Editor: Linh Phan
Trong phân xưởng trống không, bất ngờ xuất hiện một bóng dáng của một người cao lớn, cả người không có da, có móng sắc rất dài, đại não trực tiếp phơi bày ở bên ngoài, quái vật kéo theo cái lưỡi dài hai thước, thân hình khổng lồ cường tráng chậm rì rì đi lại, mỗi một bước đều nặng nề chậm chạp, bất giác cả toà nhà đều trở nên run rẩy.
Thiểm thực giả, thân cao hơn hai thước, diễn da nle equys do onthân thể nằm sấp trên mặt đất, thân trên hơi nâng lên, bắp đùi cường tráng to bằng vòng eo của một người trưởng thành, hai tay biến thành móng sắc, lưu lại trên mặt đất mười vết cắt thật sâu, khuôn mặt dữ tợn kéo theo cái lưỡi gần hai thước, bên trên lưỡi có một lớp vảy tinh mịn tựa như một con rắn xảo quyệt đầy nọc độc, đại não hơi ngả vàng nghênh ngang phơi bày ở bên ngoài khiến cho người ta có loại cảm giác như vương giả đi tuần, bên trong phân xưởng ánh sáng yếu ớt, giống như một đầu mãnh thú ngủ đông trong đêm đen, chậm rãi đợi màn đêm buông xuống!
Đường Yên nghĩ lại mà phát sợ, hai tay ôm lấy cánh tay vùi đầu vào giữa đầu gối, sau một lúc mới trấn an được trái tim đang cuồng loạn!
Liếc mắt một cái, chỉ một giây đã cảm giác sự nguy hiểm như vậy, trái tim "thình thịch" kịch liệt đập, Thiểm thực giả này lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của cô, véo lên một vùng thịt thừa mềm nhũn, thân thể này vẫn còn quá kém, động tác vừa rồi nếu như chậm hơn nửa giây, hậu quả khôn lường, trong đầu hiện lên cái lưỡi đầy vảy dài hai thước của Thiểm thực giả, quả thật khiến người ta sợ hãi.
Cuộn người ôm lấy thân thể, chạm đến sợi tóc đã ngắn hơn một chút trên vai trái, âm thầm cảm thấy may mắn.
Không biết đã qua bao lâu, thời gian trôi qua từng chút một, Đường Yên không khỏi sốt ruột, cô muốn tới chỗ kho hàng trước khi mặt trời lặn, lấy đi nhóm vật tư bên trong, càng kéo dài thời gian càng bất lợi đối với cô, một đội người của Lưu Thấm Nhã có mấy dị năng giả, sự công kích của kho hàng sợ là khó có thể ngăn cản được lâu.
Một lúc sau, Đường Yên ra khỏi không gian, ẩn nấp cơ thể, thoáng đánh giá bốn phía trong phân xưởng, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng thở dốc, không nghĩ nhiều, lăn một vòng ngay tại chỗ, chạy như điên về phía cửa, vội vàng quay đầu nhìn thoáng qua: "Thiểm thực giả..."
"Ầm..." Vách tường dày hai, ba mươi centimeter trực tiếp bị cái lưỡi dài hai thước của Thiểm thực giả xuyên qua, hai tay phá vỡ vách tường "Rầm rầm!" Gạch đá rơi đầy đất, thân thể cao lớn của Thiểm thực giả theo sát mà đến.
Đường Yên lảo đảo một chút, bước chân không ổn định, té ngã, hai tay ôm đầu để tránh bị đập trúng.
"A..." Đường Yên ôm bụng, bị bàn ăn do Liếm thực giả cuốn lên đập trúng, huyết nhục mơ hồ, thở dốc, không thể lùi được nữa... Liếc nhìn nhà ăn, ánh mắt bình tĩnh chạm đến vòi nước trên mặt đất, năng lượng trong cơ thể vẫn còn đủ để sử dụng dị năng hai lần, cô chỉ có hai cơ hội, giơ tay vặn mở vòi nước, dòng nước thông qua ống nước bắn ra xung quanh, Đường Yên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thiểm thực giả đang ngủ đông ở một góc trên trần nhà ăn, cảm giác như nghẹn ở cổ họng, rất tệ!
Cô nhớ tình tiết trong tiểu thuyết, sau khi Lưu Thấm Nhã rời khỏi căn cứ, căn cứ mới xuất hiện Thiểm thực giả, tình tiết Lưu Thấm Nhã rời khỏi căn cứ là vào khoảng một tháng sau, chẳng lẽ Thiểm thực giả đã bắt đầu xuất hiện? Hay là Thiểm thực giả vốn đã xuất hiện từ trước nhưng chưa có người nào gặp phải...
"Gào gào..." Thiểm thực giả truyện của lê*quý#đôn%tham lam nhìn Đường Yên, cái lưỡi thật dài cuốn lên bàn ăn dành cho bốn người, bừa bãi vũ động, ngửi thấy hương vị tươi ngọt của huyết nhục trong không khí, Thiểm thực giả càng thêm khàn giọng gào thét.
Linh hoạt tránh đi chướng ngại vật giữa không trung, sàn nhà dần dần bị nước bao phủ, vừa nãy lúc tìm kiếm bên trong nhà xưởng, trong lúc vô tình cô phát hiện cách vách tường bên trái nhà ăn khoảng mười mét là một cống thoát nước, nắp cống đã bị mất, miệng cống còn lưu lại mấy vệt máu đỏ sậm, lối vào đã sụp xuống, bên cạnh còn có hai cây súng đã gãy.
