“Khi ta gặp ngươi lần đầu, ta đã biết ngươi chưa bao giờ học được cách cư xử,” Stefan nói. Giọng anh nhẹ, lạnh giá và mềm mại, và không hiểu sao nó làm Elena quay cuồng. Cô không thể rời mắt khỏi anh khi anh di chuyển về phía Tyler , người đang lắc lắc đầu một cách choáng váng và bắt đầu gượng dậy. Stefan di chuyển như đang múa, mỗi cử động của anh ung dung và được điều khiển một cách chính xác. “Nhưng ta không hề nghĩ rằng tính cách ngươi lại hoàn toàn kém hoàn thiện quá mức như thế.” Anh đấm Tyler . Gã con trai lực lưỡng đang vung một cánh tay rắn chắc lên và Stefan đã đánh trúng ngay phần mặt để sơ hở trước khi cánh tay đó chạm được vào anh. Tyler bay người đập vào một bia mộ khác. Anh ta bò dậy và đứng thở hổn hển, đôi mắt trắng dã. Elena nhìn thấy một dòng máu chảy ra từ mũi anh ta. Sau đó anh ta lao vào tấn công. “Một quý ông không được bắt ép đối phương trong bất cứ hoàn cảnh nào,” Stefan nói, và đánh bật anh ta ra. Tyler lại ngã sóng soài, mặt úp xuống cỏ và bụi tầm xuân. Lần này anh ta đứng dậy chậm chạp hơn, và máu chảy ra từ cả lỗ mũi và miệng anh ta. Anh ta lồng như một con ngựa điên loạn khi tự quăng mình vào Stefan. Stefan túm lấy phần trước chiếc áo khoác của Tyler , xoay tròn cả hai và hoá giải sự va chạm của đòn tấn công đầy sát khí. Anh giũ Tyler hai lần thật mạnh trong khi những nắm đấm rắn chắc đó vung vẩy như cối xay gió quanh anh, mà không thể chạm tới được. Sau đó anh thả Tyler rơi xuống. “Anh không được phép xúc phạm một người phụ nữ,” anh nói. Khuôn mặt Tyler nhăn nhúm, mắt đảo tròn, nhưng anh ta vẫn túm lấy chân của Stefan. Stefan giật mạnh chân ra và lại rung lắc anh ta lần nữa, và Tyler trở nên mềm oặt như một con búp bê bằng giẻ rách, mắt anh ta trợn ngược lên. Stefan vẫn tiếp tục nói, giữ thân hình nặng nề đó thẳng đứng và nhận mạnh mỗi từ bằng một cái lắc như giật từng đốt xuơng ra. “Và, trên hết, anh ta không được làm cô ấy bị thương...” “Stefan!” Elena gào lên. Đầu của Tyler giật ra trước sau với mỗi cú lắc. Cô thấy hoảng sợ trước những gì mình đang chứng kiến; hoảng sợ trước những gì Stefan có thể làm. Và nỗi sợ hãi trên hết là vì giọng nói của Stefan, chất giọng lạnh lùng đó giống như một điệu múa kiếm, đẹp đẽ, chết chóc và cực kì tàn nhẫn. “Stefan! dừng lại!” Đầu anh hất lên hướng về phía cô, giật nảy mình, như thể anh đã quên mất sự hiện diện của cô. Trong một khoảnh khắc anh như không nhận ra cô, mắt anh đen kịt dưới ánh trăng, và cô liên tưởng đến loài dã thú, những con chim lớn hay những loại cây ăn thịt có bề ngoài hấp dẫn mà không hề có tý cảm xúc nào của con người. Sau đó sự tỉnh táo quay lại trên khuôn mặt anh và ít nhiều bóng tối đã mất dần trong ánh mắt của anh. Anh nhìn xuống cái đầu rũ rượi của Tyler , rồi đặt anh ta nhẹ nhàng lên tấm bia mộ bằng cẩm thạch đỏ. Hai đầu gối Tyler oằn xuống và anh ta trượt xuống bề mặt bia mộ nhưng Elena thấy nhẹ nhõm khi mắt anh ta mở ra – hay ít nhất là bên mắt trái. Mắt bên phải đang sưng tấy lên chỉ thấy một khe hở.