Nhật Kí Thần Linh
Chương 41 : Chia tay
Đang buồn cười nhìn xem đống tin nhắn đám bạn thân gửi trêu chọc, ai dè….
Một tin nhắn của Vũ Trần Linh gợi lên ngàn tầng sóng vỗ!!!
Thấy bên trên vẫn còn tin nhắn chưa đọc, Lặng vội vàng cuống cuồng bỏ qua đám tin nhắn nhà mạng Viettel và đám tin cò cưa dở hơi của đám bạn cùng mấy số máy lạ, đám số máy mà cả năm anh chàng cũng chẳng nhắn tin nói chuyện được vài lần. Ừ! Giờ anh chỉ nhằm chằm chằm vào tin nhắn của Vũ Trần Linh thôi.
10h45 phút: “Anh đã ngủ chưa thế? Sao không trả lời tin nhắn của em???”
10h48 phút: “Em ngốc quá! Nói vậy lúc này anh chắc hẳn đã ngủ rồi. Hay là… anh không muốn trả lời tin nhắn của em.”
10h52 phút: “Em xin lỗi! Có điều chúng mình chia tay đi nhé anh. Có lẽ chúng mình đến với nhau quá nhanh quá qua loa rồi. Em và anh đều không hiểu gì về nhau hết. Nên em nghĩ tốt nhất chúng ta nên làm lại từ đầu thì hơn. Bắt đầu từ những người bạn bình thường trước nhé!”
11h: “Những ngày này em muốn lẳng lặng một chút! Anh đừng nhắn tin hay gọi điện gì… em muốn suy nghĩ thật kĩ mọi chuyện.”
- Móa!!! Này là cái gì với cái gì rồi???
Tâm trạng cũng không hiểu là bực tức, buồn bã hay là lạnh lùng vô cảm… Nói chung Lăng lúc này trong lòng rất loạn rất loạn!!!
Nghĩ nghĩ, cậu chàng lại lật tung sổ ghi chép các cuộc gọi nhỡ ra. Nhìn nhìn, 5 cuộc gọi thì có 4 cuộc là từ Vũ Trần Linh, thời gian đúng là từ 9h cho đến 10h. Có hai cuộc gọi liên tiếp lúc 9h52 phút và 9h 53 phút. Có vẻ như lúc này cô nàng rất muốn liên lạc nói chuyện với Lăng.
Chó chết! Thế quái nào hôm qua lại nảy sinh ra chuyện muốn đi ngủ nướng chứ!!!
Nằm vật vã ra giường. Lăng bắt đầu suy nghĩ xem mình nên làm gì.
Gọi điện?
Ừ! Nhất định phải gọi điện cho Vũ Trần Linh. Con gái nó nói không là có. Con gái nó nói có là không. Con gái nó bảo anh đi đi thì ta nên đứng lại. Con gái nó nói anh đừng lại thì mình nên đi đi…
Á đù!... Cái cuối cùng thì không tính. Nếu nhỡ đâu trường hợp đem đưa đứa con gái về nhà đối phương lại mời mình vào nhà nó uống cafe cà pháo vậy mình là nên hay là không nên đi vào đâu rồi. Là được đằng chân ta liền lân đằng đầu hay là vờ tha để bắt, thả con tép bắt con tôm… v v.
Đây là một vấn đề đáng giá để suy ngẫm!
Ặc! Mà hiện tại cũng không phải lúc suy nghĩ những vấn đề triết lý sâu xa khó hiểu này. Nói chung chiến thuật đúng phải dùng đó chính là dính gái dính hơn cả kẹo cao su bít ba bôn, bám sát em nó cứ gọi là dai hơn đỉa cùng với vì cạy cửa lòng các tình yêu liền cần không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Được rồi! Gọi điện thoại là nhất định. Có điều trước đó phải nghĩ nghĩ xem nên nói như thế nào cái đã. Anh đây cũng không có thói quen đánh trận mà không có tính toán trước.
Đúng! Trước tiên cần lên Facebook xem hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Lăng đột nhiên nhớ tới đống tin nhắn đám bạn gửi tối qua. Thế là cậu chàng vùng người dậy, vội vàng cuống cuồng mở máy tính muốn lên mạng kiểm tra thử xem sao.
Màn hình máy tính vừa khởi động xong, Lăng vội vàng click chuột mở lên Facebook. Tên tài khoản và mật khẩu cậu đã lưu sẵn trong máy. Dù sao máy tính này cũng chỉ mình cậu dùng, cũng không sợ có người thấy có sẵn tài khoản rồi vào dùng lung tung. Rất nhanh, trang chủ cá nhân trên facebook của cậu hiển hiện ra trước mắt. Lăng vội đưa mắt nhìn nhìn.
“Ôi vãi! Lăng cấp ba tẩm ngẩm tầm ngẩm ấy thế mà mới lên đại học được ít hôm đã thay da đổi thịt như thế này cơ à. Thần tượng anh ấy vãi!!!”
“Kinh dị! Giờ mới biết có vụ này đấy nhưng mà công nhận Lăng kinh thật!!!”
Nhìn lướt qua, đám comment tuy nhiều nhưng nội dung cũng chẳng khác trong tin nhắn điện thoại là bao. Lăng bắt đầu lướt nhanh qua chúng. Cậu giờ chỉ muốn tập trung vào các đầu mối chính mà thôi.
Và cậu đã thấy…
11 tiếng đồng hồ trước (tầm 10h30 phút ngày hôm qua), Comment của một ních có cái tên rất nổi bật Erica Blandelli:
“Mọi người đừng nói như vậy mà! Mình và anh Lăng tuy rằng cái gì đều làm rồi nhưng vẫn luôn giữ vững lấy điểm mấu chốt. Chúng mình vẫn còn trẻ. Thứ quý giá nhất ấy nên để tới đêm tân hôn mới được.”
- Cái đệch!!!
- Ai với cô ta cái gì đều làm cơ chứ??? Ai? Có ai không??? Cái con mụ chết tiệt này!!!!
Phía dưới comment của Erica là hơn 150 comment trả lời, dù không nhìn Lăng cũng biết nội dung trong đó rồi. Quả nhiên…
Trả lời 1: “Em dâu, hai em lầy thật đó. Có điều theo ngu kiến của anh thì ta nên cái gì cũng đều làm luôn cho xong đi. Làm việc là phải đến nơi đến chốn chứ. Một người từng trải giờ cho hay! ”
Trả lời 2: Bên trên! Đã gọi là ngu kiến thì nói ra làm gì cho nó mất mặt. Hai anh chị kia nói thế thôi chứ mình tin là abcxyz xong hết rồi. Đời giờ phù du lắm. Kẻ ăn không hết người lần chẳng ra…
Nhìn lướt qua hai comment trả lời Lăng liền không có hứng thú nhìn tiếp xuống dưới. Cậu quyết định giờ chỉ chú tâm vào đám comment phát ngôn của Erica là oke.
Lướt xuống lướt xuống quả nhiên lại thấy comment khác của cô nàng.
22h15 phút: “Vâng! Chúng em yêu nhau say đắm lắm. Khoảng cách, dân tộc… v v tất nhiên không là vấn đề rồi. Em cũng đã quyết định định cư ở Việt Nam để được ở bên cạnh anh ấy. Mọi người nhớ chúc phúc cho chúng em nha!”
Lăng: Vãi nồi!
22h: “Mọi người đừng nói xấu anh Lăng của em như vậy! Erica giận thật đó, >..
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
68 chương