Vừa xuống đến căn tin nó lập tức bay đi mua đồ ăn, quay về tay nó ôm một đống đồ chủ yếu là đồ ăn vặt với mấy thứ linh tinh đặt đống đồ ăn xuống bàn nó lao ngay vào cuộc chiến ăn đó Hắn và anh bỗng từ đâu thò mặt ra làm một câu rất ư là tỉnh: - Có thể cho tụi mình ngồi chung với không, ở quanh đây hết chỗ rồi hì hì.. - Uk, hai bạn cứ tự nhiên đi nha -Cảm ơn bạn, ngồi đi Phong Hắn đi đến chỗ nó đang ngồi rồi ngồi xuống một cách rất rất là tự nhiên như ông tiên - Ai o ậu ồi ây ả ? Nó lên tiếng phản bác -Hết chỗ - Cái gì hết chỗ có nghĩa là cậu đến ngồi ở đây chắc - Cậu nghĩ chỗ này là chỗ của nhà cậu mua à? Hắn cũng lên tiếng nói lại - Cậu...Cậu, hứ - Sao không nói lại à? - Anh hùng đây không chấp kẻ tiểu nhân như cậu. - Anh hùng, cậu bê đê sao... - Không thèm cãi nhau với cậu nữa... Nó bực dọc đem cái cục tức dồn vào đống đồ ăn Ngộ đây đề báo chù nupacachi ( haha) Còn anh thì đang trong tình trạng mồm chữ O mắt chữ A hả sao ..sao ... tên này hôm nay nói nhiều quá vậy hắn bình thường nói với mình chưa đầy một câu mà nói với cậu ta ... Cuối cùng cũng ăn xong tụi nó về lớp tiếp tục buổi học... ********** Ta là dãy phân cách thời gian**** Cho mình vài cái nhận xét nha