Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 77 : Cả ngàn cây số gặp lại nhau - thay đổi

Đang vui sướng vì thành quả báo thù của mình , anh nghe thấy tiếng thất thanh từ đằng đó vọng lại . bật công tắc đèn , anh chạy về chỗ có tiếng thét . tới nơi . anh kinh hoàng nhìn thấy cô ngất trong vũng máu . bên cạnh là một chậu hoa còn vương chút máu . Không nghĩ ngợi gì , anh bế xốc cô lên chạy ra khỏi công ty . Cũng may , chạm xá không công nghiệp gần đó , cho nên cũng không gặp chở ngại gì . Sau một hồi kiểm tra , bác sĩ nói : - Tình trạng của bệnh nhân không có gì nghiêm trọng , chỉ là rách da do va đập và sợ hãi nên ngất đi thôi. Mọi người cứ yên tâm , lúc nữa cô ấy sẽ tỉnh . Lúc này , anh mới thở phào nhẹ nhõm . Cũng may không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra , nếu không , anh sẽ ân hận cả đời . Anh cũng bắt đầu thấy ân hận về trò ngu ngốc của mình . Anh tự thề rằng sẽ không làm những chuyện ngu ngốc để trả thù cô nữa . Khoảng một giờ đồng hồ trôi qua , cuối cùng cô cũng đã tỉnh lại .Trước mặt cô là căn phòng trắng tinh , và mùi thuốc sát trùng . người đầu tiên cô thấy khi tỉnh lại là anh . Nhìn thấy cô tỉnh lại , anh chồm đến vồn vã hỏi thăm - Cô sao rồi ? Có thấy không ổn chỗ nào không ? Có đau ở đâu không ? Cô xua tay nói : - Tôi không sao , đầu chỉ hơi đau chút thôi . Toan ngồi dậy , nhưng bị anh cản lại . - đừng có ngồi dậy , bác sĩ dặn vừa tỉnh lại phải nằm yên một chỗ . Không được cử động nhiều . - Ừ , tôi biết rồi . Cũng lúc đó , liên bước vào tay cầm nước và một ít thức ăn . thấy cô tỉnh lại , liên chạy tới hỏi han - em thấy trong người như thế nào rồi ? - Em không sao . Cảm ơn hai người đã đưa em ra đây . - Chị có làm gì đâu . là diệu nó đưa em tới đây . Cô quay lại nói với anh . - Cảm ơn cậu . Anh tỏ ra bộ mặt bất cần nói : - Không có gì chỉ là tiện tay thôi . Thấy người gặp nạn mà không cứu thì áy náy . Nếu tôi biết là cô thì còn lâu tôi mới cứu Cô nhìn anh , trong lòng bỗng nảy nở một hạt giống , miệng anh thì khó ưa như thế . nhưng , thật tâm , anh thật sự là một người đàn ông tốt . đã rất nhiều lần , khi cô khó khăn nhất , người có mặt và ra tay giúp đỡ cô luôn là anh . Trái với vẻ bề ngoài khó ưa bất cần đời ấy , tận sâu trong tâm hồn là một con người thật tốt , thật tuyệt vời . Vậy mà , cô lại lấy lòng tiểu nhân của mình để đối xử với anh . Cô thật ân hận về những gì đã làm với anh . Cũng kể từ ngày đó , cô không còn nghĩ cách hành hạ anh nữa . cũng trở nên hòa nhã với anh hơn .