Nhật Kí Cuộc Đời
Chương 76 : Cả ngàn cây số gặp lại nhau - chiến tranh 9
Câu chuyện chỉ có thế nếu không vô tình lọt vào tai của kẻ có tâm . Một nụ cười ranh mãnh hiện ra .
Anh bày ra kể chuyện ma cho vui thế là cả xưởng thi nhau kể chuyện ma . Chuyện ngắn chuyện dài đều lọt vào tai cô không xót một chữ khiến cô rùng cả mình . Anh lại đặc biệt kể rất nhiều chuyện về những con ma trong nhà vệ sinh . Đêm nay , là một đêm gấp gáp , anh cũng chắc chắn , rồi cô cũng sẽ phải đi vệ sinh . Bà cô già hãy đợi đấy cho tôi !
Cuối cùng thì cũng đến lúc .
Cô buồn đi về sinh , nghĩ lại những câu chuyện rùng rợn được nghe cô rất sợ , đổi đủ tư thế , cuối cùng cũng không thể nhịn nổi , cô năn nỉ rất nhiều người để đi cùng cô , cuối cùng cũng có người đi cùng . Đang đi , ánh đèn hành lang phụt tắt , cô hét lên sợ hãi. ôm chầm lấy người bên cạnh . Làm cho người đi cùng cũng phải giật mình .
- Làm sao thế ? cô run rẩy nói :
- Em sợ .
Vỗ nhẹ vào tay đang ôm mình nói :
- không có gì đâu , thi thoảng nó vẫn chập chờn như vậy thôi mà . chắc đèn sắp hỏng .
Cô bình tĩnh hơn một chút . nhưng bàn tay của cô vẫn ôm cứng ngắc lấy đối phương . Đèn chợt lóe sáng , cô lấy lại bình tĩnh , lúng túng rụt tay lại . Cứ thế , đèn chớp tắt thêm vài lần nữa rồi sáng hẳn . Cô chợt tưởng tượng đến những hình ảnh rùng rợn trong những bộ phim kinh dị và liên tưởng đến những câu chuyện được nghe hôm nay . Cô chợt rùng mình . Cố chấn tĩnh bản thân , cô tìm chuyện để nói cho vợi bớt nỗi sợ hãi đang lớn lên trong lòng . Vào phòng vệ sinh , đèn đang sáng bỗng nhiên vụt tắt . Cô cố tỏ ra bình tĩnh gọi to :
- Chị hiên ơi !
Biết cô sợ , nên người kia cũng trả lời để cô an tâm .
- Chị đây , không sao chỉ là mất điện thôi mà .
Cô run rẩy nói
- vâng em biết rồi .
Cuối cùng họ cũng giải quyết xong tâm sự , hai người lại tiếp tục đi trên hành lang tối om. Cô sợ sệt , nhìn xung quanh và tưởng tượng ra những cái bóng đang chập chờn đâu đó . Tới đoạn rẽ chỗ phòng vệ sinh nam và nhà kho , cô chợt nhìn thấy một bóng trắng chập chờn thêm hai chấm đỏ nhấp nháy , cô hét lên sợ hãi và ngất đi . nghe thấy tiếng hét và tiếng ngã , người đi cùng cô quay lại hỏi :
- Có chuyện gì vậy ?
Nhưng không thấy cô đâu cả , cô sợ hãi gọi to
- Xuân ! Xuân ơi em ở đâu ?
Không thấy ai trả lời , cô toan bước đi , vô tình chân cô chạm vào vật mềm mềm dưới chân . Có chút sợ hãi nhưng cô đã cố chấn tĩnh lại , lia đèn điện thoại xuống chân , người đó kinh hoàng khi thấy cô nằm đó với chút máu đang chảy ra . Thất kinh người đó hét lớn
- Cứu mạng ! Cứu mạng ! Có người bị ngất chảy máu .
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
47 chương
48 chương
328 chương
35 chương
12 chương