Nhật kí mua nhà của cô nàng nam tính
Chương 5 : Cường hào mã liệt
Edit: KateChou
Thang máy dừng ở lầu mười lăm, độ hảo cảm cũng không lên nữa, dù sao cũng là lần đầu gặp mặt.
Cùng lúc đó, một mỹ nữ tóc quăn chân dài đặt chân mang giày cao gót đến ngưỡng cửa Trung Quảng, tìm nửa ngày cũng không thấy người, chỉ có thể làm bộ bất đắc dĩ gọi điện thoại cho Lưu tổng. Trên thực tế cô không muốn làm quen, mục tiêu của cô là Lưu tổng, đối với lời miêu tả của Lưu tổng, một người bạn chơi chung không nhà không xe, một chút hứng thú cũng không có, bất quá thấy bộ dáng Lưu tổng rất xem trọng người bạn này, có lẽ có thể dựa vào đó để quan hệ gần thêm một chút.
Mặt khác trên thang máy, người môi giới họ Mã mà Cố Xán Xán liên hệ cũng đang dẫn người xem nhà đi xuống.
“Căn nào?” Ra thang máy, Cố Xán Xán hỏi.
Mã Liệt vẻ mặt mờ mịt, anh đi theo Cố Xán Xán ra khỏi thang máy, cũng không thấy lầu 15 có nhà ăn a.
Đúng lúc này, nhà bên trái có người đi ra, Cố Xán Xán đã gặp qua một tháng trước lúc đi xem nhà ở, đối với người xem nhà rất quen thuộc, bình thường khi xem nhà đều khách khách khí khí, trước mặt khách thuê nhà sẽ không nhiều lời, đồng ý sẽ bàn lại, hiển nhiên gian nhà kia chính là nhà muốn bán.
Cố Xán Xán vội vàng tiêu sái bước qua, đối với vẻ ngây người của Tiểu Mã phía sau rất không vừa lòng, đầu năm nay người mới rất không đáng tin cậy, làm việc rất không tốt, Tiểu Mã này bộ dạng không tồi, cao lớn khôi ngô tuấn tú lịch sự, nhưng tốc độ phản ứng này, nếu muốn thăng tiến thật sự rất khó khăn.
Mã Liệt có chút chần chừ theo đến.
Cố Xán Xán tự mình vào trước, vừa nhìn thấy phòng ở thật thích, đã được sửa chữa tinh trang qua, tuy hơi nhỏ, nhưng bài trí hợp lí, một phòng ngủ, một phòng làm việc, một bếp, một toilet đều sắp xếp tốt, gia dụng tất cả đều có, trên cơ bản có thể cứ như vậy mà dọn vào ở, điểm duy nhất không hợp lí chính là ánh sáng, tuy hướng nam, nhưng ngoài cửa sổ đã bị một biển quảng cáo lớn chặn hơn phân nửa, không thể ngắm phong cảnh, nhưng là vị trí này, đoạn đường hoàng kim, mua bán lại cũng không lỗ vốn.
Thấy Tiểu Mã phía sau còn ngơ ngác, vẻ mặt hơi ngây ngốc nhìn người đang xem nhà.
Đúng lúc này lại nghe thấy giọng một người đàn ông nhận điện thoại.
“Cái gì, người ta bằng lòng trả tiền toàn bộ, nhưng lại yêu cầu để lại hết gia dụng? Có thể, có thể.” Người đàn ông tựa hồ có chút lãng tai, giọng nói đặc biệt lớn, tiếng ông gào thét, mọi người đều nghe thấy được.
Được, không cần nhìn, người đàn ông vui tươi hớn hở mời hết mọi người ra ngoài, đầu năm nay người bán nhà thích nhất là người mua trả tiền một lần, người mua nhà cần vay tiền rất phiền toái, tiền bình thường phải một hai tháng mới đến tay.
Ra quân bất lợi a, ra quân bất lợi, Cố Xán Xán hơi buồn bực, việc mua nhà chính là như vậy, đang xem nhà, nghe nói người khác mua, sẽ cảm thấy được nhà này kỳ thực không tồi, hơn nữa cô vốn thích căn nhà này, bị người khác mua, liền rất phiền muộn, chỉ có thể đổ thừa không có duyên phận.
