Hắn sờ soạng khắp mọi nơi trên phòng nó.. Hắn nhất định phải tìm ra nó [!] Nó đâu rồi!?Nhỏ ơi.. Sao em cứ trốn khỏi anh!? Em làm anh đau..! Trong bóng tối hắn lờ mờ nhận ra dáng dấp người con gái quen thuộc với mái tóc xõa dài và chiếc váy trắng mỏng.. Nhã tiến lại gần hắn, cô nhẹ sờ vào khuôn mặt hắn.. Khuôn mặt đã gầy đi nhiều vì khổ cực.. Đã đen dần vì nắng mưa.. Nhưng rốt cuộc thì hắn như vậy là vì ai!? Vì ai mà hắn đã trở nên như thế!? Vì một con nhỏ y chang Nhã ư!? Không đời nào.. Nhã ko vì thế mà đánh mất bản năng của mình.. KHÔNG ĐỜI NÀO!!!!! Trong đôi mắt mù mờ về tình yêu của hắn.. Nhã là cô búp bê xinh tươi ngày nào.. khỏe khoắn và đẹp đẽ.. Hoàn hảo và rộng lượng.. Nó đã về rồi sao!? Hắn thật không kìm nổi lòng ôm thật chặt Nhã..! -Nhóc về với anh rồi à!-Hắn vuốt mái tóc thơm ngày nào.. cười trong nước mắt. Nhã im lặng không nói gì.. Cô đăm chiêu suy nghĩ.. Tận sâu lương tâm có cái gì đó vừa lóe lên gọi là thương tâm.. Hắn cứ cười mà nước mắt hắn rơi tự do trên bờ vai trắng của Nhã.. Hắn hạnh phúc lắm..Hết đau rồi!! Ánh nắng ấm áp một lần nữa đến với hắn sao? Bỗng chốc hắn hơi ngạc nhiên.. Nó hơi khang khác.. Nó lạnh và ko ôm hắn.. Nó không nói gì với hắn hết.. Nó.. Nhã buông hắn ra rồi nhìn hắn cười hiền: -Sao anh không đi ngủ? Sắp sáng rồi đó! -Ah~….Ừm..-Hắn lắc đầu.. Đây.. thật khác.. Cảm giác đó.. hình như đâu rồi!? -Anh về đi nào!!-Nhã nhe răng đẩy hắn ra khỏi cửa rồi đóng sầm cửa lại. Hắn lặng thinh một lúc rồi cũng về phòng ngủ.. Nhưng chẳng sao ngủ đc.. Có quá nhiều suy nghĩ [?]