Nhật ký trúc mã đấu thanh mai
Chương 5
“Ngươi là ai?!”
“Biểu ca!”
Liễu Bái Tình cùng Lí Tư Tề gần như là đồng thời nói ra.
Lâm Hi hướng về phía Lí Tư Tề hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vào phòng.
Thuận tay còn đóng lại cửa của nhã gian.
Từ chỗ Liễu Bái Tình biết được đáp án Lí Tư Tề quẫn bách một chút, nghiêng người, với Lâm Hi thở dài:“Biểu ca huynh.”
Lâm Hi ánh mắt sắc bén nhìn Lí Tư Tề liếc mắt một cái:“Ai là biểu ca của ngươi?”
Lâm Hi vừa nói lời này xong, cũng lười đi nhìn xem biểu tình đủ mọi màu sắc trên mặt Lí Tư Tề, đi đến ngồi bên cạnh Liễu Bái Tình đối diện với Lí Tư Tề.
Vốn Lưu Hà ở đây Lí Tư Tề đã thấy có chút thất vọng, bây giờ lại thêm Lâm Hi......
Lí Tư Tề thật sự thấy quẫn bách khó có thể triển khai theo kế hoạch, đến bây giờ đến chân cũng không biết nên đặt ở đâu.
Lâm Hi bảo Lưu Hà ra ngoài tìm tiểu nhị mang trà lên, quay đầu mặt lạnh nhìn về phía Lí Tư Tề, hỏi:“Cha ngươi chính là hàn lâm học sĩ Lí Tu Ngôn?” một câu hỏi vô cùng đơn giản, trong đó mang theo hơi thở lạnh lùng làm cho Lí Tư Tề nói cũng là lắp bắp :“Đúng...... Chính là gia phụ.”
“Lý công tử thật đúng là cấp lệnh tôn thể diện nha!”
Lí Tư Tề không khỏi ngẩn ra:“Biểu ca huynh......”
Lâm Hi tức khắc liền mất hứng, đánh gãy lời của Lí Tư Tề nói:“Ai là biểu ca của ngươi?”
Chuyện diễn ra quá bất ngờ, Lí Tư Tề lúc này có chút loạn, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía Liễu Bái Tình.
Tình thế trước mắt chuyển tiếp đột ngột, Liễu Bái Tình cũng có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn có hảo tâm nói giúp Lí Tư Tề một câu:“Biểu ca của ta họ Lâm.”
Lí Tư Tề hiểu ra, vội chắp tay thở dài:“Lâm công tử nói quá lời.”
“Ta có hay không nói quá lời, vậy chúng ta cùng phân tích từng chút liền biết!” Lâm Hi ngữ khí cứng rắn, lời nói ra đều là lời buộc tội,“Lý công tử luôn miệng nói rằng ngưỡng mộ Tình nhi nhà ta, vậy người có đem danh dự của nàng để trong lòng hay không? Giữa ban ngày ban mặt công khai mời, đã thế còn ngay lúc cửa vẫn đang mở nói về nỗi khổ tương tư, đây là sợ người ngoài nhìn không thấy? Nếu ở đây không có ta cùng Lưu Hà, người bên ngoài nhìn thấy hai người các người cô nam quả nữ cùng ở một chỗ, không biết khi quay đầu đi họ sẽ đàm tiếu như thế nào về Tình nhi nhà ta!”
Sắc mặt Lí Tư Tề tái xanh, cuối cùng vẻ mặt xấu hổ hướng Liễu Bái Tình nói:“Là tiểu sinh thiếu suy xét, thỉnh Liễu tiểu thư tha thứ.”
Liễu Bái Tình còn chưa có mở miệng, Lâm Hi lại nói:“Đó chính là thứ nhất. Thứ hai, ngươi cũng nói rằng Liễu gia đã từ chối nhà các ngươi cầu thân, ngươi còn nóng lòng đi tìm Tình nhi bộc bạch tâm ý, đây là ngươi có ý gì?! Chẳng lẽ ngươi muốn câu dẫn Tình nhi nhà ta, mang theo nàng bỏ nhà ra đi cùng với ngươi?!”
Lời vừa dứt, Lâm Hi sắc mặt lạnh thấu xương, hung tợn nhìn Lí Tư Tề liếc mắt một cái.
