Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 27 : Mẹ yêu con hơn bất cứ điều gì

Cô là công nhân , còn anh lại là một công tử nhà giàu . cũng chính là con trai của tổng giám đốc công ty nơi cô đang làm việc . hai người tình cờ gặp trong tiệc sinh nhật Của Dũng bạn thân của anh , cũng là tổ trưởng của cô . - Này Dũng ! Sao lần này mày tổ chức sinh nhật rầm rộ thế ? Tao nhớ , mọi lần mày chỉ rủ tao đi uống rượu thôi mà . Anh hỏi , tay bá vai bạn anh . - Bí mật - Làm gì mà thần bí gớm , bật mí một chút xem nào ! - Chút nữa thôi mày sẽ biết . - Mày là tao tò mò quá rồi đấy . bật mí một chút đi ! Dũng chỉ cười trừ , không nói gì thêm . Một lúc sau , - Tới rồi ! tới rồi ! Dũng mừng rỡ reo lên , chỉ tay về phía cửa . anh nhìn theo hướng tay của Dũng chỉ , ở cửa là ba cô gái đang bước vào . Một cô gái mặc váy kiểu Công chúa , mái tóc xoăn buộc lệch về bên trái , chiếc Vòng cổ xinh đẹp có vẻ đắt tiền , với đôi giày cao gót được điểm xuyết những hạt đá lóng lánh . Thêm chiếc túi hàng hiệu, càng tôn thêm vẻ sang trọng quý phái của . cô thoáng nhìn cũng biết , cô ta là con của một gia đình khá giả . cô gái thứ hai thì ngược lại , trang phục cá tính , mái tóc ngắn nhuộm khá nhiều màu , bờ môi dùng tông màu khá đậm . thêm vào đó là sáu chiếc hoa tai được bấm ở một bên tai . Bên tai còn lại không hề đeo trang sức . cô mặc bộ đồ da nhìn khá bụi . Bên hông , còn ba sợi dây da đeo vòng từ trước cài ra sau . cô gái còn lại thì rất mờ nhạt , không trang điểm , cũng không ăn diện . chỉ đơn giản là mặc một chiếc quần jeans dài bó sát người , thêm một chiếc áo phông đơn giản như không thể đơn giản hơn nữa . Mái tóc buộc cao , đôi mắt to tròn đen láy . nhưng ở cô gái đó có cái gì đó khiến anh không thể rời mắt . - Này ! Nhìn gì thế ? Giật mình ngượng nghịu anh nói : - Không có gì . Dũng tinh nghịch đùa : - Bị cô nào hớp hồn rồi à ? Này đừng có nói là phải lòng người của tôi đấy nhé ! - Người của tôi ? Từ khi nào thế ? giờ tính nghiêm túc đấy hả ? - Này hơi bị coi thường đấy nhé ! Ít ra đây là mối tình đầu , chứ không phải như ông , thay người yêu như thay áo , chưa nghiêm túc với ai . - Mày làm như hiểu tao lắm không bằng ý . - Tao là con giun trong bụng mày rồi . - Mà này ! Người yêu mày là ai trong ba người vừa bước vào thế ? - Đương nhiên là người đẹp nhất rồi . Lại đây tao giới thiệu nàng với mày ! Anh thở phào , may không phải là người mà anh đang để ý . Lần này có lẽ anh đổi khẩu vị mất rồi . nói là thay đổi khẩu vị là v những người con gái trước đây anh quen không làm thiên kim tiểu thư thì chí ít cũng là một cô nàng ăn chơi . giỏi chưng diện chứ không phải người không sắc cũng không hương như thế này . ....... Cô nhìn đi ,nhìn lại mình trong gương , sao nhìn thế nào , cô cũng thấy không thuận mắt . Cô lẩm bẩm : - Sao mình xấu xí thế này ! Mặc gì cũng không đẹp ! chẳng như mọi người mặc cái gì cũng đẹp . Cô nhìn mình từ đầu tới chân , chẳng thấy bộ nào phù hợp cho bữa tiệc ngày hôm nay . thở dài ngao ngán , cuối cùng cô chọn cho mình một chiếc quần jeans bó sát người và một chiếc áo phông trơ . buộc cao mái tóc , nhìn một lần nữa trước gương cô mỉm cười nói - Hoàn hảo , như này là đẹp lắm rồi . không thể đẹp hơn được nữa . cô tự tin bước ra khỏi phòng trọ . ........ Chiếc xe taxi dừng lại tại một căn nhà sang trọng đang tấp nập khách ra vào , " không phải chứ ! Không ngờ tổ trưởng lại giàu như vậy . Vậy thì món quà của mình không phù hợp rồi ." Khuôn mặt thoáng một chút buồn . Nhanh chóng lấy lại tự tin , xác nhận lại địa chỉ , cô bước vào căn nhà . Bên trong trang trí đơn giản , nhưng không kém phần sang trọng . Giữa đại sảnh là một chiếc bánh sinh nhật to 5 tầng xung quanh được chất rất nhiều quà và hoa . Tiến lại gần dũng , đưa món quà trên tay nói : - Chúc mừng sinh nhật anh . hi vọng anh không chê món quà nhỏ của em . Cầm món quà trên tay , Dũng vui vẻ cười , - cảm ơn em . Em đến là vui rồi quá cáp làm gì . Em cứ tự nhiên như ở nhà nhé ! - vâng . Em xin phép ra chỗ mấy chị bạn ạ . - ừ , em đi đi ! chút nữa anh sẽ qua . Cô đi để lại Dũng đứng đó . Anh Tiến lại gần dũng vỗ vai nói : - Ai đấy mày ? - Giang làm cùng tao . Mà mày đừng nói là mày để ý con bé đấy nhé . nó không phải gu của mày đâu . Tao coi con bé như em gái đấy , mày mà làm gì còn bé tao giết chết mày ! - Làm cái gì mà nghiêm trọng thế . Tao chỉ hỏi thôi . Nói rồi anh dật món quà trên tay Dũng dơ lên . - tao lấy cái này ! - Thằng kia đó là quà của tao , trả lại đây ! - Mày nhiều quà thế sao dùng hết để tao dùng hộ cho . Vả lại , tao cũng có lấy nhiều đâu chỉ lấy có một món thôi mà . chẳng nhẽ có thế này mà mày cũng tiếc tao ? Cô nhìn về phía Dũng , anh đang cố đòi lại món quà từ tay ai đó . Đó là quà của cô , Cô nhìn là biết , vì món quà đó tự tay cô làm , chỉ thoáng nhìn cũng nhận ra . Sau phần thổi nến và cắt bánh sinh nhật , âm nhạc nổi lên . Mọi người bắt cặp với nhau để nhảy . Bây giờ , cô mới biết thế nào là sinh nhật của người giàu có . chọn cho mình một chỗ ngồi dễ nhìn mọi người nhất , cầm một miếng bánh nhỏ đưa lên miệng . Đang cắn miếng bánh , chợt có tiếng người nói : - Tôi có thể mời em một điệu không ? Cô nhìn lên, một chàng trai có khuôn mặt hiền hòa , ăn mặc có chút bụi bặm , làn môi mỏng , nụ cười quyến rũ . đó là anh ,người cướp món quà của cô . cô có cảm giác chán ghét người con trai này . nhưng vì phép lịch sự , nên có mỉm cười dịu dàng nói : - Xin lỗi ! ngại quá , tôi không biết nhảy . - Không sao , tôi sẽ dạy em . - Thật sự xin lỗi , tôi không muốn . Anh mỉm cười , ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh . - Vậy anh cũng không miễn cưỡng em nữa . anh tên Hoàng . Còn em ? - Tôi tên Như . - Cái tên thật giống với em dịu dàng và giản dị . Cô mỉm cười khách sáo nói - cảm ơn anh quá khen . dù sao cũng chỉ là một cái tên thôi mà . - Em có thể cho anh số điện thoại của em được không ? - Xin lỗi ! ngại quá tôi không có dùng điện thoại . - Thật sao ? Thật đáng tiếc . Nhưng bây giờ không còn mấy người không dùng điện thoại nữa . Tại sao em lại không dùng ? Nhìn thẳng mắt anh cô nói . Nhà tôi rất nghèo , không thể lãng phí vì những cái đó . với lại đó cũng chỉ là một dụng cụ liên lạc . tôi thấy không có quan trọng cho lắm . nhìn đồng hồ , đứng dậy nói : - Xin phép anh , đến giờ tôi phải về rồi chào anh . không để anh kịp nói câu nào , Cô đứng dậy đi về phía Dũng nói : - Anh Dũng ! Khuya rồi ! em xin phép về đây ạ . hẹn gặp anh ngày mai . - Ở lại chơi một chút đã ! Vẫn còn sớm