Edit: Điềm Điềm
***********************
Bởi vì một lần ngoài ý muốn, cuộc sống của Sở Lệnh hoàn toàn thay đổi.
Một ngày nọ cậu cùng bạn đến khách sạn mừng sinh nhật, lúc vào nhà vệ sinh cậu bị một người đàn ông xa lạ kéo vào phòng riêng.
Hắn ta bị người khác chuốc thuốc.
Khi cậu còn chưa kịp phản ứng xem là xảy ra chuyện gì thì cổ đã bị cắn xuống.
Một luồng tin tức tố xa lạ và cường đại của Alpha truyền đến, trong nháy mắt vây quanh lấy cả người cậu.
Sở Lệnh là Omega, một tuần sau chính là kỳ phát tình của cậu.
Nhưng bởi vì tuyến thể bị kích thích mạnh mẽ nên đã làm cho kỳ phát tình của cậu đến ngay lập tức.
Trong không gian nhỏ hẹp, hai luồng tin tức tố không ngừng tuôn ra, càng ngày càng nồng đậm, liên tục kích thích dục vọng của hai người.
Đánh dấu tạm thời làm cho Sở Lệnh hầu như bị áp chế đến mức không thể động đậy.
Cậu muốn chạy trốn nhưng thật sự không có sức để phản kháng.
” Thực xin lỗi, đây là việc ngoài ý muốn” Người đàn ông kia dường như sau khi đánh dấu tạm thời ý thức liền trở nên rõ ràng hơn.
Nhưng hắn cũng không vì vậy mà dừng lại, sau khi xin lỗi cậu thì thừa dịp chưa hoàn toàn mất đi lý trí, hắn trực tiếp ôm cậu vào thang máy đi lên phòng trên tầng cao nhất.
Trong lòng Sở Lệnh mơ hồ đã biết tiếp tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng trong kỳ phát tình cơ thể cậu không còn sức lực.
Thậm chí ngay cả một câu từ chối cậu cũng không thể nói ra, chỉ có thể yên lặng mà khóc.
Người đàn ông nhìn cậu, kiềm chế lại dục vọng muốn xâm chiếm mãnh liệt, dịu dàng lau đi nước mắt cho cậu.
Hắn im lặng thật lâu mới nói một câu: ” Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em”.
Sau đêm đó, Sở Lệnh đã bị đánh dấu hoàn toàn.
Cậu vốn dĩ đã có bạn trai và chuẩn bị nói về việc kết hôn, nhưng bởi vì sự cố lần này mà hai người đã phải dừng lại.
Ở thời đại nhân quyền mọi người đều bình đẳng này, tuy rằng Omega không còn bị xem là công cụ sinh sản, nhưng chung quy trong xương tủy vẫn luôn một lòng dựa dẫm vào Alpha đã đánh dấu mình cho đến cuối đời.
Nhưng ngược lại, Alpha hoàn toàn không có mối lo này, bọn họ có thể đồng thời đánh dấu nhiều Omega.
Chính vì sự bất bình đẳng này đã dẫn đến nhiều vụ tự sát của các Omega, đây là nguyên nhân chính dẫn đến sự thiếu hụt giới tính Omega.
Vì để bảo vệ các Omega chính phủ quy định rằng nếu như Alpha và Omega nào đã đánh dấu hoàn toàn thì nhất định phải kết hôn.
Mặc dù đây vẫn chưa phải là chính sách tốt nhất, cũng không bàn về việc hai bên có nguyện ý hay không, nhưng nhìn chung tỷ lệ tử vong của Omega đã giảm hẳn.
Mà Sở Lệnh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày việc này xảy ra với cậu.
Cậu luôn sử dụng thuốc ức chế dài hạn, thậm chí đã tính toán đến việc thời điểm khi kỳ phát tình đến cậu có thể cùng bạn trai của mình hoàn thành việc đánh dấu hoàn toàn.
Không ngờ vì sự việc ngoài ý muốn lần này mà kế hoạch của cuộc đời cậu đã hoàn toàn thay đổi.
Lúc này đây, Sở Lệnh cùng bạn trai của mình là Lâm Hiên bình tĩnh ngồi nói chuyện với nhau.
Lâm Hiên là một người có tính tình rất tốt, cũng vô cùng chăm sóc người yêu.
Từ lúc cùng Sở Lệnh quen nhau đến nay, anh hết sức che chở săn sóc cậu, không bao giờ làm cậu buồn tủi.
Anh tuy rằng không thể chấp nhận được việc này nhưng cũng không trách cứ Sở Lệnh.
Chẳng qua khi ngửi được tin tức tố của Alpha khác trên người Sở Lệnh thật sự làm anh cảm thấy không dễ chịu một chút nào.
Sở Lệnh biết Lâm Hiên chính là tốt như vậy, cậu thấy hổ thẹn cùng chán nản hơn nữa càng là đau lòng.
Mặc dù thân thể thuộc về người khác nhưng trái tim cậu dành cho anh vẫn không thể dễ dàng bắt trở về.
Hai người im lặng một lúc lâu, Sở Lệnh mới nói trước: ” Em thật sự xin lỗi.
Dù anh có trách móc em cũng không sao, em chỉ hy vọng anh biết là em vẫn yêu anh.”
Thực ra Lâm Hiên muốn nói ” Không phải là lỗi của em.” nhưng anh cũng là người bị hại, thậm chí một câu trách cứ cũng không thể nói ra.
Anh mở miệng một hồi mới đành chịu mà nói: ” Em biết anh không phải có ý như vậy mà.”
” Chẳng lẽ anh không tức giận một chút nào sao?”
Lâm Hiên cau mày nói: ” Anh thật sự tức giận, giận muốn điên lên rồi đấy nhưng dù thế nào thì cũng không còn biện pháp thay đổi sự thật này nữa.”
” Đúng vậy… cho nên… chúng ta cũng dừng lại ở đây thôi.” Sở Lệnh chịu đựng đau đớn trong lòng mà nói.
Lâm Hiên quá mức ôn nhu săn sóc, thường ngày cũng không hay thể hiện mặt cường thế của Alpha, vì vậy mà Sở Lệnh vô cùng yêu thích anh, cho nên cậu cũng biết Lâm Hiên sẽ không đành lòng nói ra lời tổn thương người khác.
Cậu đành phải là người nói ra lời chia tay trước.
” Sở Lệnh…” Lâm Hiên nhìn bộ dáng cố nén không khóc của cậu mà thấy thực đau lòng.
” Anh nhất định phải tìm được một người tốt hơn em.” Sở Lệnh cúi đầu không để cho Lâm Hiên thấy nước mắt của mình ” Nếu không em không thể tha thứ cho chính mình.”
Lâm Hiên vươn tay muốn vỗ vai Sở Lệnh, nhưng cảm nhận được mùi vị xa lạ của Alpha đành yên lặng thu tay về.
Lâm Hiên trầm mặc nhìn Sở Lệnh, lời an ủi cũng không nói nên lời, chỉ đành chua xót nói: ” Chúc em hạnh phúc.”.
Truyện khác cùng thể loại
101 chương
44 chương
84 chương
5 chương
94 chương
17 chương