại Long trước khi nó đóng lại. Đôi mắt sâu sắc lạnh của nam sinh đứng trên ban công nhìn thẳng vào đôi nam nữ vừa bước ra từ nhà xe. Cô gái nhỏ cười nói vui vẻ bên cạnh chàng trai kia, chàng trai kia cũng ko e dè, đi gần sát với cô gái. Tay ai đó nắm chặt như muốn bóp nát hết thảy mọi thứ, đập mạnh vào lan can. Ai cũng có lúc giận giữ, quan trọng là nó được giấu kín một cách khéo léo để giữ hòa bình, hay bị lôi ra khỏi tâm trí một cách thô bạo để làm vũ khí giết người. Cơn giận này đã thực sự bùng nổ bên trong con người lạnh như băng kia sau bao ngày ngủ yên. Ánh mắt nảy lửa muốn thiêu đốt mọi thứ mà đặc biệt là nam sinh đang đi cùng cô gái đó. Quả là một điềm xấu.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
18 chương
59 chương
94 chương