Nhất phẩm thần phi
Chương 8
Mạch Ly Hạ ngồi ở phía trước, cùng Lý gia gia nói vài lời nhưng phần lớn thời gian đều là trầm mặc. Trên xe bò có sáu bảy người, những người này hầu hết phận đều được Mạch Ly Hạ chữa trị.
Mạch Ly Hạ không thế nào nói chuyện tình yêu, tuy rằng thường xuyên xem bệnh cho bọn họ nhưng không tính là thân quen. Đối với người trong thôn nàng đều có ba phần thăm hỏi, không nhiệt tình cũng không quá để ý.
Trên xe có hai người cùng tuổi Mạch Ly Hạ, muốn cùng nàng kết bạn. Nhưng nhìn vẻ mặt hờ hững của nàng thì không biết bắt chuyện như thế nào.
"Hạ nhi cô nương cũng mười bốn tuổi rồi!" Mạch Ly Hạ nghiêng đầu nhìn, ở đó có một người mặc váy xanh, khoảng hơn ba mươi tuổi. Người đó ôm một cái rổ, khóe mắt xuất hiện vài nếp nhăn.
Mạch Ly Hạ biết đây là nương tử của Liễu đồ tể trong thôn. Liễu mẹ họ Dương tên Thúy Hồng, bởi vì phu gia (nhà chồng) họ Liễu nên mọi người gọi nàng là Liễu gia hoặc Liễu Thúy Hồng. Nữ tử gả chồng, theo họ chồng.
Liễu đại nương này là người chanh chua, trùng hợp phu gia lại là đồ tể. Cũng có phần trung thực nhưng vì có chút của cải, trên kinh thành còn có họ hàng làm quan nên con trai bá đạo hoành hành trong thôn.
Đứa con trai kia nghe tiếng côn đồ. Cả ngày không phải đùa giỡn con gái cũng là cùng quả phụ mập mờ. Quả phụ trong thôn ai cũng từng có thời dính líu đến hắn.
Mạch Ly Hạ gật đầu với nàng, coi như chào hỏi. Vì đường lầy lội nên có chút xóc. Thật sự Mạch Ly Hạ không biết sinh nhật mình ngày bao nhiêu, nhưng chắc cũng mười ba mười bốn tuổi rồi. Trên thân hai nụ hoa cũng mọc quả [= =], đi đường có chút run rẩy...
Mạch Ly Hạ nghĩ, lần này lên thị trấn mua ít vải để may yếm che. Ở cổ đại ngoài yếm ra cũng chẳng còn gì khác để dùng.
"Hạ nhi cô nương cũng nên làm mai rồi. Không bằng đại nương giúp ngươi nhìn xem mấy người, rồi để Thiên đại phu quyết định?" Liễu mẹ nói xong, cười khan mấy tiếng, hướng mấy vị bên cạnh nói tiếp:
"Nhà ta có con trai lớn hơn Hạ nhi cô nương một tuổi, cũng đang chuẩn bị làm mai đây." Nói xong hướng Mạch Ly Hạ cười cười, ý định rất rõ ràng.
Mạch Ly Hạ kinh ngạc, Liễu mẹ này trợn mắt bịa đặt. Ngay bản thân nàng còn không biết mình lớn bao nhiêu đâu. Một cô nương mười ba mười bốn tuổi đã làm mai, nàng chưa bao giờ nghĩ tới. Nhất thời không biết trả lời thế nào, nàng sững sờ nhìn Liễu mẹ. Liễu đại mẹ cho rằng nàng thẹn thùng, đang định nói tiếp thì bị ngăn về.
Kiều mẹ bên cạnh vốn không ưa Liễu Thúy Hồng, nghe nàng nói thì khinh nhờn liếc: "Con trai nhà cô suốt ngày lêu lổng. Cô xem trai tráng trong thôn có ai có đức hạnh tốt như vậy không? Lại còn có ý với Ly Hạ cô nương, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga."
Liễu Thúy Hồng tức giận chỉ vào Kiều Vân Chi: "Con trai ta thì làm sao? Liễu gia ta không cần nó phải lam việc, chỉ cần nối dõi tông đường là được rồi. Không giống nhà ai... Suốt ngày vùi đàu vào làm việc. Con dâu bụng lớn thế rồi mà chưa về, đúng là số nô tài. Hừ."
"Cô..."
Kiều mẹ chỉ tay về phía nàng nói không nên lời. Mọi người thấy tranh cãi liền đứng ra khuyên ngăn. Có người khuyên Kiều mẹ.
