Nhật Ký Chạy Trốn Của Giống Cái
Chương 67
Gia Lôi nghĩ mẫu gien của mình đã bị Thú Hoàng lấy đi làm thí nghiệm, thì tỷ lệ phát hiện ra khả năng di chuyển tức thời trong không gian của bản thân mình là khá cao. Chuyện bị phát hiện chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Dù sao lúc này xem như Thú Hoàng cũng chưa biết gì, Gia Lôi muốn thừa dịp ánh mắt của mọi người đều tập trung ở chỗ này, phải tìm cách vỗ vỗ mông chạy thoát thân mới được. Trước mắt đây mới là lựa chọn tốt nhất.
Kỳ thật nếu không phải điều kiện thân thể thật sự không tốt, Gia Lôi cũng sẽ không nghĩ đến việc mang theo Garfield.
Khụ khụ, đó chỉ là một phần của lý do. Còn có một phần khác là bởi vì vào kỳ phát tình khẳng định phải cùng giống đực gì gì đó. Như vậy mới có thể giải quyết nguy cấp, không thì hẳn là phải phát cuồng đến chết mất.
Gia Lôi nghĩ nếu không thể tự khống chế nổi thì mình sẽ không chút do dự áp đảo Garfield.
Bản thân ta cũng đâu phải là kẻ vô năng. Ai quy định chỉ có giao cúc hoa ra mới có thể giải trừ trạng thái phát tình?
Vừa suy nghĩ, Gia Lôi vừa dùng ánh mắt quỷ dị ngắm nghía cặp mông cũng khá có thịt của Garfield. Trong lòng Gia Lôi đều là ý đồ xấu xa.
Đạo tặc Gia Lôi chỉ mong mình có thể tìm ra biện pháp, dù không đủ sức mạnh cũng có thể cưỡng chế con sư tử Garfield kia.
Ở dưới lầu.
Mấy người đàn ông kia hoàn toàn không biết thiếu niên bọn họ luôn tâm tâm niệm niệm trong long đang suy tính kế hoạch để lần nữa chạy trốn. Bọn họ đang hâm mộ, đố kỵ, cũng câm hận, nhưng chỉ có thể cắn răng ngồi xuống sô pha. Không ai trong ba người đàn ông này có tâm tình về phòng tắm rửa chỉnh trang lại dáng vẻ.
Dù sao Gia Lôi đâu có ở đây, cũng không nhìn thấy, sạch sẽ hay không sạch sẽ có ý nghĩa gì?
"Phụ hoàng cho tới bây giờ cũng không có phái người đến đây. Nhưng nếu sau khi thấy được kết quả xét nghiệm gien của Gia Lôi xong, có còn nghi ngờ Gia Lôi nữa hay không rất khó nói. Không bằng ta sẽ về Thủ Đô trước, chờ tìm hiểu rõ ràng tình hình sẽ liên hệ với các ngươi sau thì như thế nào?"
Đôi chân thon dài bắt chéo lên nhau tạo thành dáng ngồi thanh lịch ưu nhã. Addis lười dựa lưng vào lưng ghế sô pha mở miệng nói.
Hắn là người có diện mạo đẹp nhất trong mấy người đàn ông ở tại chỗ này (hắn thật may mắn vì không có bị đánh).
Gương mặt tuyệt đẹp, phong thái ung dung cao quý không ai có thể so bì. Nếu có vị giống cái hoặc là nữ tính nào ở đây, khẳng định sẽ không cách nào tự kềm chế, chết mê chết mệt vẻ hào hoa phong nhã của hắn. Nhưng người mà hắn yêu thích nhất lại không bị mê đảo. Người đó hoàn toàn không thấy được vẻ cuốn hút của hắn.
Thật đáng tiếc người hắn muốn mê hoặc lại không nghĩ rằng hắn đang nghiêm túc.
"Ta và ngươi cùng nhau trở về Thủ Đô. Hai người cùng hành động sẽ càng thuận lợi và nhanh chóng hơn một chút. Vạn nhất phát sinh biến cố đột ngột cũng có thể hỗ trợ cho nhau."
Đồng thời cũng ngồi bắt chéo chân, nhưng Seleigh Leopold lại cho người ta cảm giác không chỉ nho nhã quý phái, mà còn ngay thẳng chính trực, như trúc như tuyết, hào quang rực rỡ chung quanh.
Đương nhiên, nếu không phải quần áo trên người hắn rách tung toé, trên cằm cũng không có vệt đỏ buồn cười thì càng đẹp trai hơn.
"Cũng được, ta chờ tin tức tốt của các ngươi."
