Author: Cừu con nhi
Thể loại: One - short
Nhân vật: Nhân Mã nam - Song Ngư nữ
*oOo*
Anh là một ca sĩ của nhóm TF nổi tiếng khắp nơi và cũng là thần tượng của cô.
Trong phòng cô, ở đâu cũng treo hình nhóm TF. Cả các vật dụng nhỏ đến lớn cũng có hình anh. Anh là thần tượng của lòng cô.
Chương trình TV cô hay coi cũng toàn là nhóm TF.
Tối hôm nay cũng vậy.
-Tuyệt quá! Mình mua được đồng hồ của nhóm TF rồi.
Cô cầm cái đồng hồ mới mua reo lên vui sướng.
-Ủa? Cửa nhà mình mở?
Cô phát hiện căn phòng nơi cô thuê đã bị mở.
Hoảng hốt, cô mở toan cửa ra chạy vào trong.
Và cảnh đầu tiên cô thấy là...
-Oh Ngư Ngư mới về!
Thần tượng của cô đang nằm dài trên ghế sofa với khuôn mặt lười biếng tay cầm điều khiển TV.
-Mã Mã, cậu lại làm cái gì ở nhà tớ vậy?
Cô gào lên ức chế.
-Cậu thấy rồi đấy thôi! Tớ cá là vừa mua được đồng hồ của nhóm TF...
Anh vẫn lười biếng nằm đó nói.
Cô khẽ giật mình. Ờ thì... anh vừa là thần tượng của cô vừa là thanh mai trúc mã của cô. Anh dù cũng bằng tuổi cô nhưng rất tài giỏi và thông minh nên đã trở thành một người nổi tiếng trong giới điện ảnh.
-Cậu vẫn luôn theo dõi những chương trình của thần tượng mình dù "cậu ta" ở sát bên nhà nhỉ?
Anh thở dài nhìn cô. Cô luôn tung hô nhóm TF trong đó có anh mọi lúc mọi nơi. Nhưng khi chỉ có riêng anh và cô, cô chỉ coi anh là một thanh mai trúc mã.
Cô đã từng nói cô rất yêu "cậu ta" và "cậu ta" là anh. Nhưng vấn đề cô chỉ yêu "cậu ta" chứ không yêu anh. Cô coi "cậu ta" và anh là hai cá thể khác biệt dù thực tế cả hai là một.
Từ khi cô bắt đầu hâm mộ "cậu ta" là hồi đầu cấp 3 và giờ cô đã đi học đại học. Dù thời gian của cô dành cho "cậu ta" không bằng cô dành cho anh nhưng cô vẫn đặt "cậu ta" lên hàng đầu mà chẳng hay rằng anh đã cố gắng để nói với cô rằng anh yêu cô.
Mà bây giờ hổng lẽ mình đi ghen với mình? Thì đó, mình đâu có thể thay đổi điều gì. Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà. Cuộc đời đúng là lắm chông gai thật!
-Ngư Ngư! Sắp tới có sản phẩm mới là gối ôm nhóm TF đó. Một tuần nữa sản phẩm đó sẽ được tung ra thị trường.
Anh gạt đi cái suy nghĩ vẩn vơ rồi nhìn cô tươi cười nói như chưa có chuyện gì xảy ra.
-Thiệt hả?
Mắt cô lóe sáng, hàng tỉ vì sao tinh tú lấp lánh hiện lên trong mắt cô làm anh cảm thấy khá bực tức.
-Nhưng mà... tớ vừa mua đồng hồ TF, sợ không đủ tiền...
Cô lo lắng. Ánh mặt cụp xuống.
-Cơ hội!
Mặt anh gian lên, mắt lóe lên ý đồ.
Trong lúc cô còn đang bận tính toán làm sao cho đủ tiền để mua thì anh nhanh chóng tính toán mọi bước đi.
Bịch!
Tiếng va chạm giữa mông cô với sàn nhà vang lên.
Chưa kịp nhận thức mọi thứ, cô đã trong vòng tay thanh mai trúc mã cũng như thần tượng của mình... trên sàn nhà.
-Tớ tình nguyện làm gối ôm cho cậu đấy!
Anh thổi nhẹ vào gáy cô.