mà . - Thôi ạ . Em xin phép về không nhà trọ khóa cửa không vào được . - Vậy em về cẩn thận . Cô bước ra khỏi cổng . Anh nhìn cô đi khuất với vẻ mặt đầy luyến tiếc . - Sao thế ? Không tán được hả ? - Cô ấy cự tuyệt tao . Dũng cười vỗ vai anh nói : - từ bỏ đi ! Cô ấy không hợp với mày đâu ! - Tao mà phải từ bỏ ư ! Trong từ điển của tao không có từ" từ bỏ" . - Vậy mày tính làm gì ? Tao cấm mày làm hại con bé . - Tao có làm gì đâu . Chỉ cảm thấy cô ấy rất đặc biệt . Tao thấy tò mò thôi mà . Bảo anh tao , mai tao bắt đầu đến công ty làm việc nhé ! Dũng há hốc mồm nhìn cái kẻ chưa bao giờ biết tới công việc đó , vậy mà lại từ miệng nói ra hai từ đi làm ". không tin vào tai mình Dũng hỏi lại : - Mày không đùa chứ ? - Tao không có đùa . Mày cho tao làm công nhân tổ mày nhé . - Tao xin mày ! Tha cho tao ! Tổ tao đang yên bình , không thể vì mày mà loạn được . Với lại làm ở chỗ tao vất vả lắm không hợp với mày đâu . - Không nói nhiều ! Nhớ nói với anh tao đó .......... Sáng hôm sau , mặt dũng biến sắc . Không đùa chứ tiểu gia hỏa này đi làm thật hả . Thế này thì anh thảm rồi . Lần cuối cùng , Dũng còn nhớ là cái thằng bạn thân này , đi làm đã làm cháy hết cả một xưởng báo hại anh từ quàn Lý cấp cao giáng xuống làm tổ trưởng quèn . Lần này nó còn định mang họa gì đến cho anh đây ? thở dài ngao ngán tiến lại gần anh - Dạ Thưa ông nhỏ , ông muốn vào bộ phận nào ạ ? - Tùy mày sắp xếp . Nhưng đừng có bắt tao làm nhiều quá ! Tao không thích . - Không phải chứ ! Làm công nhân mà đòi làm ít . Thôi mày về dùm tao ! - Tao không về . - Về ! Mày về ngay cho tao ! Tao không nhận mày . biến ! - Vậy sao ? - Đúng ! Ai , tao cũng có thể nhận trừ mày . - mày tuyệt tình quá đấy . Tao hỏi một câu nữa: mày có để tao làm không ? - Không. Tuyệt đối không . - Ok . Vậy đừng trách tao ! - Mày làm gì được tao . Dũng khiêu khích . anh Cầm điện thoại lên, bầm một dãy số , bật loa to , sau một hồi chuông dài , đầu dây bên kia cũng nhấc máy - Gì thế thằng quỷ ? - Anh hai! Thằng Dũng nó không nhận em . Đấy là em đã chịu đi làm, nhưng không nhận em làm đấy nhé ! sau này đừng có trách em là không chịu lo cho công ty . - Vậy mày lên văn phòng làm . - Không em không thích . Chỉ thích làm dưới xưởng thôi. - Dưới đó vất vả lắm mày không làm được đâu . - Anh coi thường em thế ! Anh kiếm cho em việc nào nhàn một chút là được ! - Mày đúng là được voi đòi tiên . Được rồi để tao nghĩ đã . Có gì tao gọi cho thằng Dũng nó sắp xếp . - Vâng em biết rồi cảm ơn anh trai . chỉ có anh thương em nhất . - bớt nịnh đi ! Không có việc gì tao cúp máy . Tao đang rất bận . - Vâng , anh trai yêu . anh cúp máy quay sang thằng bạn thân - Giờ đợi anh tao gọi nhé ! - Máy ........ Chợt tiếng điện thoại reo . Dũng bắt máy - Dạ em nghe ạ Bên kia nói gì đó ,vchỉ thấy Dũng vâng dạ một lúc rồi cúp máy . Cúp điện thoại dũng ngao ngán nói : - mày muốn làm gì thì cứ làm tao không quản . Chỉ yêu cầu : mày đừng làm cản trở công việc của mọi người là được rồi . - Ok mày yên tâm tao hứa không làm tổn hại gì cả .thậm chí còn chịu khó làm việc cơ . - Vậy mày làm gì làm đi ! Tao còn có việc . Dũng thở dài ngao ngán bước đi . trong đầu dũng đang suy nghĩ không biết tiểu gia hỏa này còn mang tai họa gì đến cho anh nữa đây?