Đường Yên khẩn trương liếm môi, cái hố to cách nhà máy hai mươi thước ngoài kia là một sự lựa chọn tốt, nhưng cô không có biện pháp dẫn Thiểm thực giả qua đó, cống thoát nước của nhà ăn chính là cơ hội duy nhất, tố chất thân thể của nguyên chủ quá kém, trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào bù lại, chỉ có thể mượn dùng ngoại lực, lực lượng, tốc độ của Thiểm thực giả đều không thể khinh thường, chỉ có hai cơ hội, không thể lãng phí dù chỉ một lần...
Chân phải đá vòi nước, thử dẫn Thiểm thực giả tới đây, ngón tay khẽ co dãn hai lần, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi lạnh. Lấy chai nước trong không gian ra, ném đi, mùi tanh trong không khí dần trở nên dày đặc... "Tách tách!" Lôi điện chập chờn trên bàn tay, trên bụng tràn đầy thương tích, may mắn chỉ là nhìn có chút khủng bố chứ không ảnh hưởng đến những bộ phận quan trọng, khom lưng chậm rãi di chuyển cơ thế tới gần cửa sổ bên trái, dừng lại ngồi xổm phía dưới cửa sổ, trong không gian có dầu thực vật cô lấy được từ trong nhà ăn, bật lửa là cô thuận tay lấy lúc ở trong phòng thường trực, ở ngay bên trong túi quần bên trái.
Ném ra chai nước tràn đầy máu tươi, trong nháy mắt lúc Thiểm thực giả tấn công... Mở ra tay phải, mạnh mẽ ném quả cầu sét to bằng nắm tay về phía Thiểm thực giả.
"Tách tách..." Qủa cầu sét ở giữa không trung phát ra âm thanh nho nhỏ.
Thiểm thực giả đang xông tới nghe thấy âm thanh, mạnh mẽ cuộn lên lưỡi dài, cuốn lấy chai nước giữa không trung, nhảy về phía Đường Yên...
"Ầm!" Mảnh vụn thủy tinh văng khắp nơi, Đường Yên lăn một vòng ngay tại chỗ, chạy ra, dừng ở lối vào cống thoát nước, "Xoẹt..." Xé rách áo bông, lấy ra một thùng dầu từ trong không gian, đổ ra, lưu loát đổ hơn một nửa thùng dầu xuống xung quanh miệng cống. Toàn bộ động tác lưu loát liền mạch, ánh mắt kiên nghị nhìn vào bên trong nhà ăn.
Lôi điện đánh trúng cánh tay trái của Thiểm thực giả dieenddan lê quý đôn-linhpHan cánh tay trái lập tức huyết nhục mơ hồ, mặt đất tràn đầy nước, lôi điện theo dòng nước truyền tới cơ thể Thiểm thực giả, "Gào gào..." Dòng điện mãnh liệt khiến Thiểm thực giả phát ra tiếng gào thét hoảng sợ, trong không khí mơ hồ truyền đến mùi khét khó ngửi. Trong nháy mắt, cơ thể to lớn của Thiểm thực giả co rút ngã xuống đất.
"Lôi điện quả nhiên là khắc tinh của sinh vật âm tà!" Đường Yên nói thầm một câu, tay phải nhanh chóng xách thùng dầu lên, đổ xuống vùng đất gần cống thoát nước. Chút lôi điện đó đủ để đối phó với tang thi phổ thông, nhưng vẫn chưa đủ để đối phó với Thiểm thực giả, động tĩnh lớn như vậy, không thể khẳng định xung quanh đây có những tang thi khác hay không, cô phải bảo tồn năng lượng, dị năng hệ lôi có thể sẽ cần dùng đến.
"Gào gào!" Thiểm thực giả lảo đảo hai lần, bò lên, cặp mắt trắng dã không có thần thái, khiến cho người nhìn sợ nổi da gà, máu đen tí tách rơi xuống đất, nhuộm đẫm hơn nửa nhà ăn, miệng phát ra từng đợt gào thét. Mùi hôi thối càng đậm làm cho người ta lùi bước, đối mắt vô thần lồi ra của Thiểm thực giả nhìn về phía Đường Yên, nhất thời khiến cô cảm thấy từng đợt lạnh lẽo chạy dọc cơ thể, từ đầu đến chân.
Kiếm ăn là bản năng của tang thi, cô không có đường lui!
Cô rất muốn mở rộng lối vào cống thoát nước thêm một chút, nhưng mà thời gian cấp bách, cô không thể suy nghĩ nhiều thêm, bóng dáng Thiểm thực giả trong nhà ăn trong nháy mắt đã phóng tới, khoảng cách này Đường Yên đã tính toán tỉ mỉ một lần, đợi Thiểm thực giả ngã xuống lối vào cống thoát nước, Đường Yên nhanh chóng dùng bật lửa đốt cháy vải bông, ném xuống, "bịch..." Vải bông chuẩn xác rơi xuống bề mặt dầu, số dầu còn lại Đường Yên đều đổ lên người Thiểm thực giả, dầu vẩy lên khiến toàn bộ cơ thể Thiểm thực giả đều nhanh chóng dấy lên ngọn lửa, lối vào nhỏ hẹp, Thiểm thực giả hoàn toàn không thể nhúc nhích, toàn bộ cơ thể Thiểm thực giả bị ngọn lửa vây quanh, không có cách nào thoát thân, chỉ có thể phát ra từng đợt tiếng gào thét, cái lưỡi dài đập lên mặt đất khiến bụi bặm bốc lên mù mịt.
Truyện khác cùng thể loại
129 chương
20 chương
26 chương
8 chương
827 chương