Lí Tư Tề bị Lâm Hi nhìn như vậy, răng run lập cập va vào nhau, nghĩ cũng không nghĩ đến điều đó liền mở miệng:“Ta...... Ta không có ý này! Ta chỉ nghĩ rằng đoạn tình cảm này của ta giành cho giai nhân mà người không hay, trong lòng cảm thấy khó chịu, chỉ muốn tìm Liễu tiểu thư dãi bày nỗi khổ tương tư...... Tuyệt đối không có suy nghĩ dẫn nàng bỏ trốn theo ta!”
Lâm Hi khẽ nhếch đôi môi, cười lạnh một tiếng:“Ngươi làm việc như vậy không có suy nghĩ trước sau, ngươi có gì để mà bộc bạch tâm ý?! Ta muốn ngươi, cố gắng nỗ lực đọc sách để xứng đôi đứng cạnh nàng, chứ không muốn một kẻ lỗ mang như hiện tại!” nói đến lời này, Lâm Hi không cẩn thận cắn một chút đầu lưỡi của mình, đau đến kêu một tiếng.
Liễu Bái Tình nhìn thấy Lí Tư Tề bị Lâm Hi nói cho đến mức xấu hổ muốn muốn độn thổ cho xong, vốn dĩ trong tâm cũng có chút oán trách hắn không có chừng mực cũng tiêu tan đi hết, chỉ còn xót lại vài phần thương hại hắn.
Bắt đắc dĩ nói trắng ra, bị Lâm hi thuyết giáo một trận như vậy, cũng có điểm thảm hại.
Vẫn luôn yên lặng Liễu Bai Tình muốn ra mặt thay Lí Tư Tề nói vài câu:“Ách...... Muội thấy Lí cũng tử cũng có ý tốt, bất quá không may ý tốt đó lại thành chuyện xấu......”
Lâm Hi quay mạnh đầu sang, vẻ mặt bị thương nhìn đồng đội phản bội, khiếp sợ nhìn Liễu Bái Tình.
Tháy vẻ mặt vô cùng đau đớn của Lâm Hi đang tập trung nhìn mình, Liễu Bái Tình chỉ có thể đem lời định nói tiếp yên lặng nuốt xuống.
Lí Tư Tê thấy Liễu Bái Tình nói giúp cho mình, nhìn qua phía trước thần sắc, ủ rũ phụ họa theo:“Đúng đúng đúng! Ban đầu ta chính là ý tốt! Trong khoảng thời gian ngắn tình thế cấp bách, nên không thể suy nghĩ chu toàn!”
Tâm tình Lâm Hi vẫn lâm vào trong cảm xúc bi thương khi bị đồng đội phản bội, căn bản không có tâm tình đi ứng phó Lí Tư Tề.
Lúc này Lưu Hà đẫn theo tiểu nhị bưng nước trà cùng điểm tâm tiến vào, Liễu Bái Tình thấy thế, liền nói với Lí Tư Tề:“Lý công tử buổi chiều còn phải đi học đi? Ta sẽ không giữ ngươi lại , ngươi đi thong thả.”
Lí Tư Tề tự mình đa tình nghĩ rằng Liễu Bái Tình cố tình đuổi khách, cho rằng nàng đang vì hắn cứu nguy, trong lòng cảm thấy ấm áp, đối với nàng cúi chào :“Vậy...... Tiểu sinh cáo từ .”
Liễu Bái Tình không có để ý đáy mắt Lí Tư Tề hàm chứa đưa tình, chỉ ước gì hắn mau đi nhanh nhanh:“Lý công tử đi thong thả.”
Lí Tư Tề đối với Lâm Hi cúi đầu, thản nhiên nói:“Biểu ca huynh, tiểu sinh đi trước một bước.”
Cuối cùng lại quay lại lúc khởi điểm, lúc này Lâm Hi gầm lên, không giống như lúc trước, âm vang hữu lực :“...... Ai là biểu ca của ngươi?!”
Lí Tư Tề cười cười, phủi phủi ống tay áo, vui vẻ rời đi.
Lí Tư Tề vừa đi, ánh mắt Lâm Hi nhìn Liễu Bái Tình đều là u oán .
“Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, xuân phong thổi lại sinh.”
Lâm Hi nói.
Liễu Bái Tình cười gượng hai tiếng, nói:“Ta...... Ta về sau không để ý đến hắn là được.”
“Ai...... Có chiến hữu như thế này, đến khi chết cũng không biết mình chết khi nào......”
Lâm Hi lắc đầu thở dài.
Liễu Bái Tình chỉ cảm thấy trên trán mình “Ba” một tiếng, bị Lâm Hi kéo vào “Đồng đội”.
Cố bỏ qua đau đớn, Liễu Bái Tình vì mình biện giải:“...... một câu mà thôi, cũng không thay đổi được điều gì”” nói xong, Liễu Bái Tình cảm thấy lời nói của mình dường như là vô lực.
Lâm Hi đau thương nhìn Liễu Bái Tình:“Muội có biết cái gì gọi là thất bại trong gang tấc không?”
Liễu Bái Tình:“...... Hì hì.”
Lâm Hi thở dài một tiếng, cúi đầu thì thào tự nói:“Vừa rồi còn lỡ lời lên lớp dậy dỗ tên họ Lí kia vài câu, bây giờ thì gậy ông đập lưng ông.”
Lâm Hi thanh âm cố ép thấp, Liễu Bái Tình không nghe rõ lời này của hắn:“...... Hi biểu ca ngươi nói cái gì?”
Lâm Hi chỉ xem xét Liễu Bái Tình liếc mắt một cái:“Ta nói, rõ ràng muội và ta giống nhau, vì sao muội ngốc hơn ta nhiều như vậy?”
Liễu Bái Tình:“............”
Đủ! Lâm Hi không thể yên tĩnh trong một lát, tự dưng ngầm trào phúng ta là sao?!
----
Lí Tư Tề đi như bay mà về, vì tức giận mà phấn đấu, bắt đầu nỗ lực đọc sách.
Đối với tình hình lúc này hàn lâm tiểu thư Lý Niệm Chân nhìn tinh thần hăng hái nỗ lực độc sách của ca ca mình, cũng muốn vì hắn giúp đỡ một lần, liền đưa bái thiếp tới Liễu phủ, muốn đến bái phỏng Liễu Bái Tình.
“Ca ca của ta hiện tại cứ như người khác vậy, mỗi ngày đều đọc sách đến canh ba mới di ngủ, ngày kế gà gáy liền dậy......” Lý Niệm Chân một bên nói với Liễu Bái Tình về tình hình ca ca mình, một bên vụng trộm xem biểu tình trên mặt của Liễu Bái Tình:“Cha ta nói rằng hai ngày nay huynh ấy đã có tiến bộ vượt bậc, chắc chỉ thêm hai năm nữa thôi sẽ nhận được kết quả xứng đáng.” hiện tại Liễu Bái Tình nghe về người Lí Tư Tề này liền đau đầu, không khỏi xoa xoa huyệt thái dương, thành khẩn hướng Lý Niệm Chân nói:“Niệm Chân, ta nể tình cảm bao nhiêu năm qua của ta và ngươi nên không phát hỏa với ngươi...... Về sau, ngươi đừng ở trước mặt ta nói đến ca ca của ngươi nữa, ta và hắn không có khả năng.”
Lý Niệm Chân im lặng một lát, đột nhiên nhắc tới Lâm Hi:“Có phải hay không bởi vì biểu ca Lâm gia của ngươi?”
Liễu Bái Tình khóe miệng run rẩy một chút:“...... Ta cùng với biểu ca của ta lại càng không có khả năng!”
Lý Niệm Chân hồ nghi đánh giá Liễu Bái Tình vài lần, nửa tin nửa ngờ:“Nhưng là ta nghe nói...... Biểu ca này của ngươi nhìn rất tuấn mĩ.”
Liễu Bái Tình lông mày run lên:“Ta còn phải đi lừa người sao? Đẹp mắt có thể có cơm no để ăn sao?”
“Có thể!”
Bạn học Lý Niệm Chân vốn là hội viên bạch kim bên ngoài của hiệp hội, nói chắc như đinh đóng cột một tiếng.