Sullivan không hề giữ hình tượng. Hắn nằm ngửa ra trên ghế dài, chân gác lên mặt bàn trà. Bộ dạng thô tục tùy ý, nhưng không thể phủ nhận có rất nhiều mị lực. Có câu đàn ông càng xấu càng có nhiều người yêu. Loại gợi cảm này chỉ có ở trên người lãng tử mới khiến cho người ta lưu luyến vấn vương.
"Đúng rồi, các ngươi nên điều tra tập trung vào những người nhà Brooke. Ta hoài nghi người đem tin tức tiết lộ cho Thú Hoàng chính là cha mẹ đẻ của Gia Lôi. Nếu thật sự là bọn họ......"
Dùng hai khủy tay chống đỡ thân thể lên một chút, đôi mắt màu tím của Sullivan sáng quắc, sát khí ẩn hiện.
"Dark Clan bản lĩnh khác không có, hủy diệt một gia tộc nhỏ vẫn là có thể. Bọn họ còn không phải là muốn lợi ích sao? Ta cố tình muốn đoạt đi hết những thứ mà bọn họ thích nhất, sẽ làm cho bọn họ đau đớn đến chết. Nếu không biết quý trọng Gia Lôi, cũng đừng hòng ta sẽ xem bọn họ là trưởng bối mà kính trọng."
Ngươi muốn kính trọng trưởng bối nhà người ta cũng phải xem người ta có chấp nhận ngươi hay không đi?
Leopold cùng Addis hụt hẫng bĩu môi. Trừ bỏ Garfield ở trong phòng cùng Gia Lôi, ba người bọn họ đều là người ngoài trong mắt người ai kia.
Đáng chết cái từ người ngoài này!
Trong lòng chua xót muốn chết, Addis lại e sợ đêm dài lắm mộng, cũng biết mình không thể ở lâu. Hắn dứt khoát hướng Sullivan chào từ biệt, tính toán suốt đêm chạy về Thủ Đô.
Vẫn nằm ở trên sô pha không nhúc nhích, Sullivan nhìn theo bóng dáng Addis rời đi. Hắn nheo mắt, trong lòng âm thầm vạch ra mưu kế làm như thế nào mới có thể qua cầu rút ván.
Đừng tưởng rằng ta để ngươi hỗ trợ thì đã nhận thân phận của ngươi. Chính bản thân ta cũng chưa được Gia Lôi chấp nhận đâu. Ngươi gấp cái gì chứ?
Chờ qua đêm nay, hắn lại nghĩ cách làm như thế nào giữ được chân Gia Lôi. Sau đó hắn sẽ cùng Addis nói chuyện. Nói không chừng Đại hoàng tử điện hạ đang có tính toán gì đó trong lòng, vì thế hắn mới có thể gấp gáp chạy về Thủ Đô. Người hoàng gia không thể tin tưởng hoàn toàn được. Addis đang muốn lập công lao chứ gì?
Bọn họ đều nhìn ra được Gia Lôi tính tình lãnh đạm cố tạo ra vẻ lạnh nhạt, lại là người rất nặng tình nặng nghĩa. Chỉ cần Gia Lôi cho rằng mình thiếu ai, tuyệt đối sẽ đáp trả lại.
Anson cùng Garfield không phải là bởi vì trả giá quá nhiều nên thành công ở bên cạnh Gia Lôi đó sao? Bọn họ có thể làm được chuyện đó, hắn cũng có thể làm được việc tương tự, còn muốn làm tốt hơn so với hai người kia.
Tư tưởng của Leopold cùng Addis không khác biệt lắm, luôn bày ra mị lực vốn có của giống đực để dụ dỗ người xung quanh. Hắn cũng đồng thời nhìn thấu âm mưu của Sullivan. Tốt xấu gì chính bản thân hắn cũng đã lăn lộn ở chính trường vài thập niên, chút bản lĩnh này cũng không có thì sớm đã bị người ta ăn đến xương cốt cũng chẳng còn.
Nhưng lo lắng thương tích trên người, Leopold thật sự không thể đi ra ngoài vào lúc này. Sao có thể rêu rao khắp nơi gương mặt đẹp ngời ngời bị đánh?
Thôi, dù sao cũng không tốn thời gian bao lâu, chờ trị thương xong mới rời đi cũng không tính trễ.
Nghĩ vậy, Leopold đứng dậy đi lên trên lầu. Hắn mới vừa đi hai bước, Sullivan đã bật người dậy, một cái bóng chợt xoẹt ngang bên cạnh Leopold. Sullivan giống mũi tên bay thẳng lên lầu ba.
Hắn bị làm sao vậy?
