Nhật ký hiểm nguy

Chương 7 : Một câu chuyện xưa (4)

Mạc Du cảm giác được bàn tay to lớn của Hạ Thiệu Liên vuốt ve da thịt mình, khiến cơ thể cô rung động. Dáng vẻ cô nhu nhược thuận theo dục vọng xâm chiếm mà Hạ Thiệu Liên dấy lên. Hắn nhẹ nhàng đùa giỡn hai nụ hồng mai trước ngực Mạc Du, nhìn thân thể của cô vì vậy trở nên càng ngày càng nhạy cảm, thậm chí còn xấu xa cúi đầu mút vào đỉnh mềm mại kia. Mạc Du chỉ cảm thấy dưới thân mình như có gì đó bừng lên. Khoảnh khắc hắn tiến vào, cơn đau nhói khiến cô không khỏi kêu lên. Tiếng nói yếu ớt nũng nịu càng kích thích Hạ Thiệu Liên bắt đầu nhanh chóng hành động. Trong thế tấn công càng ngày càng mãnh liệt của Hạ Thiệu Liên, một cảm giác đặc biệt đã nhấn chìm cơn đau nhói, nhấn chìm thần kinh và nhấn chìm toàn thân Mạc Du. Mạc Du chỉ đành phải ôm chặt lấy thân thể thon dài cường tráng của hắn. Cảm giác tất cả các giác quan của mình đều trôi lơ lửng theo từng hành động cử chỉ của hắn. Nam nữ khắng khít chính là cấu tạo hoàn mỹ nhất của trời cao. Từng run rẩy nho nhỏ của Mạc Du đều bị khuếch đại vô hạn suốt cả một đêm, cho đến khi đạt đến đỉnh điểm cuối cùng kia cũng thật lâu không lùi đi. Cuối cùng đêm hôm đó hai người mệt mỏi ôm nhau ngủ say. Lúc sáng sớm thức dậy, Mạc Du phát hiện Hạ Thiệu Liên đã không còn ở bên cạnh nữa. Cô vừa mới mặc quần áo tử tế thì lập tức có hai tiểu nha hoàn bưng nước rửa mặt vào phòng, hầu hạ cô rửa mặt ăn sáng. "Chúc mừng Mạc cô nương hôm nay đã trở thành nha đầu thông phòng của thiếu gia. Thiếu gia căn dặn sau này cô nương chỉ cần ở trong phòng của người, không cần làm bất cứ gì khác." Trong đó một tiểu nha hoàn cung kính nói với Mạc Du. Lúc này trong lòng Mạc Du được một cảm giác thỏa mãn khó hiểu lấp đầy, cũng mặc kệ những thứ này. Cô càng không nghĩ đến trong lúc vô tình cô đã phá giới. Nhưng thế thì sao nào, người lọt vào lưới tình không phải đều mù quáng hết hay sao? Bên phía Hạ Thiệu Liên cũng có chút không xác định, thật sự hắn thích Mạc Du nhưng cái thích này đến quá nhanh, quá vội vã, hắn còn chưa kịp suy nghĩ từng li từng tí trong đó. Nhưng nếu đã sống chung rồi, hắn nghĩ mình phải chịu trách nhiệm với Mạc Du, phải đối đãi cô thật tốt. Nhiệm vụ tìm kiếm thần khí đến lúc này cũng đã đạt được một bước đột phá rất lớn. Trước mắt hỏi thăm được bộ tộc Tang thị, bộ tộc Ngải thị và bộ tộc Mạc thị đều có thần khí của riêng mình. Trong đó đặc biệt là thần khí của tộc Mạc thị có uy lực lớn nhất, điều này cũng có ghi lại trong cuộc đại chiến trăm tộc. Nhưng bởi vì niên đại đã lâu, ghi chép đã mờ nhạt không rõ, không ai có thể xác định được cụ thể thần khí mang hình dáng gì. Hôm nay đi ra ngoài, phân đà trưởng phân đà bên này vội vàng triệu kiến hắn, lại có nhiệm vụ mới cần hắn làm. Nhưng sau khi đi đến địa điểm đã hẹn, hắn chỉ thấy được một thiếu nữ xinh đẹp dẫn theo một nha hoàn chờ đợi ở đó. Sau khi hắn đến đối chiếu ám hiệu thì nhận được một phong thư từ tay cô gái này. Trong thư nói cha cô ta đã tử trận khi thi hành nhiệm vụ, hôm nay cô không có nhà để về cần Hạ Thiệu Liên phụ trách chăm lo. Quan trọng nhất là lúc này Hạ Thiệu Liên mới phát hiện cô ta là con gái của Liên đại bá - Liên Thanh U - chính là đứa em gái mà lúc hắn còn thiếu niên đã rất che chở. Khi đó Hạ Thiệu Liên từng nghĩ tương lai mình sẽ lấy Thanh U làm vợ, tiếc rằng việc đời thay đổi, hai người cuối cùng lạc nhau. Hôm nay gặp lại lần nữa không khỏi có chút cảm xúc trăm mối ngổn ngang. "Thiệu Liên ca ca, là huynh sao? Muội là Thanh U đây." Thiếu nữ kia hơi lo lắng. Chỉ thấy cử chỉ của cô ta yếu đuối như không xương, mềm mại tựa như một đóa hoa, dáng vóc nhỏ nhắn nhưng không mất nét quyến rũ của một cô gái. Trên gương mặt trái xoan là một đôi mắt điềm đạm đáng yêu lộ ra một vẻ tủi thân bất đắc dĩ, khiến lòng người thương xót vô vàn. Hạ Thiệu