Nhìn thấy bộ dáng người môi giới kia so với chính mình còn buồn bực hơn, Cố Xán Xán làm quản lý nhỏ ở công ty, nhân viên công ty IT không cố định, cô phải thường xuyên quản lý nhiều người mới, biết tâm lý người mới làm sẽ không tốt lắm, cho nên ngược lại an ủi anh vài câu.
“Không sao đâu Tiểu Mã, kỳ thực tôi cũng không thích căn nhà này lắm, tuy trang trí đẹp, nhưng giá bán cũng không thấp, cửa sổ kia lại bị chặn, lúc sau có phòng khác thích hợp lại giới thiệu cho tôi, nhìn anh là biết vừa mới làm người môi giới không lâu đi, từ từ sẽ tốt, anh tướng mạo tuấn tú, về sau nhất định sẽ làm việc rất tốt a.”
Mã Liệt vẫn nghĩ cô gái này là người Lưu Tử Quân giới thiệu cho mình, bộ dáng dễ nhìn gây ngạc nhiên, tính tình cũng ngay thẳng đáng yêu, người cũng thẳng thắn bộc trực, lúc đầu, Mã Liệt rất có ấn tượng tốt với cô, mãi đến khi giống như đà điểu vào xem nhà ở, Mã Liệt liền lệ rơi đầy mặt… thì ra anh nhầm.
Giờ phút này lại nhìn thấy vẻ mặt thành khẩn đang an ủi mình, tuy rằng dáng người nhỏ xinh của cô nhỏ hơn nhiều so với mình, nhưng Mã Liệt rất nghiêm túc nghi ngờ, nếu trước mặt có cái ghế, cô có lẽ sẽ nhảy lên trên ghế vỗ vỗ bả vai của mình mà cổ vũ.
“Đúng rồi, Tiểu Mã, anh là người của đại lý nào, cho tôi danh thiếp đi!” Cố Xán Xán thấy mình khích lệ càng nhiều, bộ dáng trước mặt càng ủ rũ, ngẫm lại, một người to con như vậy, cũng quả thật không ổn, liền không nhiều lời nữa.
Nghe thấy đối phương hỏi danh thiếp, Mã Liệt theo thói quen mở bóp, nhưng khi mở bóp ra, tay liền dừng lại, trên danh thiếp của anh in tên và danh hiệu tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Nguyên, cũng không phải là người môi giới.
Anh lần đầu tiên nhìn chăm chú nốt ruồi son trên cằm của cô gái đáng yêu này hạ quyết định, nói dối. Mã Liệt không có thói quen nói dối, chính là nói dối bắt đầu sẽ phải nói dối thêm, thật sự có chút lúng túng, vừa nói chuyện vừa lấy tay gãi gãi đầu.
“Thật ngại quá, tôi quên, là người mới, tôi còn chưa có danh thiếp, Cố tiểu thư có thể cho tôi cách để liên lạc không?”
Nói xong, mặt Mã Liệt liền ửng đỏ, anh thực không phải thẹn thùng, mà là cảm thấy chính mình lại đi nói dối một cô gái nhỏ như vậy thật đáng xấu hổ a.
Mà Cố Xán Xán nhìn thấy một người đàn ông cao lớn như vậy lại luống cuống chân tay, đoán chừng là ngay cả số điện thoại của khách cũng không ghi nhớ, thực làm cho người ta nổi nóng, tố chất nghiệp vụ cứ như vậy, phỏng chừng tháng sau sẽ không thấy anh ta, người môi giới cũng là một nghề rất không ổn định.
Thở dài một hơi, Cố Xán Xán cũng không cự tuyệt. Tiểu Mã này tố chất công việc không có, nhưng bộ dạng vẫn rất khí phách, không giống người môi giới, ngược lại giống nhà doanh nghiệp thành công, diện mạo này mà đăng trên mặt trang web, có thể sẽ hấp dẫn không ít cô nương đến làm hội viên, Cố Xán Xán đem danh thiếp của mình đưa cho anh, nói không chừng về sau có thể làm cho người này thành khách hàng của cô.
Nhìn đến điện thoại gọi tới, nhận điện, chợt nghe đến đầu kia điện thoại, là giọng một người môi giới thuần thục, “Chị Cố, tôi là tiểu Nhã Mã, đêm qua có hẹn chị xem nhà, chủ cho thuê đã ở đây, khi nào thì chị tới?”
