Lạc lối giữa danh vọng
Chương 1
- Để tôi xem xem xương cốt của em cứng đến mức nào.
Người đàn ông ghì chặt lấy cô gái đang thống khổ ý loạn tình mê, mạnh mẽ ấn người cô hạ xuống thứ cứng rắn nam tính tượng trưng cho đàn ông đang đứng thẳng của mình.
Tư Duệ bị ức hiếp không tránh khỏi cảm thấy uất ức, hai đỉnh tuyết sơn trắng như sữa bị phơi bày trước mặt hắn đong đưa không ngừng theo tiết tấu. Càng làm cho sắc mặt cô trở nên hồng hào ửng đỏ vì ngại ngùng.
- Tôi ghét ông! Ghét ông...
Lôi Dực dường như không thể dừng lại hành động của mình, sự kích thích cùng cực này khiến cho hắn muốn phát điên. Chưa bao giờ anh muốn người con gái nào nhiều đến vậy.
- Chẳng phải em có rất nhiều chiêu trò sao? Bây giờ tốt nhất vận dụng ra hết đi, tôi đang chờ nếm trải từng cái một đây.
___
Thân phận của cô và hắn vốn từ đầu đã khác biệt, 1 diễn viên nữ mới tốt nghiệp có thực lực nhưng không có hậu thuẫn như cô sẽ khó tránh khỏi bị vùi dập dưới đáy của nghề. Bao nhiêu vai diễn tốt đẹp cô cố gắng đến mức nào cũng không thể có được dù có tài giỏi đến đâu.
Cho đến một ngày cô gặp được hắn.
Nhân vật vừa có tiếng nói vừa có quyền lực, là kẻ đứng trên đỉnh cao nhìn xuống. Chỉ cần một cái phất tay, thì những người thấp cổ bé họng như cô đành ngậm ngùi quỳ xuống.
- Tôi sẽ biến em trở thành một đại minh tinh, chỉ cần em đồng ý theo tôi.
Tư Duệ từ trước đến nay luôn khinh bỉ những việc làm như nhận kim chủ bất chấp bán thân để leo lên cao giống những đồng nghiệp của mình.
Đó là lý do người vừa có tài vừa có sắc như cô được bao nhiêu kẻ có tiền tài mời gọi cũng nhất quyết giữ mình trong sạch.
Đỗ Tư Duệ ngẩng cao đầu nhìn hắn.
- Tôi không phải hạng người mà ông cần.
Người trước mặt liếc một lượt từ đầu đến chân của cô, đôi mắt thâm sâu từ từ lóe lên hứng thú bằng cái nhếch môi mỉa mai. Hắn đặt tay lên thành sofa, môi nhả ra làn khói xì gà sang trọng.
- Vậy hãy trở thành hạng người mà tôi cần. Bởi vì yêu cầu của tôi em chỉ được phép đồng ý, chứ không có quyền từ chối.
Hắn kéo gần khoảng cách sát bên cô, đầu hạ thấp thủ thỉ bên tai Tư Duệ.
- Tôi nắm trong tay tất cả thông tin của em. Gia cảnh khó khăn luôn túng thiếu, người mẹ bệnh tật đang nằm trong bệnh viện. Em chỉ vì muốn làm bông hoa thanh cao giữa đám bùn lầy mà chấp nhận mất đi người thân của mình sao?
Phong thái cao ngạo cùng vẻ ngoài đạo mạo thế này, vốn không phải là nên có của một người có nhân cách rẻ tiền thối nát như hắn.
Năm đó Tư Duệ 23 tuổi, Lôi Dực hơn cô 18 tuổi.
___
Kẻ nắm trong tay quyền định đoạt số phận của người khác, cô trở thành quân cờ trong tay hắn, đúng thật là một bước lên mây. Tiếng tăm vang xa khắp mọi nơi, bao nhiêu hợp đồng quy mô lớn luôn sẵn sàng chờ chữ ký.
Suốt quãng thời gian đó cô vẫn luôn thắc mắc, vì sao lại là cô?
Bởi trái với tất cả những suy nghĩ của Tư Duệ, suốt thời gian nâng đỡ Lôi Dực không hề đòi hỏi cô bất kỳ thứ gì. Ngay cả những việc tệ nhất mà cô có thể nghĩ đến cũng không hề có.
Chỉ có một lần duy nhất Lôi Dực đi quá giới hạn của mình.
Đêm tối hắn làm càn xông thẳng vào nhà riêng hai tay ghì lấy Tư Duệ cắn vào chiếc cổ trắng ngần của cô gái mà tức giận ra lệnh.
- Sau này không được phép tự ý nhận những vai diễn có cảnh thân mật với nam diễn viên như vậy nữa. Ngày mai tôi lập tức cho người gỡ bỏ đoàn làm phim bên kia.
Hơi thở mang theo mùi rượu thượng hạng cùng sự nóng bức khát cầu.