Liên nhìn thấy hôm nay Liên Thanh U lẻ loi cô quạnh, trong lòng cũng không khỏi khổ sở liền mang cô ta về Hạ phủ, căn dặn người hầu sắp xếp chỗ ở cho cô ta xong thì vội vã rời đi. Hạ Thiệu Liên không biết là những tháng năm chia lìa Liên Thanh U đã không còn là cô gái dịu dàng yếu đuối lúc ban đầu nữa. Nhiều năm phiêu bạc đã khiến cô ta trở nên thực tế, trở nên khắc nghiệt. Cả ngày Mạc Du không thấy Hạ Thiệu Liên không khỏi có chút thất vọng, nhưng cô vẫn chuẩn bị thuốc bổ và thức ăn cho Hạ Thiệu Liên, hi vọng hắn mau chóng bồi bổ thân thể. Nhưng không nghĩ rằng người còn chưa trở lại thì đã nghe được tin tức thiếu gia mang theo một cô gái về phủ từ người hầu trong phủ truyền đến. Trong lòng Mạc Du hơi chua xót, nhưng cô ngây thơ lựa chọn chờ đợi và tin tưởng. Liên tiếp nửa tháng, Hạ Thiệu Liên luôn không có ở trong phủ. Mạc Du cũng hiểu hắn có việc quan trọng cần phải làm. Có điều mỗi ngày trở về cô luôn thấy cảnh hắn và Liên Thanh U trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Tuy mỗi ngày hắn đều trở về phòng ở bên cô, nhưng hai người bọn họ không trao đổi gì với nhau cả. Mấy ngày qua Liên Thanh U cũng có đến tìm cô tán gẫu, có vẻ như là một người rất hòa đồng. Nhưng không biết tại sao đâu đó trong những lời nói của cô ta luôn khiến người nghe không được thoải mái lắm. Càng khiến Mạc Du lo lắng chính là gần đây cô càng ngày càng thích ngủ, thỉnh thoảng còn nôn mửa. Tuy tộc Mạc thị y thuật cao siêu, nhưng điều này cũng không thuộc phạm vi học tập của cô, cô không biết mình đã bị làm sao. Bảo người hầu mời đến một đại phu, bấy giờ cô mới biết mình đã mang thai. Sau khi Liên Thanh U đến Hạ phủ, hỏi thăm rõ ràng tình trạng Hạ phủ liền bắt đầu lên kế hoạch. Cô ta muốn trở thành nữ chủ nhân của Hạ phủ, không muốn sống cuộc đời phiêu bạc bên ngoài nữa. Trước mắt Hạ Thiệu Liên không có nhiều phụ nữ, đối thủ của cô ta cũng giảm bớt rất nhiều. Có điều là cô gái tên Mạc Du trong phòng Hạ Thiệu Liên lại được hắn rất yêu thương, là biến số lớn nhất trong kế hoạch của cô ta. "Tiểu thư, tiểu thư, em mới vừa hỏi thăm được rồi." Nha hoàn Tiểu Mai vội vã chạy vào trong phòng. Liên Thanh U bị cắt ngang suy nghĩ hơi có vẻ khó chịu: "Xảy ra chuyện gì?" "Mới vừa rồi đại phu đến phủ bắt mạch cho Mạc chủ tử, nói là" Tiểu Mai nói đến đây thì hơi do dự. "Đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nói thẳng đi." Liên Thanh U cũng có chút sốt ruột, giọng điệu nặng nề hơn một chút. "Mạc chủ tử, cô ta... cô ta mang thai." "Cái gì? Tại sao có chuyện như vậy? Đã bao lâu rồi?" "Có lẽ là hơn một tháng rồi. Khi đó tiểu thư còn chưa vào Hạ phủ nữa." Nhất thời Liên Thanh U cũng hơi nóng lòng, đây là chuyện ngoài dự liệu của cô ta. Không được, cô ta không thể đợi thêm được nữa, phải nhanh chóng đuổi người phụ nữ kia ra khỏi Hạ phủ, như vậy Hạ Thiệu Liên mới không quên cô ta. "Tiểu Mai, thay ta hẹn cô nương đó ngày mai cùng nhau uống trà ngắm hoa." Liên Thanh U suy tư trong chốc lát sau đó quyết định ngày mai sẽ tìm hiểu thật hư. Dù thế nào cô ta cũng không để Mạc Du sinh ra đứa con này. Như vậy không chỉ củng cố địa vị của Mạc Du cũng sẽ uy hiếp đến cô ta. Tuy Hạ Thiệu Liên đối với cô ta rất tốt, nhưng cô ta không cảm giác được loại tình cảm lúc nhỏ nữa. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì, cô ta tin tưởng mình nhất định có thể lấy được lòng Hạ Thiệu Liên. Mà Mạc Du kể từ khi biết mình mang thai, trong lòng rất phức tạp. Một mặt cô không biết mình phải làm gì, mặt khác cô lại cảm thấy rất vui. Dù sao đây cũng là con của cô và Hạ Thiệu Liên, thân là phái nữ có mẫu tính bẩm sinh khiến cô muốn yêu thương đứa bé này thật nhiều. Cô nôn nóng muốn nói tin tốt này cho Hạ Thiệu Liên biết. Nhưng tối nay Hạ Thiệu Liên cũng không về phủ, mà ngày mai hướng đi của câu chuyện sẽ thay đổi rất lớn.