Cố Xán Xán vừa tiếp điện thoại, vừa vẫy tay từ biệt người cao to trước mắt, tiếp tục hành trình mua nhà của cô.
Nhà ở không phải một ngày có thể mua được, cũng nên so đi tính lại.
Cố Xán Xán bi phẫn hóa sức lực, công việc càng thêm liều mạng, điều này làm cho Hoàng Tiểu Phỉ cảm thấy ngoài ý muốn, vôn cô nghĩ Cố Xán Xán là cô gái yếu đuối, bạn trai bị đoạt nhất định sẽ ngượng ngùng ngẩn ngơ ở công ty, khẳng định từ chức chạy lấy người, như vậy cô tự nhiên sẽ không còn đối thủ cạnh tranh, vị trí quản lí kia cũng nằm trong lòng bàn tay cô, tiền lương của quản lý và quản lý nhỏ chênh lệch rất lớn, các loại phúc lợi đãi ngộ cũng tốt gấp đôi, hoặc là nếu không từ chức thì cũng là trạng thái thất tình suy sụp, hoàn toàn không ngờ tới Cố Xán Xán bây giờ cạnh tranh với cô càng thêm ra sức, Hoàng Tiểu Phỉ có cảm giác đã vác đá đập vào chân mình.
Nam nhân cô muốn, nhà ở cô muốn, vị trí quản lý đương nhiên cô cũng muốn rồi, Hoàng Tiểu Phỉ nhìn thấy Cố Xán Xán cách đó không xa đang hướng dẫn cho người mới, cười cười, cầm lấy điện thoại gọi cho Triệu Hoa.
“Anh Hoa, người ta giữa trưa có làm hộp cơm tình yêu, anh lại đây cùng nhau ăn có được hay không?” Hoàng Tiểu Phỉ phát ra thanh âm đủ lớn.
Triệu Hoa một tháng nay cũng không bận lắm, lúc trước lừa Cố Xán Xán nói tăng ca đều là vì lười nhác, bất quá khi làm bạn trai Cố Xán Xán cũng đến công ty cô vài lần, Triệu Hoa vẫn có chút không được tự nhiên, ê ê a a nói, “Tiểu Phỉ, anh còn việc làm chưa xong, có thể không qua kịp.”
“Anh Hoa, việc khi nào cũng có thể làm, sức khỏe quan trọng hơn, cơm nhất định phải ăn a, hay là anh cảm thấy ngại? Thật ra không sao đâu, Xán Xán so với anh tốt hơn, cô ấy một chút việc gì cũng không có, bộ dáng tâm tình cực tốt, không tin anh tới đây xem.” Hoàng Tiểu Phỉ này thời gian làm việc thường xuyên nhàn hạ, cũng không thấy cố gắng, nhưng thành tích đoàn đội cũng không tệ, cũng có chút thủ đoạn, cô rất biết cách nói chuyện thuyết phục người ta.
Quả nhiên cô vừa nói như vậy, Triệu Hoa vốn có chút xấu hổ liền tan đi hết, ngược lại có chút tức giận, cảm thấy Cố Xán Xán lại thật sự một chút tình cũ cũng không nhớ, rất không tư vị, đáp ứng rồi đếm cùng Hoàng Tiểu Phỉ ăn cơm.
Cố Xán Xán rất không vui, nhưng nghĩ lại tức giận với những người đê tiện này là tự mình tìm lấy phiền phức, cho nên cả tuần nay, cô tận lực làm cho công việc của mình lu bu lên, không thèm nghĩ đến chuyện chia tay với Triệu Hoa nữa, một bên tìm nhà, một bên cố gắng làm việc.
Nhưng là cô đã xem nhẹ khả năng vô sỉ của Hoàng Tiểu Phỉ và Triệu Hoa.
Giữa trưa, cô bình thường đều đem cơm cho mình, để vào lò vi ba trong công ty hâm nóng ăn, Cố Xán Xán có tính tiết kiệm, hơn mười vạn gửi ngân hàng kia cũng không phải do một ngày mà biến ra được.