Trong lòng Leopold dâng lên bất an, bước chân theo bản năng cũng tăng tốc chạy theo Sullivan. Chờ hắn chạy đến cửa phòng Garfield, đã nhìn thấy Sullivan nắm áo Garfield giơ nắm tay.
Một quyền đánh trên cằm Garfield. Lực nắm tay đánh ra rất mạnh, Garfield bị đánh chảy máu miệng, nửa cái cằm cũng sưng lên.
"Garfield, ngươi là tên khốn! Với tình trạng thân thể Gia Lôi hiện tại, sao chịu nổi tác động khi dich chuyển không gian tức thời, lỡ như......"
Không dám nghĩ tiếp, Sullivan kéo Garfield đến, lại tiếp tục đánh ra một đấm.
"Dịch chuyển không gian tức thời? Gia Lôi sao?"
Leopold ngơ ngác nhìn Sullivan đơn phương thi hành ngược đãi. Đôi mắt quét một vòng trong phòng. Quả nhiên không có nhìn thấy bóng dáng Gia Lôi đâu cả.
Bị ăn hai cú đấm, trước mắt Garfield đầy sao. Qua một hồi lâu hắn mới khôi phục tỉnh táo. Trở tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, Garfield khẽ ho một tiếng, rồi nói.
"Ta không nghĩ tới Hệ thống cách ly này chỉ giữ lại có một mình ta. Là ta tính toán sai lầm, vì thế ngươi đánh ta, ta cũng không có đánh trả. Nhưng hiện tại mấu chốt nhất chính là Gia Lôi đi nơi nào. Chúng ta phải nhanh chóng tìm người đem trở về mới được."
Hệ thống cách ly trong suốt này là một loại hệ thống phòng hộ vô hình hiện đại nhất hiện nay, có công năng giống như cái lồng bảo vệ con người bên trong. Hệ thống cách ly trong suốt này ngăn cách hết thảy mọi thứ trong không gian giới hạn với bên ngoài, muốn vào muốn ra phải có mật mã mới được.
Sau khi tiến vào trang viên Garfield liền phát hiện sự tồn tại của Hệ thống này. Hệ thống cách ly này mới được nghiên cứu phát minh ra không bao lâu, người có thể sử dụng được thứ này cũng không phải nhiều. Trong căn cứ quân bộ của hắn cũng có một cái.
Vốn dĩ khi Gia Lôi mới vừa nói sẽ rời đi, hắn cũng ngập ngừng không biết họ có thể bị hệ thống này ngăn lại hay không. Nhưng tưởng tượng đến việc cả hai người bọn họ đều cùng bị ngăn lại hắn liền không có lắm miệng. Ai biết Hệ thống cách ly này sẽ bất nhân bất nghĩa như vậy, thả cho Gia Lôi chạy thoát chỉ ngăn lại hắn.
"Không cần ngươi nói, ta tất nhiên sẽ đi tìm."
Hung tợn nghiến răng, chờ tìm được Gia Lôi trở về rồi việc đầu tiên hắn sẽ làm là đánh vào mông Gia Lôi một trận. Xem đứa bé này còn dám trốn không.
Kỳ thật Sullivan nghẹn khuất nhất cũng không phải vấn đề Gia Lôi trốn hay không trốn. Hắn cũng đã quen hành vi trốn chạy của Gia Lôi. Đây là việc bình thường. Ngày nào đó Gia Lôi không trốn hắn mới có thể kinh ngạc đi?
Hắn tức giận chính là Gia Lôi không tín nhiệm hắn. Không sai, gần đây Dark Clan xác thật phong ba không ngừng không thể cùng Liên Bang trở mặt. Nhưng sự tình liên quan đến người quý giá nhất trong lòng mình, hắn sao có thể trơ mắt nhìn Thú Hoàng đem Gia Lôi mang đi? Vẫn là nói ở trong lòng Gia Lôi, hắn chính là tiểu nhân có thể từ bỏ mọi thứ vì lợi ích sao?
" Rầm "
Một chân đá nát cửa phòng.
Trốn này! Chạy này! Ta không chỉ muốn đánh sưng mông em, còn muốn làm cho em ba ngày không xuống giường được!
"Sullivan Elvis."
Thấy sau lưng Sullivan tỏa ra oán khí hừng hực, cũng sắp biến hình, Garfield vội vàng ngăn lại người đang giận dữ. Bọn họ đều là giống đực, hắn tất nhiên biết Sullivan hiểu lầm cái gì.
Mà cũng không sai đâu, có khả năng cũng không phải là hiểu lầm. Có lẽ ở trong lòng Gia Lôi thật sự không có hoàn hoàn tín nhiệm bọn họ.