Cô đỏ bừng cả mặt. Vùng vằn xấu hổ, cô la lên:
-Buông tớ ra! Cậu làm cái gì vậy hả?!
Một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng anh...
-Cậu không thích được thần tượng làm gối ôm à?
... Nhưng anh vẫn gượng cười.
-Cậu hiện giờ là Mã Mã, không phải là Nhân Mã!
Một lời nói không suy nghĩ buông ra từ miệng cô.
Ngay bây giờ, lời nói đó như con dao cứa sâu vào anh.
Anh buông cô ra và đứng dậy.
-Dù thần tượng cậu ngay trước mặt, cậu vẫn chỉ coi là thanh mai trúc mã? Đúng thật... cậu chỉ theo dõi tớ qua màn hình hoặc từ xa thôi! Có lẽ... ngay từ đầu tớ chẳng là ai cả...
Anh nói xong rồi bước ra khỏi phòng cô.
-Mã à...
Cô bỗng chốc cảm thấy hụt hẫng và có lỗi.
Trái tim cô trở nên quặn lại.
Cái gì thế này? Sao cảm giác này lại dâng lên chứ?
Sự im lặng bỗng chốc bị bóng tối bao trùm!
CÚP ĐIỆN!
...
...
...
-AAAAAAAAAAAAHHHHHHHH!!!
Tiếng hét của cô vang vọng một vùng trời.
Bóng tối... bóng tối... đang bao trùm...
Sợ quá! Sợ quá! Sợ quá!
Rầm!
Cánh cửa phòng cô bật tung ra!
Anh đã đứng đó, như một anh hùng!
-Mã à!
Đôi mắt ẩm ướt, đỏ hoe nhìn anh run rẩy. Cô bật dậy rời nhào tới anh.
Anh siết nhẹ cô. Cô bạn bé nhỏ đang run rẩy, anh không thể tức giận được.
-Ngư à! Tớ đây! Tớ đây! Tớ sẽ ở bên cậu! Ngoan, đừng khóc!
Anh an ủi cô rồi vuốt mái tóc dài mượt kia.
-Mã không giận tớ à?
-Sao tớ lại dám giận khi cậu đang sợ hãi chứ?
-Ban nãy... tớ xin lỗi!
-Thôi! Chuyện qua rồi. Với lại tớ cũng hơi quá đáng! Xin lỗi!
Cô im lặng. "Bình yên" đã về. Trong vòng tay anh, cô sẽ được anh toàn. Mỉm cười dịu dàng, cô vùi mặt vào ngực anh.
Hạnh phúc là đây!
-Ngư Ngư nè!
-Ưm?
-Bây giờ nhìn tớ như anh hùng của cậu ấy!
-Hihi! Cứ cho là vậy! Mà nếu nói cách đó thì cậu thích làm anh hùng cứu mỹ nhân nhỉ?
-Ừ! Nhưng chỉ với cậu thôi!
-...
-Ngư à! Tớ... muốn làm anh hùng của cậu suốt đời!
Anh vùi mặt vào mái tóc kia nói khẽ. Mặt anh ửng hồng.
Bỗng cô bật cười:
-Khục... hahaha...
-Sao cậu lại cười?
-Tớ biết mà! Sao cậu không nói thẳng cậu yêu tớ luôn đi nhỉ?
-?!
Anh trợn mắt nhìn cô nàng kia cười.
-Sao cậu lại...
-Cậu nghĩ tớ ngốc á? Tớ biết chuyện này lâu rồi.
Cô để trán mình chạm vào trán anh. Rồi đặt một nụ hôn ngọt ngào lên má anh.
Cô dứt nụ hôn bằng một nụ cười mãn nguyện.
Anh dù chưa hiểu lắm nhưng vẫn kệ.
Hiện giờ hạnh phúc đang bao trùm lấy anh. Sau những ngày tháng đơn độc ăn bơ, anh đã được đền bù.
Anh kéo khuôn mặt hồng hào kia lại gần nhìn lém lỉnh, rồi hôn lên môi cô một cách nhẹ nhàng.
Đắm say trong tình yêu mà bao lâu nay mong ước.
Đắm say trong ngọt ngào mà bao lâu nay ngóng trông.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
110 chương
15 chương
13 chương
36 chương
25 chương