Đồng nghiệp mang cơm theo như mình rất nhiều, mọi người ở phòng nghỉ ăn cơm, nói chuyện phiếm, ngày thường Hoàng Tiểu Phỉ sẽ không đem cơm theo, cô ấy là một cô gái rất tinh trí, kiên quyết không ăn đồ ăn gì đó đun nóng trong lò vi ba, nói không tốt cho sức khỏe, nhưng hôm nay cô ấy lại tới đây, không chỉ một mình mà còn dẫn theo bạn trai, lại cố ý ngồi kế bên người Cố Xán Xán, hai người thập phần thân thiết trong phòng nghỉ đút cho nhau ăn.
“Đây, anh yêu, há mồm…” Hoàng Tiểu Phỉ trực tiếp đưa tay lấy một nắm cơm, nhét vào miệng Triệu Hoa.
Cái gọi là cơm tình yêu, chính là sushi tiện lợi ở dưới lầu gói lại đem lên, bất quá Hoàng Tiểu Phỉ hiển nhiên không phải vì biểu diễn khả năng nấu ăn của mình, thuần túy chỉ vì chọc tức Cố Xán Xán.
Lúc Cố Xán Xán nhìn thấy Triệu Hoa xuất hiện, trong nháy mắt, tim đập mạnh, còn tưởng rằng anh đến tìm mình, nhưng cảnh tượng hiện tại, khiến Cố Xán Xán nhịn không được muốn chọc mù hai mắt, lúc trước cô rốt cuộc sao lại không thấy được Triệu Hoa là người như thế này?
Không biết xấu hổ, chưa từng gặp qua người không biết xấu hổ như vậy.
Lần trước khi chia tay ở đại sảnh xuất hiện không ít tin đồn, lần này Hoàng Tiểu Phỉ cư nhiên trực tiếp dẫn Triệu Hoa đến công ty, vốn là trong phòng nghỉ mọi người líu ríu nói chuyện phiếm rất náo nhiệt, bây giờ tất cả mọi người đều yên lặng ăn cơm, chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu trao cho Cố Xán Xán một ánh mắt đồng tình, sau đó lại cúi đầu nói thầm.
Cố Xán Xán nhìn song cửa sổ sát đất bằng thủy tinh trước mặt, đáng tiếc chính giữa là điều hòa trung ương, không thể mở ra, nếu có thể, cô nhất định nhịn không được đem đôi cẩu nam nữ này quẳng ra cửa sổ, đi chết, đi chết…
Trước một cửa sổ thủy tinh sát đất khác, một người đàn ông cao lớn, đang nghe điện thoại.
“Mẹ, con biết rồi.” Mã Liệt đỡ trán, anh sau khi được giới thiệu, quen Vệ Minh Châu, ở chung nửa năm, hai người bước vào hôn nhân.
Nhưng sau khi kết hôn được nửa năm, lại nhanh chóng ly hôn, làm mọi người kinh ngạc.
Nguyên nhân ly hôn thật ra rất buồn cười, Vệ Minh Châu cùng một người đàn ông khác tay trong tay thân mật bước vào thuê phòng khách sạn, không cẩn thận bị mẹ của Mã Liệt đang có hẹn với khách nhìn thấy cảnh đó.
Ngô Ngọc Mai là người phụ nữ mạnh mẽ, Mã gia trước đây làm kinh doanh sắt thép quy mô không lớn, một tháng có một trăm vạn vốn, có một khách khất nợ tiền hàng, làm hại tài chính quay vòng của họ không ổn, không cách nào tiếp tục, Ngô Ngọc Mai người nhỏ gầy, nhưng bản lĩnh không nhỏ, trực tiếp đến nhà người khách kia, đem trà cụ nhà người ta đập bể nát vụn, làm cho nhà người ta không chỉ trả tiền mà còn cả lợi tức.
Bà dũng mãnh như vậy, cũng không quản khách, tóm lấy Vệ Minh Châu, đánh ngay tại chỗ, đem tiểu bạch kiểm kia cũng cùng nhau đánh, lúc ấy nhẫn kim cương to trên tay Vệ Minh Châu đánh đến mất đi.
Lúc sau liền ly hôn.
Cũng bởi vậy mà Ngô Ngọc Mai đặc biệt áy náy, cảm thấy mình đã hại đứa con ly hôn, không còn cách nào, tính tình của bà là vậy, lúc trước kinh doanh sắt thép không hung dữ, tiền sẽ không cầm được.