- Lôi Dực ông đừng quá đáng, việc nhận hợp đồng như thế nào là quyền tự do của diễn viên. Ông không đồng ý tài trợ có thể rút khỏi dự án, tự tôi sẽ tìm người tài trợ cho vai diễn lần này.
Dưới ánh đèn phòng mờ nhạt, đôi mắt cô gái xinh đẹp lấp lánh như những vì sao. Trong thoáng chốc như chứa đựng tất cả hình ảnh của người đàn ông trước mặt. Vô cùng quật cường cùng giận dữ.
- Em đừng cảm thấy tôi yêu thương nuông chiều em, em càng lúc càng quá quắt. Nói với em trước là bởi vì tôi xem trọng em, chứ không phải để xin ý kiến của em.
- Em nghĩ nếu tôi không đồng ý, ở trong toàn bộ cái giới này có bất kỳ ekip hay đạo diễn nào dám bấm máy quay cho em à?
- Ông...
- Em thừa biết tôi để mắt đến em, tôi chưa đụng vào em không phải bởi vì tôi không có dục vọng. Mà là cho em thời gian tiếp nhận tôi.
Tư Duệ cười thê lương nắm lại nắm tay của mình. Ông ta hà tất phải làm vậy, Lôi Dực hưởng quyền lợi của mình, cô mới có cảm giác không ai nợ ai.
- Từ lúc bắt đầu nhận lời ký vào bản hợp đồng kia tôi đã sớm biết kết cục, cũng đã chấp nhận mất đi lòng tự trọng của mình. 1 năm nay tôi là người của ông, thân thể và danh tiếng. Nhưng trái tim vĩnh viễn sẽ không nằm trong số đó.
- Cơ thể của em tôi chưa nếm thử, hiện tại cũng sẽ không cưỡng đoạt em. Nhưng nếu em dám đem mình giao mình cho thằng đàn ông nào khác. Tôi sẽ bóp nát trái tim em.
Ánh mắt đỏ ngầu tựa như loài lang sói khát máu, là một dạng khí thế bức người khiến cho người khác sợ hãi. Trong đêm tối càng tăng thêm sự nguy hiểm.
- Trước khi tôi mất hết nhẫn nại và nhân nhượng em, em đừng chọc giận tôi.
___
- Em tìm cái này phải không?
Lôi Dực nhếch môi nhìn cô gái đang loay hoay trong đống tài liệu ở phòng riêng của hắn.
- Vậy mà lúc nãy tôi không tin lời của bọn họ, còn đánh một đứa bị thương phải nhập viện. Hóa ra từ trước đến nay biểu hiện dịu dàng nhu thuận với tôi đều là vở kịch do em dựng ra cả.
- Tôi đào tạo thật tốt, có được một diễn viên giỏi như em đúng là may mắn của kim chủ như tôi.
Đôi mày giống như lưỡi kiếm chau lại, lời nói của hắn rít qua khẽ môi như đang cố gắng kìm nén tâm tình phẫn nộ.
- Tôi thắc mắc rốt cuộc bọn chúng đã hứa cho em cái gì để em đồng ý trộm hồ sơ mật có thể hại tôi thân bại danh liệt mất hết tất cả này đây.
Cơ thể cô dường như vì giọng nói lạnh lẽo kia làm cho đông cứng lại tại chỗ, Tư Duệ cố gắng hít 1 hơi thật sâu bình tâm lại nỗi sợ hãi đang cuồn cuộn trong lòng.
Cô đi theo hắn được 2 năm, cũng đã từng nhìn thấy cái giá của những kẻ phản bội hắn phải trả là như thế nào.
Cũng đã từng được lĩnh giáo người đàn ông trước mặt cô có bao nhiêu nguy hiểm.
- Đây thực sự là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời em. Em khiến tôi mất hết tất cả lòng thương xót đối với em rồi.
Hắn từ từ tiến lại phía trước, vươn ngón tay thon dài rắn chắc của mình nâng cằm cô lên.
Sự cuồng nộ khiến cho con người hoàn toàn biến chất.
Tiếng vải quần áo bị xé nát hòa cùng với tiếng la hét của cô gái đáng thương.
___
- Ghét ông! Ghét ông...
Hắn cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ hồng của cô gái mà mút, chốc lát lại cắn phá như đang trừng phạt cô.
- Được! Cho em ghét tôi, em ghét chết tôi thì tôi cũng không thương em nữa.
Tiếng thở dốc của người đàn ông vô cùng mãnh liệt, trong sự mạnh bạo còn có cả thỏa mãn. Không khí vô cùng nóng bức và cao trào.
Thời gian dài đằng đẵng trôi qua, hắn vắt kiệt sức cô gái nhỏ. Phá đi sự trong trắng của cô, khiến thân thể mỹ miều của Tư Duệ tràn ngập dấu vết ân ái chói mắt.
Cho đến khi cô hoàn toàn ngất lịm.
- Tại sao vậy? Tại sao lại lợi dụng anh?
Trong đêm tối giọng thì thào của đàn ông vô cùng khổ sở.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
78 chương
60 chương
96 chương
161 chương