Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống
Chương 135
“Chúng tôi không mong ai cả” – Matt nói một cách hùng hổ - “Chúng tôi vừa mới đến đây.” Lần cuối cùng cậu nhìn thấy Damon,khi Damon bị đuổi đi như một con chó từ phòng của Stefan,cậu thực sự đã rất muốn đấm vào mồm Damon – Elena biết điều đó.Cô có thể cảm thấy giờ cậu lại đang muốn làm điều đó một lần nữa.
Nhưng giờ Damon không giống như khi anh rời khỏi căn phòng lúc đó.Elena có thể cảm thấy nguy hiểm đang dâng lên từ anh ta như một đám sóng mang nhiệt lượng.
“Ừm,ta hiểu rồi .Đây là nơi riêng tư của các người để làm những công việc thám hiểm riêng tư.” – Damon “dịch” lại và có một thứ gì đó rất phức tạp toát ra từ giọng nói của anh ta khiến Elena cảm thấy không thích.
“Không phải như thế!” – Matt gầm gừ .Elena nhận ra rằng cô sẽ phải khiến cậu bạn bình tĩnh.Thật nguy hiểm khi đối đầu với Damon trong tâm trạng này.
“Sao ngươi lại dám nói như thế.” – Matt tiếp tục – “Elena thuộc về Stefan.”
“Well, chúng mình thuộc về nhau.” – Elena sửa lại.
“Đương nhiên rồi.” – Damon nói – “Một cơ thể,một trái tim,một linh hồn.” Trong khoảnh khắc ,có một cái gì đó đã ở đó – một biểu hiện ẩn dưới cặp kính hiệu Ray-Bans thực mang vẻ muốn giết người – cô thầm nghĩ .
Tuy nhiên,ngay lập tức giọng nói của Damon lại trở thành một tiếng thì thầm không xúc cảm – “Nhưng nếu như vậy thì tại sao hai người lại ở đây?”.Đầu anh di chuyển thao từng cử động của Matt như một loài động vật ăn thịt đang theo dõi con mồi.Có thứ gì đó về thái độ của anh ta gợi lên cảm giác lo lắng khác với bình thường.
“Chúng tôi nhìn thấy một thứ màu đỏ.” – Matt nói trước khi Elena kịp ngăn lại – “Một thứ trông giống như thứ tôi đã nhìn thấy khi gặp tai nạn lần đó.”
Một cảm giác rùng mình hiện đang chạy lên xuống dọc theo cánh tay Elena.Cô ước bằng cách nào đó Matt đã không nói ra điều vừa rồi.Trong sự nhập nhoạng,quá yên tĩnh của khu rừng màu xanh,cô bỗng cảm thấy thực sự lo ngại.
Căng mọi giác quan mới của mình đến mức tối đa cho đến khi cảm thấy chúng hiện diện như một lớp lụa mỏng bao bọc xung quanh , cô cũng cảm nhận được điều bất thường rồi lại cảm thấy chúng lướt qua,vượt khỏi tâm trí .
Cùng lúc đó,cô cảm nhận được chim chóc xung quanh dường như lặng thinh suốt một khoảng rộng .
Điều đáng lo ngại nhất chỉ tới sau đó – sau khi những tiếng của chim chóc im bặt là cùng trong giây lát đó,cô thấy Damon đang nhìn mình.Cặp kính râm ngăn cản cô biết được anh đang nghĩ gì.Phần còn lại của khuôn mặt anh như một chiếc mặt nạ.
“Stefan” – cô khao khát nghĩ đến trong vô vọng .
Làm sao anh có thể bỏ cô lại với tất cả những điều này? Không lời cảnh báo,không một gợi ý về sứ mệnh của chính anh,không có cách nào để lần nữa liên lạc…Chuyện này có thể có ý nghĩa với anh,với nỗi tuyệt vọng ngăn không khiến cô trở thành một thứ mà bản thân anh thực sự căm ghét.Nhưng để lại cô với Damon đang trong tâm trạng này,và khi tất cả sức mạnh trước đây của cô đã biến mất…
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
50 chương
61 chương
91 chương