“Con đừng nói con không biết a, lần trước gặp mặt rốt cuộc thế nào, đứa Tử Quân kia mấy ngày nay mất liên lạc, hỏi con con vẫn không nói.” Ngô Ngọc Mai sốt ruột, cũng sợ con mình vì đoạn hôn nhân thất bại này mà về sau không kết hôn, bà thấy con mình cái gì cũng tốt, nhưng rất thẳng thắn, trong công ty, làm việc rất xuất sắc, sao lại không quen được người phụ nữ nào, bạn của bà đều đã sớm lên chức bà, mà cháu mình còn lưu lại trong thân thể con trai mình a.
“Mẹ, mẹ yên tâm đi, cô gái kia rất tốt, nhưng bình thường công việc rất bận, con hẹn cuối tuần gặp mặt.” Mã Liệt nghĩ thầm, rằng, tên Lưu Tử Quân kia đương nhiên phải mất dạng, hai ngày trước hắn gọi điện đến đây, nói cô gái lần trước đã tới tay hắn, xin lỗi huynh đệ…
Lại dỗ dành mẹ vài câu, Mã Liệt cuối cùng cũng ngắt điện thoại.
Mã Liệt ngồi trên ghế, hai tay day day mi tâm, mỗi lần mẹ già lải nhải, có thể yếu mệnh, trước mắt còn có một đống văn kiện chưa được xử lý, Mã Liệt mở ra văn kiện trên cùng, là hạng mục tập đoàn Thịnh Nguyên bắt đầu phiên giao dịch kì ba với Tân Thành Hoa Viên, nhà ở Tân Thành Hoa Viên bán rất tốt, phiên giao dịch kì ba còn chưa bắt đầu, đã có vô số người xếp hàng, cũng không biết bây giờ sao lại có nhiều người muốn mua nhà như vậy.
Nhìn thấy nhà ở, trong đầu Mã Liệt không tự giác nghĩ đến nốt ruồi son trên cái cằm kia của cô gái nhỏ, diện mạo nhỏ xinh, làm bộ như cụ non khích lệ mình, tuấn tú lịch sự, công tác tốt, sẽ có tiền đồ, thì không khỏi nở nụ cười, coi như cho mẹ anh một công đạo đi, Mã Liệt khép lại văn kiện.
Đem tư liệu bất động sản mang tên mình ra, biệt thự Vạn Huy? Không được, quá lớn. Nhà gỗ ở làng du lịch? Rất không bình thường. Tầng trên của Trung Quảng Đại hạ? Không thích hợp để ở. Biệt thự Tân Thành Hoa Viên? Quá xa…
Xem hết một lượt, rốt cuộc cũng tìm được một cái miễn cưỡng thích hợp, chỉ có tám mươi mét vuông, vị trí ở chỗ ngoặt gần vịnh cá heo, ngồi trên ban công có thể nhìn thấy cả vịnh, bất luận là mặt trời mọc hay lặn, vẫn có thể đón được ánh dương, phong cảnh các bên khác nhau, nơi này là vị trí ngắm cảnh vịnh tốt nhất, cho nên giá cả cao thái quá. Nhưng là căn nhà nhỏ nhất trong mấy căn đứng tên của anh, cũng đã xem qua, vịnh cá heo cách khu hoa viên Nhuyễn Kiện không xa, chọn cái này đi!
Anh dư định lại hẹn gặp Cố Xán Xán, chính là ngay từ đầu đã bị hiểu lầm là một người môi giới, đành phải tiếp tục để bị hiểu lầm thôi.
Mã Liệt cầm lấy điện thoại, gọi đi.
Có một chút khẩn trương.
Mà Cố Xán Xán lúc này đang rất buồn bực, hai ruồi bọ trước mặt cứ ong ong làm cho cô thật sự ăn không vô, lại không muốn cứ như vậy đứng lên rời khỏi có vẻ yếu thế, lúc này, di động của cô lại vang lên, chưa từng có cảm giác tiếng chuông điện thoại của mình lại dễ nghe êm tai như vậy a! Mặc kệ là ai, nhất định phải cảm tạ, đây thực sự là một cuộc điện thoại cứu mạng mà!
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
55 chương
326 chương
72 chương
10 chương
26 chương
45 chương
87 chương