Liễu Bái Tình nhất thời nghẹn họng một lúc, mới nói:“Chỗ của ngươi có thể làm ra cơm ăn, nhưng ta nơi này thì không thể!”
Lý Niệm Chân nhìn Liễu Bái Tình chớp chớp mắt, lại gần, đè thấp thanh âm hỏi nàng:“Mẫu thân ngươi chính là tiểu thư con vợ cả phủ Tấn quốc công trong kinh thành, vậy biểu ca của ngươi chính là thiếu gia quốc công phủ? Thân phận của hắn tôn quý như vậy, nơi nào cần ngươi?”
Liễu Bái Tình thật sự là dở khóc dở cười:“Ta với hắn chính là đơn thuần biểu huynh biểu muội, thân phận của hắn là gì, cùng với ta không có quan hệ.”
Lý Niệm Chân đưa tay về phía Liễu Bái Tình:“Đây chính là ngươi nói, nếu sau này không như ngươi nói, thế thì ngươi đừng có trách ta lôi lại chuyện cũ giễu cợt ngươi!”
----
Thời điểm Liễu Bái Tình đưa Lý Niệm Chân xuất môn, không khéo vừa đúng lúc đụng phải Lâm Hi từ bên ngoài trở về.
Hôm nay hắn mặc bạch y, gió lạnh thổi qua, tay áo bay bay, nghiễm nhiên thành vị thế gia công tử tiêu sái thoát tục.
Nhìn thấy hai người Liễu Lí, Lâm Hi “Bá” một tiếng thu hồi chiết phiến trong tay, đối với Liễu Bái Tình gật đầu nói:“Tình muội muội.”
Để tránh người khác tị hiềm Lý Niệm Chân trốn sau lưng Liễu Bái Tình, nhô đầu ra thăm dò, vừa đúng lúc chạm vào ánh mắt Lâm Hi.
Trong lòng Lý Niệm Chân nhất thời loạn giống như có hàng vạn con nai đang chạy nhảy, cả người hồng lên giống con tôm luộc lớn
Liễu Bái Tình cùng Lâm Hi chào hỏi qua, liền dẫn Lý Niệm Chân đi.
Lâm Hi quay đầu nhìn hai người đã đi xa, chỉ thấy vị tiểu thư lạ mặt kia không ngừng quay đầu nhìn mình, trong lòng nảy sinh nghi ngờ, trực tiếp hỏi một nha hoàn đi ngang qua:“Vị tiểu thư đi cùng với tiểu thư nhà các ngươi là ai?”
Đột nhiên được vị biểu thiếu gia được vạn người chú ý lâm hạnh, nha hoàn kia kích động đến đầu lưỡi cũng muốn lớn ra:“Hồi, hồi, hồi hồi hồi bẩm biểu thiếu gia, vị kia là, là là là Lí tiểu thư Lí hàn lâm!”
Lâm Hi nghe vậy chân mày trầm xuống.
Ta thật sự đã xem thường Lí Tư Tề kia rồi, lại còn biết đi đường vòng, tìm người đến làm thuyết khách?!
Kim Lăng này, Tình nhi không thể ở lại được !
----
Cùng với bên Lâm Hi nguy cơ trùng trùng, cục diện bất đồng, bên này Liễu Bái Tình cùng Lý Niệm Chân cảnh sắc đều là phấn hồng.
Lý Niệm Chân vẫn còn đắm chìm trong sắc đẹp của Lâm Hi muốn ngừng mà không được, được lúc đã đi đến cửa, mới mở miệng nói với Liễu Bái Tình mở:“Tình nhi...... Ngươi không phải chướng mắt biểu ca này của ngươi sao? Nếu không...... Ngươi giúp ta làm quen với hắn đi?”
Liễu Bái Tình cước bộ chậm lại một chút, khó tin nhìn về phía Lý Niệm Chân.
Trong mắt Lý Niệm Chân đều là nhu tình mật ý, rất nhanh đều tràn ngập ra ngoài .
Liễu Bái Tình bị nàng nhìn đến mức cả người nổi da gà.
Quả nhiên không phải người cùng một nhà không vào một cửa, hai huynh muội này tác phong giống nhau như đúc đều lớn mật cởi mở!
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
10 chương
53 chương
71 chương
45 chương
45 chương