Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
Chương 18
Khi Elena đến lớp học Lịch sử Châu Âu chiều hôm đó, cô được chào đón bởi một tiếng huýt sáo thấp trong hội trường. Dick Carter và Tyler Smallwood đang là cà ở đó. Một cặp ngớ ngẩn ngoại hạng, cô nghĩ, lờ đi tiếng huýt sáo và cái nhìn chằm chằm của họ. Họ nghĩ rằng dụng cụ và sự an toàn khi ở trong đội bóng trường khiến họ hấp dẫn. Cô liếc qua họ khi cô đang lang thang ở hành lang, tô lại son môi và đánh lại một ít phấn. Cô đã đưa cho Bonnie những lời chỉ dẫn đặc biệt của cô, và kế hoạch đã sẵn sàng để đưa vào sử dụng ngay khi Stefan xuất hiện. Chiếc gương nhỏ trên hộp phấn cho cô một tầm nhìn tuyệt vời về hành lang sau lưng cô.
Nhưng, không biết làm sao mà cô vẫn lỡ mất là anh đang đến. Anh đột ngột xuất hiện bên cạnh cô, cô gập hộp phấn lại ngay khi anh bước qua. Cô định chặn anh lại, nhưng có gì đó xảy ra trước khi cô kịp làm. Stefan căng thẳng – hay, ít nhất, có cái gì đó về anh có vẻ luôn thận trọng trong mọi lúc. Chỉ là Dick và Tyler đang đứng trước cửa phòng học lịch sử. Chắn ngang đường đi.
Những tên ngớ ngẩn tầm cỡ thế giới, Elena nghĩ. Nổi đóa, cô liếc họ qua vai của Stefan.
Họ đang thưởng thức trò chơi, ngồi thườn thượt chỗ cửa ra vào, giả vờ rằng họ hoàn toàn không thấy Stefan đang đứng đó.
“Xin lỗi.” Vẫn cùng một tông nói chuyện anh ta đã dùng với thầy dạy sử. Im lặng, khách quan.
Dick và Tyler nhìn nhau, rồi quay lại, như thể đang nghe những giọng nói của linh hồn.
“Scoozi?” Tyler nói bằng giọng the thé. “Scoozi me? Me scoozi? Jacuzzi?” Cả hai phá ra cười.
Elena quan sát những bắp thịt đang căng ra dưới chiếc áo thun phía trước cô. Điều này hoàn toàn không công bằng; cả hai người họ đều cao hơn Stefan, và Tyler thì to con gấp đôi.
“Có chuyện gì ở đây à?” Elena cũng giật mình như những tên con trai kia khi nghe giọng nói mới sau lưng cô. Cô quay lại để nhìn Matt. Đôi mắt xanh của cậu ấy thật cứng rắn.
Elena cắn môi tạo thành một nụ cười khi Tyler và Dick di chuyển một cách chậm chạp, bực bội ra khỏi đường đi. Đúng là Matt chín chắn, cô nghĩ. Nhưng giờ Matt chín chắn đang đi vào lớp bên cạnh Stefan, và cô bị bỏ lại phía sau họ, nhìn chằm chằm vào những cái lưng của hai chiếc áo thun.
Khi họ ngồi xuống, cô trượt đến chiếc bàn phía sau Stefan, nơi cô có thể quan sát anh mà không bị quan sát ngược lại. Kế hoạch của cô phải đợi đến sau lớp học rồi.
Matt bối rối nắm tay trong túi quần của mình điều đó có nghĩa là cậu ấy có gì đó muốn nói.
“Uh, hey,” cậu ấy cuối cùng cũng bắt đầu, một cách không thoải mái. “Những cậu đó, cậu biết rồi đấy…”
Stefan bật cười. Đó là một âm thanh chua xót. “Tôi là ai mà đánh giá chứ?” Có nhiều cảm xúc hơn trong giọng nói của anh ta hơn là Elena từng nghe trước đó, thậm chí cả khi anh ta nói chuyện với Thầy Tanner. Và cảm xúc này rõ ràng là không vui rồi. “Dù gì, chả lý gì mà tôi lại được chào đón ở đây cả.” Anh ta kết thúc, hầu như là nói với chính mình.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
74 chương
31 chương
20 chương