"Ừm, à... cô ấy bắt đầu có những hành động lạ thường sau khi Caroline đến tìm cô ấy." "Caroline ư?" - Bonnie thốt lên đầy bối rối. - " lúc đó cô ta đang trườn à?" Jim nhìn cô - "Hả ?" "Đừng để ý đến Bonnie. Nó chỉ nói đùa thôi." - Meredith đáp – “Jimmy, bồ không cần phải nói với tụi này về Caroline nếu như bồ không muốn. Tụi này...à, tụi này biết cô ta đã qua nhà bồ." "Có phải tất cả mọi người đều biết không?" Jim khổ sở hỏi. "Không. chỉ có Matt thôi, và bồ ấy cũng chỉ nói là có ai đó có thẻ đến kiếm em gái bồ." Khuôn mặt Jim trông như vừa tội lỗi vừa bị chấn động. Những từ ngữ tuôn ra từ miệng cậu như thể chai bia đầy tràn đến mức cái nút bật ra khỏi chai vậy. "Mình không biết asẽ còn chuyện gì xảy ra nữa. Mình chỉ có thể kể với các bồ những chuyện đã xảy ra. Đó là vào hai ngày trước... vào buổi tối muộn..." - Jim kể - " Caroline ghé qua,và... ý mình là, mình chưa bao giờ phải lòng cô ta. Nó giống như là, đúng rồi, cô ta trông dễ nhìn, và bố mẹ anh vắng nhà và tất cả, nhưng mình chưa bao giờ nghĩ mình là loại con trai..." "Giờ đừng có bận tâm về chuyện đó, cứ việc kể với tụi này về Caroline và Isobel thôi." " À, Caroline đến, mặc một bộ váy mà...ừm, chỗ cao nhất hoàn toàn trong suốt. Và cô ta...cô ta hỏi mình có muốn nhảy không và bọn mình nhảy một điệu chậm và cô ta.. cô ta, giống như là, quyến rũ mình. Thật đấy. Rồi sáng hôm sau cô ta rời đi... ngay lúc Matt đến ấy. Đó là ngày hôm trước. Và rồi mình thấy Tami có những hành động...điên loạn. Mình không thể làm gì để ngăn nó lại . Rồi Isa-chan gọi ình...mình chưa bao giờ nghe thấy cô ấy điên cuồng như vậy. Chắc hẳn Caroline đã đi thẳng từ nhà mình đến nhà cô ấy. Isa-chan nói cô ấy sẽ tự tử. Và vậy nên mình chạy tới đây. Dù sao thì mình cũng phải tránh xa Tami ra vì mình có mặt ở nhà sẽ chỉ làm mọi chuyện tệ hơn thôi." Bonnie nhìn sang Meredith và biết rằng cả 2 đứa đang cùng nghĩ về một việc: và đâu đó trong chuyện này, cả Caroline và Tami đều có quan hệ đến Matt." "Caroline chắc là đã nói với cô ấy mọi chuyện" Jim nuốt vào." Isa-chan và mình vẫn chưa...bọn mình đang đợi, bồ biết không? Nhưng mọi điều Isa-chan nói với mình chỉ là : “anh sẽ cảm thấy hối hận. Anh sẽ hối hận. Cứ chờ mà xem" , nói đi nói lại nói đi nói lại. Và, lạy chúa, giờ mình rất hối hận." " À, giờ bồ có thể thôi hối hận đc rồi đấy. Bồ gọi cho bác sĩ ngay đi. Ngay bây giờ,Jimmy." Meredith đánh mạnh vào phía sau lưng cậu."Và rồi gọi cho cả bố mẹ bồ nữa.Đừng có nhìn mình với đôi mắt nâu tròn của con chó con như thế .Bồ hơn 18 tuổi rồi. Mình ko biết họ sẽ làm gì với bồ về tội bỏ Tami một mình trong lúc này đâu." "Nhưng mà..." "Không có nhưng nhị gì cả, Jimmy" Rồi cô làm một việc mà Bonnie biết là cô sẽ làm, nhưng rất nguy hiểm. Cô lại gần Isobel lần nữa. Isobel đang cúi đầu xuống, cấu véo lấy cái rốn của mình với một tay. Bên tay kia, cô cầm một móng vuốt dài lấp lánh.