Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Chương 212
Tiềm thức
Cô lại trở về cái khoảng ko tối đen. Cái khoảng ko chỉ có mình cô cô đơn nơi đó. Ko có tiếng nói tiếng cười, ko một tia ánh sáng như bóng tối đã bao bọc lấy cô ko một đường thoát. Bỗng xung quanh cô xuất hình những khoảng khắc từ trước khi cô mất trí nhớ đến khi cô đang mất trí nhớ đều có anh, cô bên cạnh anh ko vui thì buồn nhưng có lẽ trước kia thì buồn nhất là ngày cô và anh mỗi người một ngã, còn bây giờ ngày vui nhất của anh và cô là khi cả hai có một khởi đầu mới bắt đầu tình yêu mới có thêm Tiểu Hoàng. Cô nhìn ngắm các khoảng khắc của anh và cô mà rơi lệ, giọt lệ hạnh phúc. Có lẽ đâu là khởi đầu mới cũng là cửa ải cuối cùng của anh và cô, cô hy vọng sau này anh và cô cùng Tiểu Hoàng trở thành một gia đình hạnh phúc ko còn vật cản nào.
Ngoài thực
Sau khi cô ngất đi cả nhóm hốt hoảng đưa cô đến bệnh viện. Ai cũng lo sợ cô xảy ra chuyện gì mặt au cũng như ngày mai là ngày tận thế vậy, nhưng khi bác sĩ bước ra nói kết quả làm cả đám vui như tết.
"Cô ấy! có dấu hiệu tỉnh lại" chỉ trọn vẹn một câu thôi. Làm tảng đá trong lòng mọi người như tan mất. Ai cũng háo hức chờ cô tỉnh lại.
Khi thấy đôi mi cô run run mắt cả nhóm sáng lên trông đợi thấy được đôi mắt tring sáng của cô.
Mắt cô rừ từ mở ra nhìn mọi người. Nhìn thấy. ai ai cũng nở nụ cười làm lòng cô vui sướng
"Mọi người!! cki nhớ lại được rồi" cô vui mừng ôm mọi cười. Nguyên nhóm vui mừng ôm
"Hôm nay! đi ăn mừng" cậu la lên
"Hôm nay chơi tới bến luôn" Nhỏ nói.
Anh là người vui nhất ko nói nên lời, cô đã nhớ lại anh vui lắm.
*Di Di!! anh sẽ làm mọi cách để bù đắp cho em*
"Tuấn Anh!!" cô khẽ giật nhẹ vạch áo của anh.
"Chúng ta sẽ xây dụng một gia đình mới cùng Tiểu Hoàng nhé!!" cô nhẹ nhàng cười nói
"Anh sẽ cùng em xây dựng một gia đình hạnh phúc cho chúng ta" anh nắm chặt tay cô.
Tiểu Hoàng đứng kêa bên chọc cô và
"Hai người tình củm qua phá hoại sự trong sáng tuổi thở trẻ em quá à" Tiểu Hoàng giả vờ che mặt nói.
"Thằng nhóc này!!" cô vội rút tay lại
ôm Tiểu Hoàng. Cả ba cùng cười vui vẻ.
Tối đó cả nhóm đi ăn nhà hàng. Vì cô ko bị gì nặng nên được xuất viện lúc đầu anh ko có ý cho cô đi vì cô mới vừa khỏe nhưng cô nhất quyết đòi đi anh ko cản được. Cả nhỏm quẩy ở nhà cô tối khuya mỗi người tìm một góc ngủ. Anh và cô trên sopha Tiểu Hoàng ở phòng ngủ. Cậu và nhỏ trên bàn trong bếp. Chàng và nàng ngay cầu thang, Ny Ny và Jon nằm dưới chỗ sopha của anh và cô.
(chỉ ngủ thôi, đừng đen tối quá nha
Truyện khác cùng thể loại
118 chương
47 chương
108 chương
151 chương
40 chương
45 chương