Lý Á Kiệt cảm thấy mẹ kế nhà mình là người tốt nhất thế giới, Triệu Nhiễm cũng đồng thời cảm thấy lão ba nhà mình đẹp trai vô địch thiên hạ, không có ai xứng đôi. Hai đứa nhóc này coi như là tương đối thông minh, nhưng hai đứa trẻ thông minh thì cũng mới chỉ lớn đến vậy, vẫn thường đem suy nghĩ trong lòng nói ra. Nói ra thì mất lòng nhau, càng về sau, mâu thuẫn giữa hai đứa trẻ càng sâu. Nhẫn nhịn không nổi, hai đứa trẻ bắt đầu cãi nhau. Sau khi biết được nguyên nhân hai đứa trẻ cãi nhau, Liễu Xuân Oánh dở khóc dở cười, an ủi hai đứa nhóc một hồi. Một đứa ngạo kiều không thèm nhìn, đứa kia lại càng cảm thấy bản thân mình đúng, càng ủy khuất, khóc đến thê thảm. Không có cách nào, cô đành phải từ bỏ, nhìn qua Triệu Nhiên Chi, ý bảo anh giải quyết. Vấn đề ở trình độ này nhất định anh có thể làm được. Triệu Nhiên Chi nhận được tín hiệu của Liễu Xuân Oánh, vô cùng quyết đoán cho mỗi đứa hai bàn tay vào mông. Lòng tự trọng của hai đứa nhỏ bị đả kích nghiêm trọng, ủy khuất nhìn chằm chằm Triệu Nhiên Chi, đồng thời cũng ngừng khóc. "Là đàn ông thì ngậm miệng lại. Khóc sướt mướt còn ra thể thống gì." Hiệu quả vô cùng tốt. Liễu Xuân Oánh rất tò mò tại sao anh lại biết làm như vậy có thể là hai đứa nhỏ ngừng khóc. Gặp phải tình huống như vậy, các bậc phụ huynh thường nhẹ nhàng an ủi, sợ nói nặng lời lại không có hiệu quả. Triệu Nhiên Chi thực dứt khoát trả lời, "Hồi nhỏ anh cũng bị như vậy." Cô cạn lời, hóa ra là anh có kinh nghiệm. Có điều, từ việc này Liễu Xuân Oánh cảm thấy một gia đình đúng là cần có một người đàn ông, đứa trẻ cần có một người bố. Có nhiều lúc, nhiều chuyện, người mẹ không thể nào thay thế được, dẫu cho người mẹ đó yêu con mình đến mức nào. Lần đầu tiên cô chân chính tán thành lời nói của hệ thống. Cô nghiêm túc muốn kiếm cho Lý Á Kiệt một người bố tốt. Sau một thời gian dài quan sát và tiếp xúc, cô thấy Triệu Nhiên Chi thực sự rất thích hợp. "Có tư tưởng, có giác ngộ, kế hoạch dưỡng thành mẹ kế đã có hiệu quả ban đầu. Xin hãy không ngừng cố gắng." Sau khi bị thu thập hai đứa nhóc trở nên ngoan không ít, nhưng chỉ là biểu hiện bân ngoài. Một bên hai đứa trẻ kết đồng minh cố gắng đạt đến mục đích chung là ngăn cản Liễu Xuân Oánh và Triệu Nhiên chi tiếp xúc với nhau, một bên lén lút đánh nhau. Bọn họ là đàn ông, phải dùng cách thức của đàn ông. Liễu Xuân Oánh rất không yên tâm. Hai đứa nhóc này còn nhỏ, không hiểu chuyện, ra tay không biết nặng nhẹ, nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao. Cô lập tức muốn ngăn cản, không nghĩ tới lại bị Triệu Nhiên Chi ngăn cản. Cô lén đi theo hai đứa nhỏ, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, một khi gặp tình huống khẩn cấp lập tức xuất hiện ngăn cản. May là còn tốt, hai đứa bình an vượt qua. Liễu Xuân Oánh còn phát hiện ra sắc mặt Lý Á Kiệt càng ngày càng hồng hào, thân thể cũng ngày càng rắn chắc, thoạt nhìn so với trước kia thì khỏe mạnh hơn nhiều. "Trẻ con phải chạy nhảy nhiều mới khỏe mạnh được. Làm một mỹ nam an tĩnh không hề tốt." Trước khi đứa nhỏ nhà mình đến ở cùng, mỗi ngày anh đều rất thuận lợi nhìn thấy Liễu Xuân Oánh nên không cảm thấy có vấn đề gì cả, mấy ngày đầu không gặp nhau, anh cũng chỉ cho rằng bản thân thèm ăn. Hiện tại anh thường giả bộ như mưu kế của đứa nhỏ nhà mình thành công, ngoại trừ mỗi ngày đều được ăn mỹ vị, anh vẫn cảm thấy thiếu cái gì. Lần trước, sau khi đưa Liễu Xuân Oánh đi gặp bố mẹ mình, anh cảm thấy giữa hai người có sự thay đổi. Anh không ngốc, chậm rãi hiểu được bản thân có cảm xúc khác thường với Liễu Xuân Oánh. Anh có một đứa con vợ trước, Liễu Xuân Oánh cũng có một đứa, vừa vặn. Thời gian dài, anh cũng bắt đầu nghĩ làm sao