Nó bừng tỉnh dậy sau cơn mơ thì thấy hắn ngồi trên ghế gật gù ngủ dù tư thế rất khó chịu, nó mỉm cười đờ đẫn ra đó một hồi lâu rồi lắc đầu nhẹ, bước ra khỏi phòng hắn mà không gây ra một tiếng động gì. -Phương trễ 10p đó nhaz >” -Nhẫn!?-Bên trong hộp quà nhỏ màu đỏ có hoa văn trái tim rất dễ thương là một cặp nhẫn bạch kim, không phức tạp mà cũng không đơn điệu.Khang mỉm cười nhìn nó rồi lấy một chiếc nhẫn ra giơ lên, trong ánh nắng chiều êm dịu, chiếc nhẫn lung linh một cách huyền ảo, nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy dòng chữ nhỏ trên chiếc nhẫn “ Phương’s Khang”.[ Phương là của Khang] Dòng chữ này phản chiếu lại trên nền cát vàng óng ánh của hoàng hôn lãng mạn, nó chợt đỏ mặt.Khang nháy mắt với nó, dòngchữ này chỉ hiện lên mỗi khi giơ ra ngoài nắng, giống như tình yêu vĩnh cửu bằng vàng chắc chắn của Khang đối với Phương. -Quà của cậu!-Khang nâng khẽ bàn tay thon dài của nó lên,nhẹ lồng chiếc nhẫn vào, vừa in! -Đi 5 năm mới về mà cậu chỉ tặng tớ thế thôi sao?-Nó đánh nhẹ vào vai Khang, bóng hai con người bật cười giòn tan in trên cát biển, rồi cũng nhanh mờ như thời gian trôi.. Nó nhận ra đã trễ bèn nháy mắt hẹn lần khác với Khang rồi chạy như bay về khách sạn: -Nhớ kế hoạch nhé! Tớ tin cậu!-Nó nói với theo -Em muốn tôi làm điều xấu tới bao giờ nữa đây!?Haizzz…-Khang cười một mình,nghĩ thầm.. Nó suy nghĩ lung tung trong phòng, đi qua đi lại, đi tới đi lui, đi xuôi đi ngược mà lòng nó cứ nôn nao một nỗi niềm nào đó? Nói chung là khó nói lắm! Chợt nó dừng lại ngắm mình trước gương, nó chạm nhẹ vào gương mặt thuần khiết của một thiên thần thơ ngây. Trên mặt nó chẳng có vết sẹo nào cả!! Tay, chân và khắp người.. chẳng hằn lại một vết xước li ti trước và sau vụ Hiền bắt cóc.Nó bất giác sờ nhẹ vào mái tóc, nó dài và suôn, không nham nhở như lần đó. Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ? Nó cố gắng nghĩ lại, đầu nó đau như búa bổ.Nó lục lọi quá khứ, tìm kiếm kí ức. Xong cũng vỡ lẽ cười nhạt, ngày hôm đó, Kun đã tiêm cho nó Vaxili thì phải !? Thứ thuốc làm an thần và kích thích cái tế bào sinh sản nhanh dẫn đến việc tóc và da non mọc nhanh trở lại mà không để lại bất cứ sẹo nào! Chậc, anh là người tốt sao.. Kun!? Ầm..!!!!! -Mọi người chuẩn bị đi biển kìa, mày có đi không?-Sica chạy ù vào trong phồng má nói -Ưm.. chờ tao chút!-Nó cột ái tóc lên xong theo Sica ra ngoài -Mày không tắm biển hã? -Ừm.. Tao đang cảm.-Nó đánh trống lảnh, giả vờ sụt sịt cái mũi nhỏ, Sica bật cười -Rồi mày sẽ hối tiếc mà xem!!!-Sica chụt vào môi nó rồi le lưỡi chạy trước, nó cũng cười rồi chạy đuổi theo cô nàng.