"Kiều nương, đừng tìm nàng chấp vặt. Cô ấy ỷ lại nhà mình mổ heo có nhiều tiền mới dám ngang ngược với chúng ta... Loại người này về sau tất có quả báo!"
Kiều Vân Chi gật nhẹ, sắc mặt không tốt lắm. Tuy rằng nhà nàng làm mộc, quanh năm suốt tháng làm việc nhưng cũng đủ ăn đủ mặc. Không dư giả cũng không túng thiếu. Có câu "Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây", cũng không biết về sau sẽ thế nào!
"Hừ. Liễu nương, đừng nói là con trai nhà ngươi, kể cả tất cả trai trong thôn chúng ta cộng lại cũng không xứng với Hạ nhi cô nương. Về sau đừng để ta nghe thấy mấy lời này." Lý gia gia cũng coi như người già trong thôn, lời nói mang theo chút răn dạy.
Có người bắt đầu nhạo báng: "Đúng đấy, có Thiên đại phu ở đây, con trai ngươi không có cửa..."
*Ý là không có cửa bước chân vào nhà ._.
"Con trai ngươi muốn tướng mạo không có tướng mạo*. Cả ngày ăn uống miễn phí, không ai muốn gả cho nó!"
*Xấu xí.
"Chuyện này mấy thôn gần đây cũng biết. Không phải đang làm mai sao? Mai mấy nhà rồi hả?"
"Hừ..." Liễu Thúy Hồng khó chịu, nhưng tự biết nhiều người ý kiến, lại mười phần thái độ không tốt nên không muốn nói nhiều lời với bọn hắn. Mà nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, lại tươi cười nhìn Mạch Ly Hạ, nhỏ giọng mai mối.
Mạch Ly Hạ thấy vậy đành tự mình nói, cũng để cho Liễu Thúy Hồng hết hy vọng. "Liễu mẹ tâm ý tốt, nhưng Hạ nhi còn nhỏ!"
Liễu mẹ nghe xong vốn đang cao hứng lập tức nghẹn lại, cũng nhanh cười mỉa hai tiếng. Nàng không nói tiếp, tròng mắt chuyển động, nghĩ thầm: Về nhà phải để con trai đi câu dẫn con bé này, hừ. Mới bay lớn, còn phát triển chưa xong. Nếu không vì nhà nàng có tiền, lại có thể chữa bệnh kiếm tiền thì ta cũng không muốn nhìn sắc mặt nàng.
Liễu Thúy Hồng âm thầm tính toán, lại không nghĩ tới kết cục của con trai khi trêu chọc Mạch Ly Hạ...
Người trên xe đều biết Liễu Thúy Hồng thích chiếm tiện nghi người khác. Ỷ lại trong nhà có chút tiền bạc, trong thôn lại nổi danh xảo trá. Người tròn thôn phần lớn đều không ưa nàng.
Trên đường đi Liễu Thúy Hồng thỉnh thoảng phẫn nộ trừng mắt với Kiều Vân Chi... Lúc đó không phải do Kiều Vân Chi thì Mạch Ly Hạ đã sớm dộng tâm rồi. Đến lúc con trai nàng và Mạch Ly Hạ thành đôi thì đồ vật trên núi đều là của bọn họ rồi...
Khi đến thị trấn. phiên chợ đã mở. Ngừou đến người đi, tiếng rao không dứt, rất náo nhiệt.
Xuống xe, Mạch Ly Hạ vốn đi cùng hai cô nương cùng tuổi nhưng nàng lại tách ra. Vì các nàng kia muốn đi bán đồ thêu, nàng lại đi hướng trái ngược. Nàng cùng thím Kiều cùng đi đến cửa hàng bán vải.
"Con dâu thím sắp sinh. Thím muốn chuẩn bị đồ thật tốt. Hai vợ chồng chúng nó đều không có thời gian làm mấy thứ này." Kiều mẹ nhiệt tình nói chuyện với Mạch Ly Hạ trên đường đi.
Mạch Ly Hạ: "Con dâu và con trai thím đều làm mộc ở trên thị trấn à?" Vừa rồi nàng nghe Liễu mẹ nói vậy nên hỏi thử.
"Cũng không phải. Con dâu thím đang làm gia nhân cho một nhà giàu có trên thị trấn. Trên đó đồ ăn tốt hơn, hơn nữa con dâu ta cũng chỉ rửa đồ ăn, không mệt. Vợ chồng son chúng nó cũng không muốn tách ra."
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
10 chương
14 chương
61 chương
12 chương