để trở thành một người bố tốt.Trong lòng Liễu Xuân Oánh, Lý Á Kiệt chiếm vị trí không hề nhỏ, anh thấy mình có thể xuống tay từ cậu. Còn con anh, anh càng không lo lắng. Nó giống anh, hẳn sẽ rất nhanh bị trù nghệ của Liễu Xuân Oánh bắt làm tù binh. Quả nhiên sau một tháng, bố mẹ Triệu muốn Triệu Nhiễm trở về nhà cũ, Triệu Nhiễm sống chết không đi. Anh thuận theo tự nhiên để đứa nhỏ nhà mình cùng Lý Á Kiệt tạo quan hệ tốt. Quan hệ giữa hai đứa nhỏ rất thuần khiết, việc cậu đánh tôi một cái, tôi đẩy lại cậu một cái đều có khả năng làm cho hai đứa nhỏ trở thành anh em thân thiết. Quan hệ hai đứa nhỏ không tồi giải quyết được rất nhiều vấn đề. Triệu Nhiễm không biết bản thân bị lão ba nhà mình biến thành quân cờ. Cậu còn vì mình và Lý Á Kiệt thực hiện được mưu kế mà đắc chí, mà Lý Á Kiệt cũng cảm thấy Triệu Nhiễm trừ bỏ không biết phân biệt tốt xấu ra, là một người bạn không tồi. Anh cũng rất tự nhiên nói muốn Lý Á Kiệt mỗi ngày cùng nhau tập luyện. Bởi vì anh muốn dạy dỗ con trai nhà mình, thuận tiện dạy dỗ luôn bạn tốt kiêm hàng xóm của con trai. Lý Á Kiệt hâm mộ nhìn cơ bắp rắn chắc của Triệu Nhiên Chi. Cậu hâm mộ đôi chân dài của anh, hâm mộ cả khí thế bá đạo của anh. Cậu cảm thấy nếu bản thân trở thành người như vậy, cậu có thể nhẹ nhàng ôm mẹ kế, kiếm không ít tiền, giúp cô hưởng phúc. Bên canh cậu ngoại trừ Triệu Nhiên Chi thì không có ai lợi hai hơn. Bất tri bất giác, Lý Á Kiệt coi Triệu Nhiên Chi thành thần tượng. Ngoại trừ Liễu Xuân Oánh, Triệu Nhiên Chi cũng trở thành đối tượng bắt chước của cậu. Giọng nói của cậu trở lên lớn hơn, cảm giác càng giống một người đàn ông thực thụ. Thấy cậu không còn nũng nụi, nhỏ nhẹ, Liễu Xuân Oánh hoàn toàn yên tâm. Cô cảm thấy cứ theo tốc độ đó, Lý Á Kiệt sẽ không trở thành một thằng đàn bà. Nhưng cái gì cũng có nhược điểm. Cậu không còn ở trước mặt Liễu Xuân Oánh làm nũng khiến cho cô có chút không quen, vô cùng hoài niệm xúc cảm tốt đẹp đến từ khuôn mặt của Lý Á Kiệt. Nhưng cô cũng biết với mỗi đứa trẻ đang chậm rãi lớn lên, đây đều là quá trình cần thiết phải trải qua. Cô vì cậu mà thấy cao hứng, cũng vì bản thấy mà tiếc nuối. Mẹ kế kì thực là một chức vị không hề nhẹ nhàng, khó có thể tùy hứng. Nếu không phải đang làm nhiệm vụ, Liễu Xuân Oánh không thể khẳng định bản thân lúc này có thể vô tư như vậy hay không. "Ký chủ không cần hoài nghi bản thân. Cô đang làm không tệ, nhưng xin hãy tiếp tục kiên trì, mau chóng cho Lý Á Kiệt một người bố. Cùng Triệu Nhiên Chi trở thành một gia đình hoàn chỉnh." Liễu Xuân Oánh bất đắc dĩ thực hiện cái nhiệm vụ mà cô cố tình quên mất này. Cô dùng ngữ khí đùa giỡn nói với Triệu Nhiên Chi: "Nếu tôi nói tôi muốn gả cho anh, anh có cưới tôi không?" Cô không nghĩ tới Triệu Nhiên Chi lấy thái độ nghiêm túc, ngồi ngay ngắn, trả lời: "Anh sẽ!" Nói xong, anh lập tức lấy ra một cái hộp nhẫn, cầm lấy bàn tay của Liễu Xuân Oánh, đeo nhẫn lên, "Nếu anh nói anh muốn cưới em, em có nguyện ý gả cho anh không?" Mọi chuyện diễn biến quá nhanh, Liễu Xuân Oánh còn không phản ứng kịp, ngây ngốc hỏi, "Anh từ khi nào đã nghĩ như vậy?" "Từ rất sớm đã có. Chỉ là em vẫn luôn không có phản ứng làm anh rất sốt ruột." Nhìn Triệu Nhiên Chi cười như không cười giải thích, Liễu Xuân Oánh hơi 囧. Cô đúng là ở phương diện này rất trì độn, còn không phải vì thời trẻ không hiểu chuyện như vậy mà cuối cùng không gả đi nổi, bắt đầu con đường xem mặt. Đáp án thực ngoài dự đoán. Liễu Xuân Oánh suy nghĩ một chút rồi đồng ý. Cuộc sống mẹ kế của Liễu Xuân Oánh càng thêm xuất sắc. -------- Chúc mừng hai anh chị về một nhà. \(≧▽≦)/ Đừng hỏi vì sao diễn biến tình cảm lại nhanh như vậy. Làm ơn xem lại tên truyện.