"Gia Lôi rời đi là bởi vì thân thể em ấy tiến vào kỳ phát tình. Em ấy sợ bị Thú Hoàng bắt gặp, lại sợ không tự khống chế được mà cùng chúng ta phát sinh quan hệ, cho nên Gia Lôi mới muốn rời khỏi nơi đây."
Phần sau "sợ không tự khống chế được" là hắn tự đoán ra. Hắn không ngốc, ở trong kỳ phát tình mà lo lắng muốn rời đi còn có thể vì cái gì? Gia Lôi từ đầu đến cuối luôn khẳng định "Ta thích mỹ nữ xinh đẹp", "Ta vĩnh viễn sẽ không sinh con cho các ngươi", thái độ rõ ràng như thế, hắn muốn làm như nghe không hiểu cũng không có khả năng.
Bất quá cuối cùng Gia Lôi vẫn lựa chọn mang hắn theo. Tưởng tượng đến ẩn ý trong đó, tim Garfield đập nhanh lợi hại.
"Kỳ... Phát... Tình?"
Gằn từng chữ một, biểu tình Sullivan từ khiếp sợ chuyển sang mừng như điên lại thành nhăn nhó. Mỗi một lần thay đổi đều chứng tỏ tâm tình của hắn chấn động kịch liệt cỡ nào.
Kỳ phát tình có ý nghĩa gì? Có ý nghĩa là Gia Lôi có thể sinh con. Mà có thể sinh con lại có ý nghĩa gì? Có ý nghĩa là Gia Lôi sẽ có liên kết chặt chẽ cùng cha đứa bé. Sẽ không bao giờ còn phải lo lắng ai kia bỏ trốn không trở về nhà.
Thật lâu sau, rốt cuộc đã tiêu hóa xong ba chữ có ý nghĩa quan trọng kia, Sullivan sải bước vọt tới trước mặt Garfield.
Gia Lôi đang ở trong thời gian của kỳ phát tình còn không quên mang theo Garfield rời đi. Có phải Gia Lôi nghĩ khi phát tình ở cùng Garfield sẽ an toàn hơn với so với những người khác hay không?!
Mặt âm trầm, Sullivan đem Garfield từ trên xuống dưới đánh giá một lần.
Cái tên này có cái gì tốt? Không có ôn nhu, không biết săn sóc, cả ngày chỉ mặc một thân quân trang khô khan. Hắn lại là đầu sỏ gây tội khiến Gia Lôi trở thành giống cái quý hiếm. Dựa vào cái gì Gia Lôi tuyển chọn hắn không chọn ta? Tốt xấu gì ta cũng đã cùng Gia Lôi đồng sinh cộng tử đó nha?
Càng nghĩ càng giận, nắm tay càng siết chặt, lần thứ ba Sullivan giơ tay đánh về phía Garfield. Mà lần này Garfield lại không có thành thật bất động để tùy ý Sullivan ức hiếp.
" Bốp "
Nắm tay va chạm cùng nắm tay, kình phong tạo thành luồng gió tản ra bốn phía, làm những sợi tóc dựng đứng, cánh cửa phòng cũng khua lộc cộc. Không ai muốn dừng lại, Sullivan cùng Garfield liền đánh ra một đòn khác vào đối phương.
Sau đó...
" Ầm... ầm.... ầm.... "
Một quyền lại một quyền va chạm. Ai cũng không nhận thua. Ai cũng không nhượng bộ.
Thấy hai người kia liều mạng đánh đấm khiến Leopold đứng xem mà khóe miệng giật giật.
Ấu trĩ, lại không phải người đánh thắng sẽ được làm người đàn ông duy nhất bên cạnh Gia Lôi. Uổng phí sức lực đánh nhau làm cái gì?
Không nói gì quay đầu rời đi, Leopold vẫn muốn dành sức đi tìm Gia Lôi mà thôi. Hắn mặc kệ chính mình cuối cùng có thể trở thành người bên cạnh Gia Lôi hay không, cũng không muốn nhìn thấy Gia Lôi lại khiêu khích những người đàn ông khác.
Vốn dĩ Gia Lôi chính là họa thủy, hiện giờ có khả năng phát tình bất cứ lúc nào, quả thực chính là xuân dược đầy người không phải sao?
Những người đàn ông bên này vì ghen mà nháo nhào đánh nhau. Ở một nơi khác người bị Garfield "bỏ rơi" lại đang lăn tròn trên thảm cỏ. Đầu óc Gia Lôi quay cuồng, choáng váng.
Đây là nơi nào?
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
24 chương
112 chương
27 chương
40 chương